Quả Đào Trong Tâm

Chương 76: 76: Nghe Giảng





Mà Hàn Triết lại bị phục vụ ngắn lại không cho bản thân lại gần, nhất thời đứng yên tại chỗ, sắc mặt âm trầm.

Ngữ khí Hàn Triết lúc này có chút đông cứng: “Cậu suy nghĩ quá nhiều.


Anh mới không thích cô ấy, sau đó liền xoay người, đi đến chiếc xe Maybach màu đen mở cửa bước rồi nghênh ngang rời đi, trên đường cũng không suy nghĩ lại vì điều gì mà bản thân lại tới đây.


Thứ tư.

Nhan An An vừa đi đến phòng vẽ tranh, đã thấy Đoạn Tuyết cùng Lâm Khả hai người đang ở cửa đợi cô.

“Chị An An, đợi lát nữa giáo sư Tư có một tiết dạy, hơn nữa học kỳ này lại toàn những sinh viên giỏi, chúng ta nhanh chóng đi lên cọ nhiệt một chút, đợt lát nữa liền sẽ không còn chỗ ngồi nha.


Nhan An An vẻ mặt nghi hoặc hỏi, “Chị đi đến đó làm gì?”
Lâm Khả giải thích: “Đương nhiên là đi thưởng thức vẻ đẹp của nam thần nha, haizz chị cũng không biết đâu, chỉ khi nào Tư giáo sư có tiết học công khai mới cho phép người khác đi vào, còn không nếu không phải sinh viên chuyên ngày sẽ không cho vào nha.


Nhan An An: “Không đi.



Cô đi nghe cũng không hiểu, hơn nữa cũng không nên chiếm dụng chỗ ngồi làm hoang phí tài nguyên.

Ai ngờ Lâm Khả cùng Đoạn Tuyết vô cùng quyết tâm, một hai phải lôi kéo cô đi cho bằng được.

Hai người, mỗi người một bên ôm lấy cánh tay cô, dùng sức mạnh phi thường đứa tới phòng học của giáo sư Tư.

Trước giờ học còn tận nửa giờ nữa, nhưng trong phòng học cũng đã toàn là người.

Đặc biệt là hàng ghế phía trước, đã ngồi chật ních, một vị trí chỉ có hai chỗ ngồi nhưng ba người cũng ngồi vừa.

Mà các cô tìm vị trí trống ở hàng ghế phía sau mãi mới tìm thấy được vị trí trống ngồi xuống, Nhan An An vẫn vô cùng khó hiểu, tại sao trong một phòng học có thể đông người đến như vậy, đây cũng là lần đầu tiên cô thấy như này nha, tránh không khỏi có chút kinh ngạc.

Tuy rằng là bị ép đưa tới phòng học, nhưng ngon tay Nhan An An không có ngừng lại, cô vẫn đang không ngừng suy nghĩ được kỳ học mới nên đưa quà tặng gì cho bọn nhỏ.

Những người xung quanh không ngừng ồn ào, riêng Nhan An An lại bình tĩnh tròng mắt đảo qua đảo lại, bắt đầu suy nghĩ.

Lâm Khả liếc mắt nhìn cô một cái, sau đó lại liếc mắt thêm cái nữa.

Nhan An An mắt nhìn chằm chằm vào màn hình di động, cánh một giật giật, “Có chuyện liền nói.


Lâm Khả: “Chị An An, lúc đi học cũng cần nghiêm túc nha, giáo sư Tư không thích có người ở trong tiết học của mình chơi điện thoại.

Nhan An An: “! ”
Cô lại không phải đến để đi học!
Có điều cô ấy cũng là có ý tốt, mị lực của giáo sư Tư quả thực là không ai có thể tránh được, mà Lâm Khả sớm đã cùng Đoạn Tuyết lập Flag, nhất định phải mang theo Chị An An đi cọ một khóa học của nam thần.

Tư Hành mới bước vào cửa, phòng học ầm ĩ lập tực yên tĩnh, quét mắt một vòng, ngoài trừ Nhan An An đang cúi đầu, còn lại đều là những ánh mắt chăm chú học tập
Anh một tay nâng giáo trình, một bàn tay khác tự nhiên mà đung đưa theo từng bước chân.

Thân hình cao dài, mang một bộ tây, trên mặt đeo một chiếc kính màu bạc, toàn thân liền toát lên dáng vẻ cấm dục.

Vừa đi đến bục giảng, Tư Hành đẩy đẩy gọng kính một chút, đúng lúc Nhan An An ngẩng đầu lên, nhìn thấy nam sinh cùng nữ sinh ở đầy đều lộ ra biểu tình sùng bái.

Cô liếc mắt nhìn Tư Hành đánh giá một cái, hình như so với ngày thường không có giống nhau.

Tư Hành ngày thường không mang mắt kính, sẽ có cảm giác “Văn nhã bại hoại.


Tư Hành so với các lão sư khác cách giảng bài không có giống nhau, anh cơ bản sẽ không dùng ppt cũng sẽ không dùng điện tử cảm ứng, cho nên chuyện thứ nhất anh làm chính là dùng điều khiển từ xa đem tấm bảng trắng kéo lên.


Tiếp theo mở giáo án ra, ở trên bảng đen vẽ một cái sơ đồ tư duy.

Đây là phương thức giảng dạy của anh từ trước đến giờ, những học sinh ở khóa trước đều biết rõ điều này.

Nhan An An lại lần đầu đến tiết học của anh, liền bị phương thức giảng dạy của anh hấp dẫn.

Bình thường Nhan An An thường nhìn thấy hình ảnh tổng tào của Tư Hành lại có chút kiêu ngạo, nhưng hôm nay anh lại quy củ rất nhiều, từng nét bút đều cứng cáp, giữa những hàng chữ đều lộ ra phong thái tự tin cùng ung dung.

Đột nhiên Nhan An An có chút bất động, sống hơn hai mươi mấy năm, đây là lần đầu tiên cô nghe một khóa giảng về chương trình sinh vật học.

Hơn nữa còn cảm thấy có chút thú vị???
Có điều khi lớp học bắt đầu được nửa tiếng, sinh viên trong phòng học đột nhiên xuất hiện những âm thanh xì xào, có người chú ý đến chiếc nhẫn kim cương trên tay Tư Hành.

Có vài nam sinh gan lớn nhân cơ hội mà làm loạn, cố ý thời gian sinh viên đặt câu hỏi để trao đổi với giáo viên nói, “Giáo sư Tư, trên tay giáo sư hôm nay hình như nhiều thêm một đồ vật? Có phải hay không….

.


“Giáo sư Tư, có thật như vậy không?”
Nhất thời Nhan AnAn có chút khẩn trương, cô vì tránh né Lâm Khả sẽ hỏi đến vấn đề này,cho nên mỗi khi đến phòng vẽ cô đều cất chiếc nhẫn đi, thế nhưng thật không ngờ tới Tư Hành lại mang đến lớp học.

Này lá gan vô cùng lớn!
Sau khi hết thời gian sinh viên đặt câu hỏi, anh lập tức bắt đầu giảng bài
Căn bản toàn bộ sinh viên đang bị chiếc nhẫn kia làm tò mò, thế nhưng lại bị anh chậm rãi quay trở về không khí ban đầu.

Nhan An An nhẹ nhõm thở dài một hơi, cũng yên lặng ở trong lòng thầm bội phục sự bình tĩnh cùng tự nhiên của Tư Hành.

Cô cố gắng làm bản thân bình tĩnh một chút, thế nhưng phát hiện bản thân dù có cố gắng như thế nào cũng không thể bình tĩnh được.


Cô âm thầm suy nghĩ, về sau những phương diện như này phải cố gắng mà học tập Tư Hành.

Sau khi khóa học kết thúc, Nhan An An thế nhưng lại nghe hiểu được vài chỗ, phương thức giảng bài của Tư Hành khá đặc biệt, từng bước giúp học sinh hiểu bài, lại cũng thường xuyên tương tác với sinh viên.

Có điều lúc sau nội dung quá phức tạp, cô nghe cũng không có hiểu được.

Đã hết giờ được năm phút, Tư Hành không có nhúc nhích, ở phía dưới sinh viên cũng không có một ai rời đi.

Anh khép giáo án của bản thân lại sau đó bình tĩnh mà nói,
“Như các em đoán được, tôi kết hôn.


Tư Hành từ trên bục giảng đi xuống dưới, từ dãy thứ nhất trực tiếp đi xuống cuối cùng, sau đó đến bên người Nhan An An thì dừng lại.

Trong phòng học mọi ánh mắt đều dừng trên người Nhan An An, Nhan An An trừng mắt liếc anh một cái, người luôn luôn cao lãnh như giáo sư Tư đột nhiên mặt lộ vẻ mỉm cười, vươn tay, đem Nhan An An đang ngồi đứng lên.

Lúc này trong ánh mắt mọi người ở đây, Nhan An An chính là một học sinh ngoan ngoãn, bị giáo sư Tư gọi ra ngoài, tiếp theo trong phòng học đều nổ tung.

Vừa ra khỏi phòng học, Tư Hành liền cúi thân người xuống, dùng âm thanh chỉ đủ cho hai người nghe hỏi cô.

“Tư phu nhân giải thích một chút, nhẫn của em đi đâu rồi?”.