PS 143,7

Chương 52




Ba ngày sau, ta thuận lợi lấy được bằng thạc sĩ.

Còn tham gia lễ tốt nghiệp lên đài lãnh bằng tốt nghiệp.

"Thật lợi hại." Sau khi lễ tốt nghiệpkết thúc, nhìn ăn ta mặc áo tốt nghiệp thạc sĩ nói.

"Đúng vậy, tỷ tỷ ngươi cũng không biết, nàng là thật kinh khủng." Alisha ở bên cạnh nói, nàng sang năm mới tốt nghiệp.

"Ta không phải a, ta chỉ là rất cố gắng." Ta không phục nói.

"Đúng đúng, cố gắng đến độ chương trình học người bình thường đều phải hai năm rưỡi đến ba năm mới học xong, ngươi chỉ cần hai năm thì xong rồi, giáo sư đều nguyện ý để nàng lấy bằng sơm, nghỉ hè xong lại bổ xung thực tập, người này không phải kinh khủng thì là cái gì a?" Alisha thật là, miệng chó không thể khạc ra ngà voi.

Lúc sau một đám người Kevin đi ra.

Mọi người tranh nhaucùng ta chụp ảnh chung, nhưng ta nghĩ, mọi người hẳn là muốn chụp ảnh cùng với nàng, chỉ là không dám mở miệng, cho nên không thể làm gì khác hơn là lôi kéo ta cùng chụp.

"Ta nói các ngươi, muốn chụp hình với tỷ tỷ của ta thì nói rõ đi, không cần như vậy." Sau khi chụp xong hai ba bức ảnh ta mở miệng.

"Ai nha, nào có, ngươi tương đối quan trọng a, ngày hôm nay là ngày ngươi tốt nghiệp!" James ninh nọt nói.

"Tốt như vậy sao, ta cũng không phải ngày đầu tiên quen biết các ngươi." Ta tức giận nói.

"Vậy ngươi nhất định là hiểu lầm chúng ta, chúng ta nặng tình trọng nghĩanhư vậy!" Kevin ở một bên hát đệm.

"Được rồi, các ngươi quan tâm nàng một chút, ta đem áo choàng trả, sau đó, các ngươi phải mời ta ăn!" Ta nói.

"Được rồi, vậy ngươi đi nhanh đi, chúng ta chờ ngươi đi ăn." Alisha nói tiếp.

Ta gật đầu, hướng phòng nghỉ đi đến.

Khi ta trả áo choàng xong, mặc quần áo thoải mái trở về, thấy nàng đang cười cùng lão bản của ta nói chuyện phiếm.

"Congratulations! I can"t wait to see you in my lab." Lão bản thấy ta xuất hiện, nói với ta.

"Oh, thanks!" Ta luôn luôn không quen trường hợp như thế này.

"Ok, I have to go, nice to see you Frances. Pat, you have a beautiful sister." Hắn cười đối chúng ta nói.

"Thank you!! And I will see you two weeks later in your lab." Ta cười vẫy tay với hắn, chúng ta cùng nhau nhìn theo hắn rời đi.

"Hắn nói với ngươi cái gì?" Ta quay đầu hỏi nàng.

"Hắn nói a, ngươi rất ưu tú a." Nàng cho ta một dáng tươi cười xán lạn đến không được.

"Đó là đương nhiên." Tavừa ý nói.

"Được rồi, chúng ta đi ăn." Alisha ở một bên chờ đến không nhịn được nhảy ra nói.

"A hảo, bọn Kevin đâu?" Ta hỏi.

"Bọn họ đi nhà hàngtrước, ta phụ trách đưa hai người đi." Alisha dẫn chúng ta lên xe.

Ta không có hỏi nhiều muốn đi đâu, ngày hôm nay ta hạ quyết tâm phải ăn uống miễn phí.

Chúng ta tới một nhà hàngcoi như cao cấp, một đám người rất hài lòng ăn no đến muốn chết bữa cơm trưaphong phú.

Đương nhiên trong lúc đó trò truyện chính một đốngchuyện phiếm không ý nghĩa.

Đến sắp ăn xong thì, James đột nhiên đứng lên gõ chén rượu.

"Ngươi đang làm cái gì a?" Ta mang vẻ mặt hồ nghi nhìn hắn.

"Suỵt, đừng làm ồn." Hắn tà tà liếc mắt nhìn ta.

Ta chỉ có thể im lặng, xem bọn họ muốn đùa giỡn cái gì.

Không lâu sau Joan đẩy một tháp Champagne tới.

Ta nhìn choáng váng.

"Khụ khụ," Alisha đứng lên, "Đây là Tô A Bội tha thiết ước mơ tháp Champagne, nhânlúc nàng tốt nghiệp, chúng ta quyết định cho mộng đẹp của ngươi trở thành sự thật một chút, cảm ơn ngươi hai năm qua chiếu cố mọi người, sau đó, phiền ngươi sau này còn muốn tiếp tục chiếu cố mọi người." Nàng vừa nói vừa đem một chai Champagne nhét vào trong tay ta.

Ta vừa mừng vừa sợ nhìn bọn họ.

"Đừng đờ ra, nhanh lên một chút uống đi, ta cũng muốn uống!" Kevin giục ta.

Ta mở Champagne, để chất lỏng màu vàng từ cái ly trên cùng từ từ chảy xuống.

"Được rồi, hiện tại, phiền ngươi nói một chútcảm nghĩ khi tốt nghiệp." Alisha đưa một cái nĩa cho ta coi như microphone.

"Ngu ngốc a." Ta đẩy ra cáinĩa nàng đưa đến trước mặt ta.

Ta nhìn mọi người ở đây, bao gồm nàng, đều dùng ánh mắt chờ mongnhìn chằm chằm ta.

Xem ra ta không có cái khác lựa chọn.

"Đầu tiên, cảm ơn mọi người quan tâm, sau đó ta muốn cảm ơn ba mẹ tỷ tỷ của ta..." Ta nghe một tiếng phản đối. "Được rồi, cảm ơn các ngươi quan tâm, cũng cảm ơn mọi người hai năm qua chiếu cố, từ khi ta vừa tới Mỹcho tới bây giờ. Tại một gia quốc xa lạ, có thể có những người bạn như các ngươi, thực sự rất hạnh phúc. Sau này, ta vẫnsẽ tiếp tục ở chỗ này, tiếp tục nghiệt duyên của chúng ta, cho nên mọi người không cần quá sầu não! Các ngươi cũng không phải không biết, làm gì cần long trọng như vậy, ăn một bữa cơm thì được rồi. Được rồi, các ngươi sao lại chuẩn bị thứ này cho ta?" Ta đột nhiên nghĩ đến hỏi.

"Bởi vì có một lần ngươi, ta còn có Alisha đi xem phim, ngươi đã nói cái kia rất tuyệt, rất muốn thử một lần, chúng ta để cho ngươi thử." Joan thay mọi người trả lời.

"Không nghĩ tới các ngươi cư nhiên còn nhớ." Ta là thực sự rất cảm động.

"Đương nhiên rồi, chúng ta là buddy buddy!" Alisha vỗ vai ta nói.

Sau đó tất cả mọi người nở nụ cười, bởi vì tất cả mọi người biết ta đối loại khung cảnh ấm áp cảm động siêu cấp không biết làm sao.

Bữa cơm trưa kết thúc trong bầu không khí vui sướng đến cực độ.

Lúc phải đi về, chúng ta chính là đi nhờ xe của Alisha.

"Alisha, làm phiền ngươi." Nàng vừa lên xe thì cùng Alisha nói.

"Các ngươi đang làm cái gì?" Ta cảnh giác hỏi.

"Nhiều lời, hành khách an vị tốt là được." Nàng trừng mắt liếc ta.

Lúc sau con mắt ta đã bị che lại.

"Không thể mở, nếu không thì đánh ngươi." Giọng nói của nàng từ phía sau truyền đến.

Ta ngồi ở vị trí phó lái, để mặc các nàng đưa ta tới một nơi không biết tên.