Quán Ăn Đêm Kỳ Lạ

Chương 86: Ước lượng nồi




Thương Khâu che hai mắt của mình, híp mắt đứng lên. Hắn tận mắt nhìn thấy linh lực bạo liệt, nháy mắt đem những dã quỷ tiêu diệt hầu như không còn, bất quá là một công phu chói mắt.

Tạ Nhất căn bản không biết đã xảy ra sự tình gì. Thân thể rất khó chịu. Đôi tay run rẩy. Có thứ gì đang không ngừng lưu chuyển trong cơ thể, giống như dòng điện.

Tạ Nhất có chút mỏi mệt, liền muốn quỳ trên mặt đất. Thương Khâu bước nhanh đến, một phen ôm Tạ Nhất. Tạ Nhất ngã vào trong lòng Thương Khâu, ý thức có chút mông lung. Thương Khâu khẩn trương nhìn Tạ Nhất, nói:

"Tạ Nhất? Tạ Nhất!"

Hắn nói, nâng lên bàn tay Tạ Nhất xem xét. Bất quá bàn tay Tạ Nhất không có bất luận dấu vết bị bỏng hay nóng, hết thảy đều thực bình thường. Mà Huyết Ngọc lại biến mất ở trong lòng bàn tay Tạ Nhất. Theo Tạ Nhất vừa rồi phản ứng, linh lực bạo phá, rất có thể Huyết Ngọc đã cùng Tạ Nhất dung hợp một thể.

Thương Khâu nhíu nhíu mày, tựa hồ có chút không nghĩ ra, vì cái gì Huyết Ngọc lựa chọn một người bình thường dung hợp.

Chẳng lẽ là tự bảo vệ mình?

Bất quá những dã quỷ bị tiêu diệt, thoạt nhìn bọn họ tạm thời được an toàn.

Tạ Nhất run rẩy. Đột nhiên có một cổ linh lực thật lớn trong thân thể, tất nhiên không có khả năng thích ứng ngay, thoạt nhìn không phải quá thoải mái.

Thương Khâu bế Tạ Nhất lên, Tạ Nhất đặc biệt thành thật nằm ở trong lòng hắn, tựa hồ biết chính mình làm chuyện sai. Thương Khâu an ủi nói:

"Không có việc gì, thả lỏng đi. Tôi mang cậu đi kiểm tra một chút."

Hai người nhanh chóng ra khỏi biệt thự. Vợ Dương tiên sinh ôm con gái, còn có bà lão cũng không biết đã xảy ra sự tình gì, chỉ cảm thấy kinh tâm động phách. Thương Khâu giúp bọn họ rời khỏi, dù sao những quỷ quái đã biết chỗ bọn họ ở. Sau đó hắn mang theo Tạ Nhất lên xe, để Tạ Nhất nằm ở trên ghế sau, nhanh chóng lái xe đi.

Tạ Nhất nằm ở trên ghế sau, mơ mơ màng màng, cảm giác vẫn là rất khó chịu, có thứ gì vẫn luôn đấu đá lung tung ở bên trong, lồng ngực như muốn nứt ra.

"Két!"

Thương Khâu đột nhiên giẫm phanh, Tạ Nhất còn tưởng rằng đã xảy ra sự tình gì, hay lại gặp quỷ. Kết quả cũng không phải, mà là Tất Bắc cùng Hàn Trường Thứ tới. Tất Bắc lái xe, nhìn thấy bọn họ lập tức dừng lại, nói:

"Các người làm gì đi......"

Hắn nói còn chưa xong, Thương Khâu đã đem Tạ Nhất bế lên xe Tất Bắc, nói:

"Tạ Nhất cần chẩn trị."

Tất Bắc vừa thấy bộ dạng Tạ Nhất, vội vàng cho bọn họ lên xe, nhanh chóng nhấn ga, xe trực tiếp lao đi.

"Cậu ấy làm sao vậy? Bị thương sao?"

Thương Khâu đem Tạ Nhất ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve cái trán, trấn an nói:

"Không có việc gì, nhắm mắt ngủ một lát."

Tạ Nhất gật gật đầu, có chút gian nan nhắm mắt lại, dựa vào ngực Thương Khâu. Thương Khâu lúc này mới nhàn nhạt nói với Tất Bắc HunhHn786.

"Huyết Ngọc cùng Tạ Nhất dung hợp."

"Huyết Ngọc......"

Tất Bắc nỉ non một câu, ngay sau đó thiếu chút nữa bỏ lái xe, nhảy dựng lên, nói:

"Cái gì?! Huyết Ngọc cùng Tạ Nhất dung hợp!?"

Hàn Trường Thứ vẻ mặt không hiểu nhìn Tất Bắc kích động.

"Ghê gớm lắm sao?"

Tất Bắc chưa có bình tĩnh lại, giật mình nói:

"Ghê gớm?! Đã không thể dùng từ ghê gớm giải thích, thật giống như...... giống như Tạ Nhất là kẻ nghèo hèn đột nhiên trúng trăm triệu, còn là bảng Anh!!"

Tất Bắc thật sự quá kích động, Hàn Trường Thứ nghĩ nghĩ, nói:

"Vậy thật đúng là có tiền."

Tất Bắc hiện tại đã không nghĩ để ý Hàn Trường Thứ, trong đầu kêu loạn.

Vật chí bảo của Thập Điện Diêm Vương bị người bình thường như Tạ Nhất dung hợp. Tin tức này nếu truyền ra, đừng nói Thập Điện Diêm Vương không có thể diện, còn có sự tình càng đáng sợ hơn. Chỉ sợ tất cả quỷ quái trên đời đều sẽ đi tìm Tạ Nhất, muốn dung hợp với Tạ Nhất!

Tất Bắc xoa xoa cái trán, cảm giác chuyện này lớn.

"Huyết Ngọc sao dung hợp Tạ Nhất, không phải có linh tính sao, nó có phải không có mắt!"

Hàn Trường Thứ nói:

"Tuy rằng tôi không biết Huyết Ngọc rốt cuộc là thứ gì, nhưng tôi đã xem rất nhiều lần, hình như đích xác không có đôi mắt."

Tất Bắc thiếu chút nữa đưa tay gõ đầu Hàn Trường Thứ. Hắn cảm giác Hàn Trường Thứ miệng thúi quá, chỉ biết chọc giận người.

Mọi người cấp tốc trở về âm tào địa phủ, kêu danh y xem tình huống Tạ Nhất.

Nơi này muốn bao nhiêu danh y cũng có. Lần trước Hàn Trường Thứ đã lĩnh giáo rồi. Có vị danh y tóc trắng xoá, tự xưng là Biển Thước, còn có một người khác càng kỳ quái hơn, gọi là Hoa Đà. Hàn Trường Thứ tự nhủ.

Còn tôi là Thần Nông nếm bách thảo đây!

Tạ Nhất được đưa vào phòng bệnh cấp cứu. Thương Khâu liền nóng nảy ở bên ngoài đi tới đi lui. Vì bảo mật, cho nên việc Tạ Nhất dung hợp Huyết Ngọc, Tất Bắc ai cũng không có nói, lại còn luôn cường điệu dặn dò Hàn Trường Thứ.

Tuyệt đối không thể nói ra, nếu không chính là hại chết Tạ Nhất!

Hàn Trường Thứ phất tay nói:

"Anh yên tâm đi. Tạ Nhất đẹp như vậy, tôi cũng không muốn hại cậu ấy đâu."

Hắn vừa nói như vậy xong, lập tức nhận được hai luồng ánh mắt. Thứ nhất là ánh mắt Tất Bắc xem thường, cũng còn nhu hòa một ít. Thứ hai là ánh mắt Thương Khâu hình viên đạn, thiếu chút nữa giết chết Hàn Trường Thứ.

Tất Bắc cũng nói người băng bó vết thương cho Thương Khâu. Bàn tay cũng không có gì đáng ngại, chỉ là bị phỏng một chút. Thương Khâu băng bó tay xong, lúc này cửa phòng bệnh liền mở ra. Mọi người cũng không nghĩ đến, Tạ Nhất trực tiếp từ bên trong đi ra.

Sau đó hai vị Biển Thước cùng Hoa Đà cũng đi ra, cười tủm tỉm cùng Tạ Nhất nói chuyện.

"Ai u anh bạn trẻ, lần sau chúng tôi cũng phải đi quán ăn đêm khuya nhà cậu nếm thử xem. Cái kia cái gì mà... tôm hùm đất xào cay sao? Lão phu còn chưa có ăn qua đâu!"

"Đúng vậy, đúng vậy, tôi thật ra muốn ăn thịt đồng nồi. Đó là thứ gì, chậu rửa mặt cũng có thể nấu thịt sao?"

"A nha, hiện tại người trẻ tuổi cái gì cũng có thể nghĩ ra được. Chúng ta quá già rồi, đã lạc hậu..... không phục không được."

Thương Khâu nhìn thấy Tạ Nhất đi ra, vội vàng chạy tới, hỏi.

"Thế nào?"

Tạ Nhất đã không có việc gì, nâng nâng tay, nói:

"Không có việc gì, ngủ một giấc cảm giác khá hơn nhiều."

Hai vị danh y nói:

"Anh bạn trẻ thân cường thể tráng, mạnh như con trâu. Không có việc gì không có việc gì, chỉ là bị kinh hách chút thôi. Lão phu còn tưởng rằng cần cứu giúp! Làm mấy kiểm tra, chuyện gì cũng không có, đừng lo lắng."

"Bộp, bộp"

Nói xong danh y còn vỗ hai cái lên lưng Tạ Nhất. Tạ Nhất thiếu chút nữa bị hai ông lão này vỗ cho xuống mười tám tầng địa ngục.

Thật đúng là càng già càng dẻo dai, lực tay không nhỏ a!

Thương Khâu lại kiểm tra Tạ Nhất một chút. Phát hiện thật sự không có việc gì, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra. Hắn duỗi tay ôm Tạ Nhất, cúi đầu hôn hôn giữa trán. Quả thực chính là hôn trán, lại còn đặc biệt ôn nhu.

Tạ Nhất có chút ngượng ngùng, bất quá Thương Khâu ôn như như vậy Tạ Nhất cũng không có cự tuyệt, vội vàng nói:

"Tay anh băng bó chưa?"

Thương Khâu nâng tay tới, cười cười, nói:

"Không có việc gì, đã băng bó."

Hàn Trường Thứ nhìn đến bên kia show ân ái, hướng Tất Bắc bên cạnh cọ cọ, còn chưa có mở miệng, Tất Bắc đã nói:

"Cách xa một chút."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Bởi vì thời gian không còn sớm, Tạ Nhất cùng Thương Khâu chuẩn bị ở lại. Hơn nữa Thương Khâu cũng lo lắng thân thể Tạ Nhất. Nếu Huyết Ngọc dung hợp không tốt, còn có thể để danh y nhìn xem, bởi vậy bọn họ lưu tại âm tào địa phủ.

Hàn Trường Thứ vì ăn vạ Tất Bắc, cho nên cũng không đi. Hắn căn bản không biết nơi này thực sự là âm tào địa phủ, Thập Điện Diêm Vương, vẫn luôn chơi xấu không đi, quả thực là làm nũng vô cực hạn. Hắn căn bản không suy xét mình dáng người cao lớn, làm nũng lên có bao nhiêu khó coi.

Tất Bắc nhìn Hàn Trường Thứ, nói:

"Tôi lần đầu nhìn thấy có người nguyện ý lưu lại nơi này không đi, tùy ý cậu."

Hàn Trường Thứ còn không biết đối tượng mình theo đuổi chính là một trong những Diêm Vương đại nhân, cười tủm tỉm đuổi theo Tất Bắc, nói:

"Tất Bắc, tôi nghe nói hôm nay buổi tối còn có Pаrty, anh cũng tham gia sao?"

Buổi tối quả nhiên có Pаrty, kỳ thật mỗi ngày buổi tối đều có. Qua 12 giờ đêm mọi người đều đi quán ăn đêm khuya mở Pаrty. HunhHn786 Bất quá ông chủ quán không ở quán ăn đêm khuya, cho nên bọn họ dứt khoát ở nhà mở Pаrty.

Tạ Nhất cũng đã được mời, không biết vì cái gì cảm thấy tinh thần tăng mười phần. Còn không muốn ngủ, cho nên Tạ Nhất liền chuẩn bị chơi cùng mọi người.

Chỗ giếng trời đã có đèn màu sáng lên, âm nhạc đinh tai nhức óc. Hàn Trường Thứ bưng một ly rượu, đang cùng mọi người nhảy múa, quả thực là phô diễn hết nét quyến rũ ra ngoài. Thực mau khác cùng thường trú tại âm phủ hòa thành một mảnh.

Tạ Nhất nói:

"Đúng rồi, Phí Đồng bên kia các người xử lý thế nào?"

Tất Bắc lại thay trường bào màu đen, nói:

"Tôi xử lý, cậu yên tâm."

Tạ Nhất nói:

"Dương tiên sinh thật là quá tra, Phí Đồng cũng không chạy đi đâu."

Tất Bắc nói:

"Yên tâm đi, ác có ác báo."

Bọn họ nói, liền nghe được âm thanh "rầm rầm", tựa hồ có một đội người từ nơi xa đã đi tới. Tạ Nhất híp mắt nhìn. Đội người kia rất kỳ quái, đi đầu chính là hai người như siêu đặc cảnh, tây trang phẳng phiu, trong tay cầm xiềng xích. Một người tây trang đen, một tây trang trắng. Bị xiềng xích một đống người, những người đó có khóc sướt mướt, có la to, phía sau còn lại đi theo một ít quan binh quần áo cổ trang, trong tay còn cầm đại đao, xua đuổi người phía trước.

"Hu hu hu......"

"Tôi không muốn chết a! Tôi còn chưa sinh con a......"

"Tôi là bị hại chết!! Tôi là bị người giết! Thả tôi trở về!"

Tạ Nhất thiếu chút nữa đã quên nơi này là điện thứ sáu trong Thập Điện Diêm Vương, cũng chính là Uổng Mạng thành, khẳng định có quỷ hồn tới đưa tin.

Những người đó đi tới, bá chiếm giếng trời, nhóm quỷ mở Pаrty nhanh nhường đường. Những binh lính còn cao giọng kêu:

"Quỷ Soái mở đường, âm binh mượn đường."

Hàn Trường Thứ bên kia đang nhảy, kết quả đã bị cắt ngang, bưng ly rượu đi tới, cười tủm tỉm nói:

"U, cоsplay? Quá thật đi. Tôi chưa từng gặp qua làm giống như vậy. Đó là gì? Hắc Bạch Vô Thường sao?"

Tất Bắc:

"......"

Hắc Bạch Vô Thường mang theo quỷ vừa mới chết đi qua. Tạ Nhất tức khắc thấy được trong đó có người thực quen mắt, thế nhưng là Phí Đồng.

Phí Đồng tựa hồ cũng thấy được bọn họ, vội vàng hô to:

"Cứu tôi!! Cứu tôi. Tôi không muốn chết... Vì cái gì tôi lại phải tới nơi này?! Hàn tiên sinh, Hàn tiên sinh cứu tôi! Cứu cứu tôi a. Tôi đã cứu mạng ngài, ngài không nhớ rõ sao......"

Hàn Trường Thứ căn bản nghĩ thầm.

Tham gia Pаrty vì cái gì vẫn luôn kêu cứu mạng!

Hắn còn cười nói:

"Cùng nhau tới chơi a."

Phí Đồng nghe thế câu nói, không tin tưởng nhìn Hàn Trường Thứ, bộ mặt dữ tợn mắng to.

"Kẻ điên!!"

Hàn Trường Thứ:

"......"

Hàn Trường Thứ có điểm ngốc, nhìn Phí Đồng bị mang đi. Những binh lính còn hô to:

"Quỷ Soái mở đường, âm binh mượn đường."

Hàn Trường Thứ gãi gãi đầu tóc, quay đầu nhìn về phía Tất Bắc, nói:

"Tình huống như thế nào?"

Tất Bắc hướng hắn sâu kín cười, cũng không có giải thích. Hắn cảm thấy bộ dạng Hàn Trường Thứ "ngây ngô" rất thú vị.

Tạ Nhất kinh ngạc nói:

"Phí Đồng đã chết?"

Tất Bắc gật gật đầu, nói:

"Tai nạn xe cộ. Chuẩn bị đưa đến Mạnh Bà uống canh."

Tạ Nhất xa xa nhìn đội người đi đến trước một cái cổng lớn, có hướng bên trái vào Uổng Mạng thành, còn lại bị xiềng xích khóa tiếp tục đi về phía. Phí Đồng giãy giụa, cật lực hô to, vẫn cứ bị lôi kéo lướt qua Uổng Mạng thành, tiếp tục hướng đến điện thứ bảy.

Chờ âm binh mượn đường đi hết, giếng trời lại bắt đầu vang lên âm nhạc, nhóm quỷ quái lại bắt đầu nhảy múa.

Sau 12 giờ đêm quả thực chính là âm tào địa phủ cuồng hoan, mọi người đều giống nhau.

Tất Bắc đối với Hàn Trường Thứ lãnh đạm. Hắn tuy rằng cũng tham gia Pаrty, nhưng thoạt nhìn có điểm cao lãnh, người khác cũng sẽ không lôi kéo Tất Bắc đi khiêu vũ. Hàn Trường Thứ có chút kỳ quái, nói:

"Vì cái gì không ai lôi kéo anh đi khiêu vũ?"

Tất Bắc nhướng mày nói:

"Cậu gặp qua viên chức lôi kéo thủ trưởng đi nhảy múa sao?"

Hàn Trường Thứ nghĩ nghĩ.

Chưa từng thấy qua!

Lúc này Thương Khâu đi tới, vỗ vai Tất Bắc, đều không có nói chuyện. Hắn nâng nâng cằm, ý bảo Tất Bắc cùng hắn qua bên kia nói chuyện. Tất Bắc đứng lên, cùng Thương Khâu đi đến chỗ khác, tựa hồ hai người muốn nói điều "bí mật".

Thương Khâu cùng Tất Bắc rời đi, Hàn Trường Thứ liền cùng Tạ Nhất ngồi ở trên sô pha. Hàn Trường Thứ nhìn nhìn bóng dáng Tất Bắc, cười tủm tỉm nói:

"Eo thật nhỏ."

Tạ Nhất:

"......"

Hàn Trường Thứ nói với Tạ Nhất:

"Cậu cùng Thương Khâu chính thức yêu nhau?"

Tạ Nhất ho khan một tiếng, có chút ngượng ngùng, bất quá vẫn là gật gật đầu. Hàn Trường Thứ nói:

"Vậy cậu nguy hiểm. Tôi vừa thấy liền biết Thương Khâu là loại ăn người không lộ liễu a! Cậu cẩn thận."

Tạ Nhất có chút bất đắc dĩ, nói:

"Vẫn là chính mình cẩn thận đi."

Hàn Trường Thứ nói:

"Tôi cẩn thận cái gì?"

Tạ Nhất nói:

"Anh muốn theo đuổi Tất Bắc, cần phải cẩn thận một chút."

Hàn Trường Thứ không sao cả, nói:

"Tất Bắc đích xác, à... có điểm khó khăn, bất quá như vậy mới kích thích."

Tạ Nhất liếc xéo hắn. Lúc này bên cạnh có người đi qua, nghe được bọn họ nói chuyện. Chính là bảy chị em nhện tinh. Nhóm mỹ nữ mặc Bikini vội vàng chạy tới, vẻ mặt siêu có hứng thú nói:

"Cái gì, cậu muốn theo đuổi Boss chúng tôi?!"

Hàn Trường Thứ nhìn nhìn những cô gái, cười nói:

"Đúng vậy."

Nhóm mỹ nữ lập tức hưng phấn.

"Ai u, trời ơi, có người muốn theo đuổi Boss chúng ta đó!"

"Tuổi kém, tôi thích! Thật manh! Kém mấy ngàn tuổi, vẫn là niên hạ đó!"

"Đúng đúng, trời ơi, tiểu thịt tươi muốn theo đuổi Boss. Thật là tin tức lớn, tuyệt đối kinh động địa phủ a!"

Hàn Trường Thứ nghe bọn họ nói, tức khắc cái trán có chút nhảy nhót, tâm nói.

Mấy người này khẩu âm sao biến thành giọng Đông Bắc?

Những nhện tinh nhanh chỉ chiêu cho Hàn Trường Thứ, nói cho Hàn Trường Thứ biết mọi thứ về Boss của bọn họ, tỷ như trong nhà, thích cái gì...

Hàn Trường Thứ kinh ngạc nói:

"Cái gì, phía trên có năm anh trai, phía dưới còn có bốn em trai? Nhà bọn họ rất đông?"

"Đúng vậy đúng vậy, anh cùng em vợ nhất định phải thu phục, không thu phục là không được."

Tạ Nhất nghe bọn họ nói chuyện, mí mắt nhảy nhót, nhanh tránh ra, không muốn nghe cái gì mà "truy nam công lược".

Tạ Nhất nghĩ nghĩ.

Dù gì mình cũng đã thành công nắm được người. Tuy rằng thổ lộ có chút kém, nhưng kết quả thật đáng mừng!

Tạ Nhất đi đến bên cạnh, nhìn nhìn máy cung cấp đồ uống tự động, quả thực nhiều loại. Nhìn đến nước chanh, tức khắc Tạ Nhất có chút sợ. Lúc này một thanh niên đi tới, Tạ Nhất nhận ra hắn, hình như gọi là Hạng Võ. Lúc trước Tạ Nhất ở quán ăn nghe được hắn cùng Lưu Bang nói chuyện quả thực không thể tin được. Đương nhiên không phải bởi vì Tạ Nhất không biết lịch sử, mà là không biết nhân vật lịch sử sẽ xuất hiện ở quán ăn đêm khuya nhà mình. Bất quá đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Tạ Nhất xem như đã tin.

Hạng Võ đi tới lấy một ly nước chanh. Theo âm thanh phát ra quả nhiên một đống chất lỏng mà xanh lam chảy vào cái ly trong suốt. Nhìn thứ chất lỏng này, Tạ Nhất kinh hồn táng đảm.

Hạng Võ không chút do dự, trực tiếp đem ly nước uống sạch. Tạ Nhất vừa định ngăn cản hắn, nhưng đã không còn kịp rồi. Bất quá Hạng Võ uống sạch hình như không có bất luận cái gì không thích hợp. Tạ Nhất có điểm mê mang. Tự mình cũng lấy một ly, Tạ Nhất dùng lưỡi liếm một chút.

Thật là mùi vị chanh, căn bản không phải hương vị lạ. Quả nhiên lần trước có người rót sai rồi!

Tạ Nhất liền đem ly nước uống sạch. Tuy rằng có điểm giống hợp chất hóa học, bất quá uống vào cảm giác không tệ. Tạ Nhất vì thế cầm cái ly, tò mò nhìn những đồ uống khác.

Lấy một chút Coca. Coca là màu trắng giống như sữa bò.

Lấy một chút Sprite. Sprite là đỏ tươi giống máu.

Lại lấy một chút trà lạnh. Trà lạnh thế nhưng là màu lục như thuốc nhuộm, bất quá hương vị cũng không tệ lắm.

Tạ Nhất một hơi thử hết các loại đồ uống, sau đó cuối cùng thấy được "chocolate nóng thơm nồng". Vì thế Tạ Nhất liền nghĩ tới Thương Khâu. Loại đồ uống này Thương Khâu khẳng định thích uống. Vì thế Tạ Nhất cầm một cái ly mới, rót một ly.

Nhấn một cái nút, chocolate nóng liền chảy ra. Thế nhưng phi thường dính. Đây căn bản không phải chocolate nóng, rõ ràng chính là nước đường, đặc biệt nhão, cái ly cũng kéo không ra.

Tạ Nhất cầm cái ly, có điểm ghét bỏ. Bất quá nghĩ Thương Khâu có khả năng thích loại đồ ngọt này, Tạ Nhất vẫn chuẩn bị đưa cho Thương Khâu.

Tạ Nhất đi trở lại sô pha, chị em nhện tinh đã đi rồi. Hàn Trường Thứ có vẻ uống nhiều rượu, muốn uống gì đó giải rượu. Nhìn thấy Tạ Nhất bưng cái ly tới, hắn liền muốn uống. Tạ Nhất cúi đầu nhìn nhìn cái ly, đôi mắt có điểm sáng lên, nghĩ thầm.

Để Hàn Trường Thứ nếm thử trước, vạn nhất uống không ngon liền không cho Thương Khâu uống!

Vì thế Tạ Nhất cười tủm tỉm đem cái ly đưa cho Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ híp mắt, cũng chưa xem trực tiếp uống một hớp lớn.

"Phốc!!!"

Hàn Trường Thứ không thích đồ uống ngọt, uống một hớp lớn chocolate này, quả nhiên tỉnh rượu, nói:

"Đây là thứ gì!? Cậu muốn ngọt chết tôi sao!"

Tạ Nhất nghe hắn nói như vậy, tức khắc cười tủm tỉm quay đầu lại đi lấy một ly chocolate nóng khác.

Quả nhiên thực ngọt, vậy thích hợp cho Thương Khâu uống!

Tạ Nhất lấy chocolate nóng trở về, liền nhìn thấy Hàn Trường Thứ ngốc ngốc ngồi ở trên sô pha, khóe miệng còn dính chocolate. Tạ Nhất nheo mắt, nói:

"Anh không phải tỉnh rượu rồi sao?"

Hàn Trường Thứ ngốc ngốc nói:

"Là...... A...... Rượu...... Tỉnh............"

Tạ Nhất:

"......"

Tình huống gì thế này? Chơi đảo chữ?

Tạ Nhất ngồi xuống chờ Thương Khâu trở về. Hàn Trường Thứ ngồi ở bên cạnh. Tạ Nhất cùng hắn nói vài câu. Hàn Trường Thứ nói chuyện luôn là ngốc ngốc, bất quá dị thường "chân thật".

Tạ Nhất hỏi hắn vì cái gì thích Tất Bắc. Hàn Trường Thứ trả lời:

"Rất...... nhìn...... làm...... muốn......"

Tạ Nhất:

"......"

Còn rất trắng trợn.

Tạ Nhất có điểm chịu không nổi hắn nói trắng ra.

Lúc này Thương Khâu đã trở lại. Hắn vừa rồi cùng Tất Bắc nói một chút về Huyết Ngọc. Chuyện Tạ Nhất dung hợp Huyết Ngọc nhất định phải bảo mật. Dù sao Tạ Nhất không phải tu giả, vạn nhất có người tìm tới, Tạ Nhất liền có phiền toái.

Thương Khâu đi tới, Tạ Nhất lập tức vứt bỏ Hàn Trường Thứ "chân thật", đem cái ly đưa qua, cười nói:

"Cho anh chocolate đặc biệt ngọt."

Thương Khâu cười tủm tỉm duỗi tay giữ chặt tay Tạ Nhất, bưng ly lên uống một ngụm. Quả nhiên đặc biệt, nóng hổi bốc khói còn rất thơm ngọt.

Thương Khâu dư vị một chút. Bởi vì chocolate quá đặc sệt, cho nên dính trên môi hắn một chút. Thương Khâu nhẹ nhàng câu lưỡi, đem chocolate bên miệng câu đi vào.

Biểu tình thật là quá câu nhân!

"Ực"

Tạ Nhất cảm giác chính mình nuốt một ngụm nước bọt, có điểm cảm thấy miệng khô lưỡi khô.

Thương Khâu thấp giọng cười nói:

"Không có ngọt bằng em."

Tạ Nhất nghĩ thầm.

Cái gì, sao nói với mình bằng giọng như vậy?!

Thời gian không còn sớm, Thương Khâu chuẩn bị mang theo Tạ Nhất trở về ngủ. Hai người chân trước mới vừa đi, Tất Bắc cũng đã trở lại. Hắn thấy được Hàn Trường Thứ, Hàn Trường Thứ mặt ngốc ngốc, có điểm kỳ quái. Tất Bắc hỏi:

"Hàn Trường Thứ? Gà tây? Hắc, cậu làm sao vậy?"

Hàn Trường Thứ chậm rãi ngẩng đầu lên, ngây ngô cười với Tất Bắc, nói:

"Rất...... nhìn......"

Tất Bắc nheo mắt, Hàn Trường Thứ lại nói:

"Làm...... muốn......"

"Bốp!!"

Mắt Hàn Trường Thứ tức khắc thành mắt gấu trúc, bất quá vẫn hắn ngây ngô nhìn Tất Bắc.

Lúc này Mạnh Bà liền chạy tới, nói:

"Đáng bị bỏ vào ngàn đao! Có kẻ lấy mất nước nói thật tôi mới nghiên cứu ra đem cho vào chocolate nóng!!!"

Tất Bắc:

"......"

Tất Bắc cúi đầu ngẫu nhiên nhìn thoáng qua cái bàn. Trước mặt Hàn Trường Thứ là một cái ly, bất quá bên cạnh còn có một ly khác, tựa hồ cũng bị người uống qua. Tất Bắc nhịn không được nheo mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua phương hướng Thương Khâu cùng Tạ Nhất rời đi.

Vào phòng nghỉ dành cho khách, Tạ Nhất đi tắm trước. Khi ra tới Tạ Nhất bị làm cho khiếp sợ, liền nhìn thấy Thương Khâu đứng ở cửa phòng tắm như thần giữ cửa. Ban đêm thấy cảnh như vậy quả thực dọa người, hơn nữa ánh mắt Thương Khâu tương đối không thích hợp.

Có điểm...... cuồng dã? Muộn tao cũng mau biến thành minh tao!

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tạ Nhất. Hắn nhìn chằm chằm khiến Tạ Nhất cảm thấy tim đập muốn bay ra. Tạ Nhất nghĩ thầm.

Chúng ta mới xác định quan hệ, chẳng lẽ hôm nay liền phải...!?

Tạ Nhất nghĩ như vậy, tức khắc ho khan một tiếng, trái tim nhảy như bay lên. Bất quá Thương Khâu chỉ là nhìn như vậy. Tạ Nhất phát hiện ánh mắt hắn sao có chút......

Ngây ngô?

Tạ Nhất mê mang nói:

"Anh làm sao vậy?"

Thương Khâu lại là đột nhiên tiến lên, một phen ôm Tạ Nhất, sau đó vùi đầu ở bên tai Tạ Nhất nhẹ nhàng ngửi một chút, giọng khàn khàn cảm thán nói:

"Thơm quá, rất ngọt."

Tạ Nhất tức khắc có chút ngượng ngùng. Thương Khâu nói chuyện quả thực nũng nịu. Tạ Nhất không dám động, liền đứng như vậy. Thương Khâu lại là liền như vậy ôm người, vẫn luôn ngửi ngửi. Hai người như vậy giằng co mười mấy phút.

Sau đó Tạ Nhất đột nhiên cảm thấy có điểm không thích hợp. Lúc Tạ Nhất biết không thích hợp thì Thương Khâu đã ôm Tạ Nhất ngửi nửa giờ. Tạ Nhất cảm thấy nếu mình là mèo, lúc này khẳng định đã bị hút trọc lông.

Cuối cùng Tạ Nhất dùng tất cả thủ đoạn dụ dỗ khuyên can, lúc này mới dỗ dành được Thương Khâu.

Thời điểm hai người đi ngủ, Thương Khâu cũng vẫn luôn ôm Tạ Nhất ngửi. Không những ngửi, hơn nữa vẫn luôn dùng giọng khàn khàn gợi cảm nói:

"Thơm quá, rất ngọt."

Nội tâm Tạ Nhất là thống khổ.

Đùa giỡn đại trượng phu sao?

Cuối cùng Tạ Nhất bị đùa giỡn chết lặng, hôn hôn trầm trầm ngủ đi...

Ngày hôm sau Tạ Nhất mới biết được thì ra trong chocolate nóng mình lấy cho Thương Khâu thế nhưng đã bị ai đó bỏ vào loại thuốc mới nghiên cứu ra của Mạnh Bà. Tạ Nhất tức khắc có chút hối hận sao không hỏi Thương Khâu mấy câu, khẳng định sẽ ngoan ngoãn trả lời.

Hàn Trường Thứ ngày hôm qua cũng uống chocolate kia, Tất Bắc cũng biết. Sáng sớm Hàn Trường Thứ thức dậy, liền phát hiện mình ngủ cùng phòng Tất Bắc. Đương nhiên hắn ngủ ở trên sô pha, Tất Bắc ngủ ở giường. Nhưng đây đã đủ làm hắn kích động.

Một đột phá lịch sử!

Tất Bắc mặc một thân áo ngủ tơ tằm màu đen, thoạt nhìn dáng người cao gầy, phong lưu. Hắn cười tủm tỉm nhìn Hàn Trường Thứ. Hàn Trường Thứ thiếu chút nữa bị câu mất linh hồn nhỏ bé rồi.

Kết quả Tất Bắc cười tủm tỉm ném cho Hàn Trường Thứ một tờ giấy. Hàn Trường Thứ nhặt lên thấy mặt trên thế nhưng là thông tin của mình: sinh thần bát tự, mật khẩu thẻ ngân hàng, mật khẩu tủ sắt, còn có các loại thông tin cơ mật thương nghiệp.

Tất Bắc cười tủm tỉm nói:

"Đêm qua cậu cũng thật ngoan, hỏi cái gì nói cái đó."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Tất Bắc lại nói:

"Lần sau nếu cậu lại đoạt hợp đồng của tôi, tôi liền đem cái này tung lên mạng. A đúng rồi, ngày hôm qua còn có tin nóng, thời điểm mười hai tuổi cậu còn đái dầm nữa."

Hàn Trường Thứ:

"......"

Thương Khâu cùng Tạ Nhất trở về nhà. Tạ Nhất còn phải đi làm, lại trở về sinh hoạt bình thường. Huyết Ngọc dung hợp với Tạ Nhất căn bản không có cái gì dị thường.

Tạ Nhất hôm nay tan tầm trực tiếp liền đến quán ăn đêm khuya nhà mình. Quán ăn thập phần náo nhiệt, có Thanh Cốt, A Lương, Trương Xu, Mười Sáu ở đây hỗ trợ, còn có Thương Khâu. Phía trước không phải rất bận, bất quá sau bếp liền có chút lo liệu không hết. Tạ Nhất liền ra sau bếp hỗ trợ, cùng đầu bếp xào nấu món ăn, vẫn là có chút bận rộn.

Tạ Nhất nhìn hủ gia vị xa xa, lười không muốn đi qua, nghĩ thầm.

Nếu nó tự bay qua thì tốt rồi! Bất quá đó là việc không có khả năng!

Tạ Nhất vừa định kêu đầu bếp đưa cho mình hủ gia vị. Kết quả hủ gia vị đột nhiên liền bay lên.

"Ôi......"

Tạ Nhất kêu rất nhỏ, hút một ngụm khí lạnh. Đầu bếp cũng không có chú ý. Hủ gia vị liền ở sau lưng đầu bếp bay lơ lững, vững vàng dừng ở lòng bàn tay Tạ Nhất.

Tạ Nhất mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn lòng bàn tay mình. Cho đến khi đồ ăn phát ra mùi, đầu bếp nhanh nói:

"Ông chủ! Đồ ăn muốn cháy rồi!"

Tạ Nhất lúc này mới phản ứng lại, nhanh đem hủ gia vị buông xuống, đem đồ trong nồi đảo đảo.

Tạ Nhất kinh ngạc nhìn tay mình, nghĩ thầm.

Chẳng lẽ có liên quan cùng Huyết Ngọc, không thể là hủ gia vị sống được?

Tạ Nhất nghĩ nghĩ, lại nhìn về phía khác. Tạ Nhất thấy một củ cải trên mâm. Củ cải ở một bên bàn, Tạ Nhất liền muốn nó. Quả nhiên, liền nhìn thấy củ cải lững lờ bay lại đây. Chỉ là có điểm không xong, củ cải lạn qua lạn lại, thật giống như là em bé mới biết đi.

Tạ Nhất kinh hỉ, mắt thấy củ cải liền bay qua tới. Kết quả Tạ Nhất cũng không biết như thế nào củ cải lại rơi xuống đất.

Tạ Nhất có chút kinh ngạc về năng lực của mình. Trở về nhà Tạ Nhất cũng muốn thử lần nữa. Thương Khâu về phòng xem tiểu thuyết mới của Tiểu Bạch. Chính là câu chuyện Tạ Nhất thích mặc đồ nữ. Tạ Nhất vào phòng tắm, nghĩ nghĩ, liền nhìn chai dầu gội đầu vẫy vẫy tay.

Chai dầu gội đầu không nâng lên, mà đột nhiên hướng bên này bay qua làm Tạ Nhất hoảng sợ. Tạ Nhất bị kinh hách, cái chai cũng lắc lư càng mãnh liệt, nghiêng trái ngả phải dường như muốn rớt ở trên mặt đất bất cứ lúc nào. Tạ Nhất nhanh tiến lên ôm chặt chai dầu gội, để tránh chai dầu gội nện ở trên mặt đất, mình còn phải thu dọn.

Tạ Nhất ở trong phòng tắm chơi thật lâu, cảm giác đặc biệt thú vị.

Chẳng lẽ bởi vì Huyết Ngọc mà mình cũng có linh lực. Chưa từng nghĩ tới có linh lực làm việc đơn giản như vậy!

Tạ Nhất vui vẻ từ phòng tắm ra tới. Thương Khâu liền vào phòng tắm chuẩn bị tắm rửa. Tạ Nhất lau khô tóc, nghe trong phòng tắm có tiếng nước, đột nhiên ánh mắt sáng lên, cười tủm tỉm liền đi ra.

Tay chân Tạ Nhất nhẹ nhàng sờ sờ cửa phòng, lại sờ sờ mặt tường, cũng muốn học bộ dạng Thương Khâu lần trước đem tường biến thành trong suốt, như vậy liền có thể nhìn lén nam thần tắm rửa.

Tạ Nhất nghĩ như vậy, tay sờ cửa phòng đột nhiên phát sáng. Tạ Nhất căn bản không chú ý hai mắt của mình cũng một chốc kia biến thành màu vàng kim.

Theo động tác sờ cửa phòng tắm, một chút cửa đã biến thành trong suốt.

Thật là trong suốt!

Tạ Nhất khiếp sợ, vội vàng thu tay, mở to hai mắt nhìn. Bởi vì sợ chính mình kinh hô ra tiếng, Tạ Nhất nhanh bưng kín miệng mình.

Bên trong âm thanh dòng nước chảy lao xao, Thương Khâu tắm ở trong phòng. Sương mù mênh mông, loáng thoáng một bóng dáng mông lung ái muội, phong cảnh đẹp vô hạn a!

Tạ Nhất cảm thấy giờ này khắc này không nên che miệng, hẳn là che lại cái mũi của mình, để tránh máu mũi rơi trên mặt đất. Mà bên trong Thương Khâu dường như không có phát hiện, còn tắm bình thường. Tạ Nhất trong lòng cảm thán.

Nam thần quả nhiên ăn kích thích tố lớn lên, quả thực làm người vừa hâm mộ vừa ghen tị!

"Tạ Nhất?"

Trương Xu từ trong phòng dành cho khách đi ra, chuẩn bị đi phòng bếp uống nước. Kết quả hắn liền thấy được Tạ Nhất. Tạ Nhất đứng ở cửa phòng tắm, vẻ mặt si mê che lại cái mũi của mình. Quan trọng là cửa phòng tắm thế nhưng bị dùng thuật pháp biến thành trong suốt. Trương Xu mở to hai mắt, nói:

"Anh làm?!"

Tạ Nhất nhanh xua tay, nói:

"Suỵt nói nhỏ chút."

Cùng lúc đó, cửa phòng tắm lại biến trở về nguyên dạng. Trương Xu thiếu chút nữa kinh hô, nói:

"Trời! Thuật pháp thật cao thâm. Anh như thế nào làm được!?"

Tạ Nhất nhanh lôi kéo Trương Xu vào phòng ngủ của hắn, sau đó đóng lại cửa. Mười Sáu cũng ở trong phòng. Tạ Nhất làm động tác im tiếng, nói:

"Nói nhỏ chút, nói nhỏ chút. Tôi cũng không biết như thế nào làm được. Có thể là do Huyết Ngọc."

"Huyết Ngọc?"

Mười Sáu nhìn về phía bọn họ. Tạ Nhất nâng tay lên, nói:

"Huyết Ngọc hình như dung hợp trong thân thể tôi. Tôi hiện tại có chút năng lực biến ý nghĩa thành sự thật thì phải?"

Mười Sáu nhíu nhíu mày. Trương Xu lại vẻ mặt hưng phấn nói:

"Huyết Ngọc! Quá khốc đi. Tạ Nhất, anh có thể biến thành người đuổi ma lợi hại nhất hay không, vượt qua cả Thương Khâu! Trời ơi, là Huyết Ngọc a!"

"Suỵt, suỵt"

Tạ Nhất nhanh làm hắn im tiếng. Trương Xu che lại miệng mình, nói:

"Suỵt, tôi nói nhỏ chút."

Tạ Nhất nói:

"Việc này đừng nói cùng người khác."

Trương Xu lập tức nói:

"Anh yên tâm, hai chúng ta có bí mật nhỏ! Tạ Nhất, hiện tại anh cảm giác thế nào? Có phải cảm thấy chính mình có sức mạnh xưa nay chưa từng có hay không?!"

Tạ Nhất:

"......"

Đứa nhỏ này lại tái phát bệnh hay sao?

Trương Xu đặc biệt sùng bái Tạ Nhất trên người dung hợp Huyết Ngọc. Tạ Nhất kỳ thật cũng muốn học cách dùng thuật pháp, nhờ Trương Xu dạy chính mình.

Trương Xu nói:

"Anh muốn học cái gì? Hỏi tôi là đúng rồi. Tôi nói cho anh biết, tôi chính là tốt nghiệp loại giỏi đó!"

Mười Sáu lại là nhàn nhạt nhìn Trương Xu. Trương Xu lập tức nói:

"Anh là thức thần của tôi, cho nên cũng đại biểu cho tôi, cũng như tôi làm."

Tạ Nhất:

"......"

Thì ra thành tích loại giỏi đó là Mười Sáu đạt được!

Tạ Nhất nghĩ nghĩ, nói:

"À... Tôi muốn học dùng thuật pháp như thế nào ước lượng nồi."

"Ước lượng......"

Trương Xu mở to hai mắt, duỗi tay hợp lại lỗ tai, nói:

"Cái gì? Excuse me? Ước lượng nồi? Anh muốn dùng thuật pháp ước lượng nồi, Huyết Ngọc sẽ khóc!"