Qua Vạn Năm Ánh Sáng Mới Gặp Được Anh

Chương 7: Máy đọc vị boss - Trần Vĩ




Thời gian một năm nói ngắn không ngắn, nói dài không dài. 

Lục Nhiên sau khi trở thành thực tập sinh, mỗi ngày đều vùi mình điên cuồng luyện tập. Từ thu âm, đến luyện vũ đạo, sau đó lại học diễn xuất.

Lục Nhiên cảm thấy duyên phận là chuyện có thật. Cô may mắn được Dương Mạnh chiêu mộ trên đường phố, tình cờ vào được công ty tốt. 

Công ty quản lý của cô tên là RM Entertainment. Công ty này không những hết lòng bồi dưỡng cô, mà còn để cô tự quyết định hướng đi của mình. 

Dương Mạnh còn nói đã chọn sẵn cho cô một số tài nguyên không tệ. Chỉ chờ cô ra mắt album đầu tay, liền có thể bắt đầu chạy lịch trình.

Ngày 17 tháng 8 năm 2018, Lục Nhiên chính thức ra mắt. 

Ca khúc chủ đề trong album của cô nhanh chóng leo lên vị trí #1 của bảng xếp hạng âm nhạc. Lục Nhiên được giới chuyên môn đánh giá là tân binh khủng long của năm. Tài khoản Instagram vừa lập đã có hơn 2 triệu người theo dõi. Đây quả thực là một khởi đầu tốt đẹp mà bất kì tân binh nào cũng ao ước.

Lục Nhiên bận rộn quảng bá trên các chương trình âm nhạc, mỗi ngày đều chỉ ngủ mấy tiếng đồng hồ ít ỏi. Đến ăn cơm cũng phải tranh thủ khoảng thời gian di chuyển giữa các lịch trình. Sau hai tuần chạy show miệt mài, lịch trình quảng bá chính thức kết thúc. 

Đang trên đường về nhà, Lục Nhiên nhận được điện thoại của quản lý Dương Mạnh.

Dương Mạnh vui vẻ nói: "Tiểu Nhiên, vất vả rồi. Ngày mai công ty tổ chức một buổi tiệc thường niên cuối năm. Anh đã sắp xếp cho em biểu diễn một tiết mục. Nghe nói là ông chủ lớn của công ty cũng tới. Em phải chuẩn bị cho tốt đấy."

Lục Nhiên khóc ròng trong lòng. Cô còn tưởng cuối cùng cũng có thể rúc trong chăn ngủ nướng một lần, kết quả kế hoạch đều đã bị phá tan tác. Cô đã thèm lắm cái cảm giác đi ngủ mà không bị báo thức gọi dậy nhiều ngày nay rồi. 

Tiểu Nha thả Lục Nhiên xuống ở trước cổng khu chung cư. Tiểu Nha là trợ lý mới được bổ nhiệm của cô. Nghe nói cô ấy là một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, lớn hơn Lục Nhiên hai tuổi.

Khu chung cư mà Lục Nhiên ở cách khu vực trung tâm không xa. Bởi vì để tiện chạy lịch trình, cô được công ty sắp xếp cho ở ở đây. Đãi ngộ này đối với người mới đã là không tồi. Lúc Lục Nhiên còn là thực tập sinh, đều phải chia phòng kí túc xá với những người khác.

Về đến nhà, Lục Nhiên tắm rửa xong liền thả mình lên chiếc giường êm ái. Cô theo thói quen lấy điện thoại lên mạng. 

Một Lục Nhiên đang mơ màng buồn ngủ, bị tiêu đề hotsearch #1 doạ cho tỉnh. Tiêu đề của topic này là: "Tân binh khủng long Lục Nhiên là tiểu thư dỏm của nhà họ Lục". 

Bình luận phía dưới đã lên đến hơn một nghìn. Có người bàn luận về thân thế của cô, cũng có người cười nhạo cô không làm được tiểu thư nữa nên mới chạy vào giới giải trí.

[Chậc chậc, Lục Nhiên này cũng quá đáng thương rồi! Bỗng một ngày phát hiện bản thân là tiểu thư dỏm, không quyền thừa kế nên đành lưu lạc trong giới giải trí. Với tính tình tiểu thư của cô ta, không biết có thể chịu đựng được mấy ngày ở cái giới này.]

[Tôi là bạn học cũ của Lục Nhiên đây. Lúc trước cô ta cậy mình là tiểu thư, tính tình kiêu ngạo, toàn dùng ánh mắt của kẻ trên cao nhìn xuống. Không ngờ chỉ là một kẻ chó ngáp phải ruồi. Để xem cô ta bây giờ còn huênh hoang được nữa không?!]

[Mấy người đã nhìn thấy thiên kim thật sự của Lục gia chưa? Cứ như tiểu tiên nữ nhé! Nghe nói còn thi đậu vào một trường đại học danh tiếng. Chẳng bù cho ai kia. Cũng may cô ta còn biết mất mặt mà không ở lại ăn bám Lục gia.]

Lục Nhiên chậm rãi đọc bình luận một lượt, sau đó tắt điện thoại không xem nữa. Lục Nhiên cho rằng, cư dân mạng dạo này chửi cũng có văn hoá thật. Trước kia khi cô còn ở thế giới thật, anti-fan chửi người toàn dùng mấy từ ngữ tục tĩu để mắng, làm gì có chuyện nhẹ nhàng như vậy.

Lục Nhiên tự nhận mình là một lão tướng, không cần phải để tâm đến chuyện này. Chắc là công ty sẽ giải quyết thôi!

Vừa nghĩ như thế, Dương Mạnh đã gọi điện thoại cho cô.

Dương Mạnh trêu chọc: "Lục tiểu thư đấy à, có tiện nghe điện thoại của tôi không?"

Lục nhiên nghe Dương Mạnh gọi mình như thế thì không nhịn được bật cười. 

Quản lý của cô, người ngoài nhìn vào thì cứ nghĩ anh là một quản lý cực kì nghiêm khắc. Chỉ có Lục Nhiên biết, anh là một người rất nhây rất lầy. Hai người suốt ngày chí choé như anh em trong nhà. 

Lục Nhiên rất thuần thục mà phối hợp đáp trả Dương Mạnh: "Dương thiếu gia đấy à, bổn tiểu thư đang muốn lên đường thỉnh kinh mơ một giấc mộng đẹp nơi tây thiên. Không biết ngài có chuyện gì sai bảo?"

Dương Mạnh cười: "Em đúng là! Không đùa nữa! Chắc là em nhìn thấy bài báo hôm nay về thân thế của em rồi. Phòng quan hệ công chúng đang điều tra. Hình như là có người cố ý đứng sau điều khiển hướng gió dư luận. Em đừng lo, chuyện này công ty sẽ giải quyết ổn thoả. Nhưng mà cũng cần em phải phối hợp. Anh vừa nhận cho em hợp đồng một chương trình giải trí, tên là "Nhà trọ ấm áp". Lát anh sẽ gửi nội dung qua, nhớ làm cho tốt. Rồi, ngủ sớm đi! Mai Tiểu Nha sẽ qua đón em để tham gia tiệc công ty."

Lục Nhiên vâng dạ cúp máy. Cô nghĩ nghĩ, có người đứng sau thao tác chuyện này sao? 

Lục Nhiên thở dài, không biết là ai đang muốn gắp lửa bỏ tay người cho cô đây? Một cái tên loé lên trong đầu Lục Nhiên, cô khẽ nhếch khoé miệng. 

Công ty nhận cho cô chương trình giải trí thực tế kia, chắc chắn là hi vọng cô có thể thông qua đó để xoá bỏ cái tiếng tiểu thư của mình. Lục Nhiên cũng không bài xích hay lo lắng, bởi vì thật ra, cô vốn đã thực sự sống như tiểu thư bao giờ đâu?

Ngày hôm sau, Tiểu Nha từ lúc 3 giờ chiều đã qua đón Lục Nhiên, sau đó chở cô qua tiệm làm tóc và trang điểm. Lục Nhiên dù sao cũng là người mới, nên việc có ekip riêng đối với cô vẫn là chuyện xa xỉ. 

Tiểu Nha nhìn vẻ mặt ngái ngủ quần áo xộc xệch của Lục Nhiên, không nhịn được cười mắng yêu cô một hai câu. Tiểu Nha vào công ty sau khi Lục Nhiên chính thức ra mắt. Cô thấy Lục Nhiên trước giờ, dù ở kí túc xá, hay ăn cơm hộp, uống nước lã chưa bao giờ phàn nàn. Cô ấy là người chịu được khổ, không có bóng dáng gì của một tiểu thư như lời bài báo nói cả.

Lục Nhiên không hề quan tâm đến việc tạo hình của mình có đẹp có hoàn mĩ hay không, vẫn chăm chú chơi game. Game cô chơi là game bắn súng phiên bản mobile đang rất hot hiện nay.

Thấy nghệ sĩ nhà mình không màng thế sự chúi đầu chơi game, Tiểu Nhã chỉ lắc đầu. Mấy minh tinh nữ khác, lúc trang điểm luôn rất khắt khe, chỉ sợ không thể soi từng lỗ chân lông mà trang điểm tỉ mỉ. 

Nhìn lại Lục Nhiên, cô lúc nào cũng đối với chuyện trang điểm có cũng được không có cũng không sao. Tiểu Nhã phải nói, da của Lục Nhiên rất đẹp, mềm mịn sáng bóng. Đường nét khuôn mặt vừa sắc sảo vừa hài hoà, chắc chắn được xếp vào hàng ngũ mỹ nhân đẹp nhất giới giải trí.

Tiệc công ty được tổ chức ở một hội trường xa hoa lộng lẫy. Lục Nhiên nghe nói công ty giải trí RM đã được sáp nhập vào một tập đoàn đa quốc gia nào đó trong nước, thế lực rất hùng hậu. 

Lục Nhiên đối với chuyện này chỉ có một suy nghĩ: chỉ cần miếng bánh của cô vẫn tròn trĩnh, cô chẳng bận tâm giai cấp tư bản phía trên cô là ai.

Hội trường đông đúc toàn người là người. Lục Nhiên lễ phép chào hỏi những tiền bối trong nghề, thỉnh thoảng còn có thể bắt gặp một hai vị minh tinh đang đi bên cạnh kim chủ của họ. 

Lục Nhiên cũng không cảm thấy bất ngờ. Giới giải trí này, đường thẳng gồ ghề khó đi, không ít người chọn lựa đi đường tắt để tiết kiệm thời gian. 

Lục Nhiên đối với chuyện này không chán ghét, nhưng cũng không đồng tình. Cô muốn dùng năng lực của mình, từ từ đi lên, chậm mà chắc.

Cánh cửa lớn nơi trung tâm hội trường bất chợt mở ra, không khí vốn đang ồn ào náo nhiệt, đột nhiên trở nên im ắng lạ thường. 

Tiêu Mặc dẫn đầu hàng người tiến vào. Khí tràng của anh mạnh mẽ mà băng lãnh, ngũ quan sắc sảo. Anh đi đến đâu, đám đông đều theo đó mà tách dần ra hai bên nhường đường. 

Nếu không phải chắc chắn bản thân đang ở thế kỉ 21, Lục Nhiên thật sự cảm thấy người trước mặt đây chính là đương kim thánh thượng.

Hơn một năm không gặp, Lục Nhiên cảm thấy Tiêu Mặc đã thay đổi không ít. Sự cao ngạo lạnh lùng ngày trước càng trở nên băng lãnh bá đạo không ai dám đến gần. 

Lục Nhiên có chết cũng không ngờ được, ông chủ thần bí trong truyền thuyết, giai cấp tư bản ngoài tiền chỉ có tiền trong đã thu mua công ty quản lý của cô, chính là Tiêu Mặc. 

Trong đầu Lục Nhiên thoáng qua cảnh anh ôm lấy cô dưới bầu trời đầy sao, giữa khu vườn ngào ngạt hương hoa. Lục Nhiên di chuyển tầm mắt khỏi người anh, quay trở về với thực tại.

Cô không biết rằng, có một ánh mắt từ lúc bước vào vẫn luôn đặt trên người cô. Ánh mắt ấy vừa mang vẻ ôn nhu ấm áp, vừa có sự chiếm hữu mà người ngoài khó phát hiện được.

MC trên khán đài mở đầu bữa tiệc bằng cách giới thiệu những vị lãnh đạo máu mặt nhất. Khi nói đến Tiêu Mặc, hội trường xung quanh vang lên tiếng vỗ tay rào rào, quả thật không tiếc lời ca ngợi.

Lục Nhiên ngồi dưới khán đài, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm đôi câu với Dương Mạnh, chủ yếu là về gameshow sắp quay sắp tới. 

Rất nhanh đến lượt cô lên biểu diễn, Lục Nhiên chọn hát ca khúc chủ đề trong album lần này. Điều cô không ngờ tới là, bài hát của cô có vẻ rất phổ biến. Rất nhiều người trong hội trường còn vui vẻ hát theo. Lục Nhiên cảm thấy việc này thật kỳ lạ.

Ở dưới khán đài, Trần Vĩ nhìn boss - người mà tâm tình vốn đã đặt hết lên người con gái nhà người ta. 

Boss vốn dĩ chẳng bao giờ tham gia loại tiệc thường niên như thế này, luôn ở vị trí cao cao tại thượng mà nhìn xuống chúng sinh. Nói đến thì, một năm nay, boss nhà anh không hiểu sao lại chú trọng đầu tư vào mảng giải trí. Không tiếc tâm tư đi thu mua hết công ty quản lí này đến studio thu âm nọ. 

Vốn lúc đầu Trần Vĩ còn cho rằng mình nhầm, nhưng khi thấy boss nhà anh, mọi thông tin về Lục Nhiên đều không bỏ lỡ, thì anh đã biết bà chủ tương lai của mình là ai rồi. 

Nhưng mà Trần Vĩ rất thương cảm boss nhà anh. Một người đàn ông muốn tiền có tiền, muốn nhà có nhà, sau ngần ấy thời gian vẫn chưa theo đuổi được con gái nhà người ta. 

Trần Vĩ nhớ có một hôm, boss bỗng hỏi anh trong tổng công ty có bao nhiêu người. Sau khi anh đưa ra một con số, boss liền thẳng tay bảo anh đi mua album của Lục Nhiên, phân phát cho mỗi người một cái. 

Nhân viên muốn nghe nhạc trong công ty, chỉ được nghe mấy bài này. Cả đám nhân viên khóc ròng. Mặc dù họ cũng rất thích giọng hát của Lục Nhiên, nhưng cứ phải nghe đi nghe lại một cái album, họ cũng buồn bực lắm. 

Vậy là trong vô thức, dưới áp lực của giai cấp tư bản, nhân viên tổng công ty Tiêu Thị đã thuộc làu làu bài hát của Lục Nhiên. Đến độ chỉ cần một nốt nhạc khai màn, cũng có thể biết đây là bài thứ mấy trong album kia.