Anh buồn bực ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa mềm mại. Anh cảm thấy khó chịu mà cảm giác khó chịu này là gì mà anh chưa rõ.
Nghĩ đến dáng vẻ của cô gái nhỏ khi nãy anh bất giác thấy nhói trong lòng. Chứng kiến cảnh đau lòng như vậy mà vẫn cam chịu đứng một bên gục đầu xuống không nói gì? Vẫn ngoan ngoãn cam chịu khi thấy tên ấy dịu dàng với mình.
Đến nổi một ngôi sao lớn như anh đứng kế bên mà vẫn không quan tâm mảy may liếc một cái. Không nghĩ thì thôi càng nghĩ càng bực hung hăn vớ lấy chai rượu vang mạnh trên bàn tuôn một hơi.
Mẫn Nhược La thấy anh không vui bất giác cau mày nhìn anh
- Anh sao vậy? Cô quan tâm hỏi anh
Lúc này đây cô rất muốn ôm anh vào lòng để an ủi vuốt ve anh. Nhưng cô không dám. Cô biết anh không thích như vậy
Anh không trả lời. Đôi mắt lạnh lẽo âm trầm nhìn về một hướng. Sau một hồi anh bước thẳng về hướng sàn nhảy bắt đầu lắc lư theo điệu nhạc. Quả không hổ danh là ngôi sao anh nhảy rất điêu luyện khiến không ít người xuýt xoa. Những cô gái thì thét chói tai
Do uống rượu và nhảy quá điên loạn. Người anh ướt đẫm từ mái tóc ướt sượt. Người ướt đẫm qua làn áo sơ mi mỏng thấm dính vào cơ thể lộ ra đường nét quyến rũ mê người khiến các cô gái đỏ mặt thét chói tay. Anh nhảy càng lúc càng say, quơ đại chay bia trên bàn một hơi nốc hơn nửa chay
Cảm thấy tăm trạng như đỡ hơn chút ít. Bản tính anh vốn lạnh lùng luôn không quan tâm bất cứ chuyện gì nhưng không hiểu sao hôm nay lại luống cuống như vậy.
Đưa tay vuốt ngược mái tóc ướt đẫm gương mặt lạnh băng thầm trầm thêm phần quyến rũ
Mọi người như phát điên với tư thế đó của anh
Nói là vậy nhưng tâm trạng vẫn rất không tốt bỏ mặc Mẫn Nhược La xinh đẹp quyến rũ nhìn anh say mê anh điềm nhiên bước ra về