Qua Vạn Năm Ánh Sáng Mới Gặp Được Anh

Chương 16: Sao em lại không thích tôi?




Phản ứng của khán giả đối với tập đầu tiên của "Nhà trọ ấm áp" quả thật không tệ. Tập đầu tiên chỉ chiếu đến phân đoạn mọi người ăn tối xong. Vốn dĩ phần đông người xem là fan của Lưu Vũ Thiên, một số khác là fan của những thành viên còn lại. Ngoài ra còn có không ít người qua đường vào hít drama, hi vọng có thể thông qua chương trình khẳng định mấy tin đồn trên mạng về Lục Nhiên. Nhưng mà xem xong rồi, lại không thấy Lục Nhiên có phản ứng gì chứng tỏ cô ta là một tiểu thư cao ngạo, hay là làm ra hành động nào ảnh hưởng đến Lưu Vũ Thiên cả.

[Tôi nói chứ, fan của Lưu Vũ Thiên cứ tự bôi tro trát trấu vào mặt mình cho lắm vào, lúc chưa phát sóng còn luôn miệng sỉ vả người ta, bảo người ta tránh xa thần tượng nhà mấy người vào. Giờ đã sáng mắt ra chưa, người ta ngoài chào hỏi ra thì mắt cũng không liếc thần tượng nhà mấy người một cái.]

[Lầu trên nói chuẩn đấy, ngược lại tôi thấy, Lưu Vũ Thiên kia cả buổi cứ nhìn Lục Nhiên ấy.]

[Mới tập đầu tiên thôi mà, có khi cô ta còn đang giả vờ thanh cao, cứ chờ mấy tập sau đi, không giả vờ được nữa, đuôi cáo sẽ lộ ra thôi.]

[Hazii, fan của Lưu Vũ Thiên nên bớt bớt lại đi, tui vừa xem đoạn phỏng vấn của Lục Nhiên, người ta đã giải thích rõ ràng là lúc trước hâm mộ Lưu Vũ Thiên vì âm nhạc của anh ấy, cũng xin lỗi vì mấy lời không hiểu chuyện kia rồi. Đừng cắn mãi thế, nhả ra được rồi.]

[Sao fan hai nhà này cứ cãi nhau mãi thế nhỉ? Chỉ có tui thấy là hai người này rất hợp rơ à? Cùng debut làm ca sĩ, một người là thần ca, một người là tân binh khủng long giới âm nhạc. Đừng nói chỉ có tôi hóng màn kết hợp của hai người này nhé?]

[Người qua đường đây, có ai để ý lúc Lục Nhiên và Lưu Vũ Thiên cùng hái xoài ngoài vườn không? Yêu chết mất, ánh mắt Lưu Vũ Thiên nhìn Lục Nhiên còn có cảm giác chiều chuộng nữa. Ngược chết cẩu FA, có ai đu CP Táo Xoài với tôi không?]

[Cho tôi một vé nhá, CP Táo Xoài, cưng xỉu!!!!]

[CP Táo Xoài là clgt? Tôi đây đã ngồi sẵn trên thuyền CP Nhất Đẳng Đại Thần rồi, chỉ chờ căng buồm ra khơi thôi.]

[Tôi thì ghép Liễu Như Yên và Dương Viễn, hai người cãi nhau như chó với mèo ấy, gọi là CP Tom and Jerry nghe cũng hay nhỉ?]

[Hahaa cười chết mất, mấy người cứ ở đó mà ship CP đi, tui đi only fan Lục Nhiên đây, người đâu vừa xinh đẹp lại còn đảm việc nhà, còn cư xử tốt nữa chứ.]

[Đúng rồi, mấy cái bình luận tố Lục Nhiên là tiểu thư kéo chân người khác giờ lặn đâu rồi? Không có người ta thì thần tượng nhà mấy người ở đó chết đói.]

Trên mạng quả thật đã nháo thành một đống, sau khi kết thúc phát sóng trên tivi, tổ chương trình lại đăng lên trang chủ kênh Youtube của nhà đài, thế là cả đám người lại kéo qua đó bình luận. Phản ứng này, tổ chương trình cầu còn không được. Lục Nhiên cầm điện thoại trả lời tin nhắn trong nhóm chat, lúc quay chương trình, sáu người bọn họ đã lập ra một nhóm chat chung, bây giờ đang thảo luận sôi nổi. 

Lục Nhiên có phần bất ngờ, đã khá lâu Lưu Vũ Thiên không ra album, bởi vì Lưu Vũ Thiên không chỉ là ca sĩ, mà anh còn tự sáng tác và chịu mọi trách nhiệm cho album. Dù đã một thời gian không có ca khúc mới, nhưng danh tiếng như cũ không hề giảm, mà luôn trụ vững trên bảng xếp hạng sao nam nổi tiếng nhất. Lần này ra album, Lưu Vũ Thiên chắc chắn đã tìm được cảm giác sáng tác, dự là bảng xếp hạng âm nhạc sắp tới sẽ do anh ta thống trị. Lục Nhiên không nghĩ ngợi nữa, sắp xếp hành lí để ngày mai vào đoàn làm phim. Trời đã trở lạnh, Lục Nhiên sợ nhất là lạnh, lúc trước trời trở đông, cô rất dễ bị cảm. Lúc quay phim luôn phải thủ sẵn túi giữ ấm bên người. 

Sắp xếp hành lí xong, Lục Nhiên xuống nhà uống nước, cô nhìn đồng hồ, đã 10 giờ tối, Tiêu Mặc vẫn chưa về nhà, bình thường sau khi tan làm anh ta đều về nhà rất sớm. Vừa nghĩ như thế, Lục Nhiên đã nghe thấy tiếng xe dừng ngoài sân. Tiêu Mặc loạng choàng bước vào, thấy anh sắp đâm sầm vào tường, Lục Nhiên tiến đến đỡ anh, lúc đến gần, cô có thể gửi thấy mùi rượu nồng nặc toả ra từ trên người Tiêu Mặc, không biết đã uống bao nhiều mới thành ra cái dạng này. 

Lục Nhiên đỡ Tiêu Mặc về phòng, đặt anh nằm xuống giường, lại cúi xuống tháo giày cho anh. Cô lấy chăn đắp lên người anh, bộ dáng anh lúc say ngủ đã không còn vẻ áp bức bá đạo như ngày thường, nhưng lông mày vẫn nhíu chặt. Lục Nhiên tiến tới ngồi bên giường, đưa ngón tay khẽ vuốt vuốt lông mày anh. Người này, không biết lo nghĩ chuyện gì, khi ngủ lông mày cũng nhíu chặt như vậy? Chẳng lẽ là công ty gặp vấn đề? 

Bỗng bàn tay bị nắm chặt, Lục Nhiên hoảng hốt đứng dậy, thì bị một lực kéo ngã xuống chỗ trống bên giường. Một thân hình cao lớn mạnh mẽ áp bức trên người cô, khiến cô không thể cựa quậy được. Tiêu Mặc ánh mắt mơ hồ nhìn cô gái dưới thân, cô gái này, là người trong lòng anh, mà chỉ có trong mơ, cô mới ngoan ngoãn đưa ánh mắt nhìn anh như vậy.

Lục Nhiên nói: "Tiêu Mặc, anh say rồi."

Tiêu Mặc giọng khàn khàn: "Đúng, tôi say rồi. Tôi thích em như thế, tại sao em lại không thích tôi?"

Đến lúc này thì Lục Nhiên hiểu rồi, thì ra là thất tình, không biết cô gái nào có bản lĩnh khiến tổng giám đốc tập đoàn Tiêu Thị, Tiêu Mặc bị từ chối, còn uống say khướt như vậy. 

Tiêu Mặc cứ thế hôn xuống, nụ hôn của anh bá đạo, có tính xâm chiếm mạnh mẽ, cánh môi hai người cọ xát, anh cứ thế ở trên môi cô mà muốt, xem môi cô như kẹo ngọt mà trêu đùa. Lục Nhiên thấy giãy mãi không ra được, hừ, dám nhân lúc rượu vào ăn đậu hủ của cô, mà còn nhầm cô với người khác nữa chứ? Lục Nhiên đưa tay ra sau gáy Tiêu Mặc, nện một chưởng. Tiêu Mặc cuối cùng cũng ngất đi, đầu đặt ở hõm vai cô, ngủ say như chết. Lục Nhiên đẩy anh ra, trở về phòng. 

Lục Nhiên thu dọn đồ đạc, dù sao bộ phim này quay cũng mất mấy tháng, đến lúc đó khu chung cư cô ở chắc chắn đã tu sửa xong, không có lý do nào ở lại đây nữa. Hơn nữa, nếu như Tiêu Mặc đã có người trong lòng, cô càng không nên ở lại, tránh tình huống xấu hổ như ngày hôm nay lại xảy ra lần nữa. Lục Nhiên đưa tay sờ sờ môi, dường như nơi đó còn lưu lại hơi ấm của anh. 

Sáng hôm sau, Lục Nhiên rời khỏi nhà từ sớm, hành lí đều dọn khỏi, gửi tạm ở chỗ Tiểu Nha, Lục Nhiên luyến tiếc chào tạm biệt Lông Xù. Địa điểm quay phim lần này ở thành phố B, trấn cổ Thừa Thiên. 

Trấn cổ Thừa Thiên nằm bên bờ sông Hạ, không chỉ tồn tại cung đình của vua chúa thời xưa, mà cảnh sắc còn trữ tình và thơ mông, là một địa điểm quay phim cổ trang nổi tiếng. Có rất nhiều diễn viên quần chúng và diễn viên vào nghề đều tụ tập ở đây, hi vọng có cơ hội tìm được vai diễn. 

Lục Nhiên để đồ vào khách sạn, vốn chỉ có nam nữ chính được đoàn phim sắp xếp chỗ ở, nhưng vì để tiện cho việc quay phim và di chuyển, Dương Mạnh đã sắp xếp Lục Nhiên ở cùng khách sạn với đoàn phim, còn may mắn là, phòng của cô ở đối diện phòng của Chu Ảnh Na. 

-----

Lúc Tiêu Mặc tỉnh dậy không hiểu sao cảm thấy phía sau gáy hơi nhức như bị ai đánh. Tiêu Mặc đứng dậy đi xuống phòng khách, trên bàn có canh giải rượu cùng với một giấy nhắn "Tôi phải vào đoàn phim, thời gian qua cảm ơn anh đã cho tôi ở nhờ." Tiêu Mặc đi nhanh lên lầu, mở cửa phòng Lục Nhiên, quả nhiên, trong phòng trống không, hành lí đã dọn đi cả. Lúc trước khi cô đi quay "Nhà trọ ấm áp", cũng không mang theo nhiều đồ như thế. Có nghĩa là, cô sẽ dọn hẳn khỏi đây. Tiêu Mặc trong lòng mất mát, cầm điện thoại gọi cho Lục Nhiên, đầu bên kia là một giọng nữ xa lạ.

Tiểu Nha nói: "Tiêu tổng, Lục Nhiên đang quay phim, không tiện nghe máy ạ."

Tiêu Mặc nói tôi sẽ gọi lại sau rồi cúp máy, nhưng mấy lần sau anh gọi, vẫn là Tiểu Nha trả lời, khi thì bảo cô đang quay phim, khi thì bảo cô đang trong nhà vệ sinh. Tiêu Mặc lòng nóng như lửa đốt, chẳng nhẽ hôm qua anh đã làm ra chuyện gì khiến cô tức giận? Tiêu Mặc suy nghĩ mãi, nhưng vẫn không nhớ ra được mình đã làm gì. Cả ngày hôm đó, rồi mấy ngày tiếp theo, cả Tiêu thị đều như chìm trong biển mây mù.