Edit + Beta: Vịt
Boss của Ảnh thị Angus trải qua cuộc sống hạnh phúc mà mọi người hâm mộ, cả ngày ở tổ phim tham ban, mắt đi mày lại với biên kịch và nam chính.
Chỉ còn lại nhà làm phim Lưu Dã bị vây trong nước sôi lửa bỏng.
Giới điện ảnh cứ như vậy lớn hơn chút, hắn lâm vào trạng thái ai cũng không thể đắc tội, nhưng lại không thể không đắc tội.
Kể từ khi để lộ tin Nhạc Lan Hân rút khỏi tổ, các công ty quản lý lớn suýt chút nữa gọi nổ máy hắn, chủ đề chỉ có một:
"Nữ số 1 có thể cho Tư Đồng nhà chúng tôi diễn không."
"Anh Lưu, chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, nhân vật này giúp đỡ chút đi."
"Trân Trân nhà chúng tôi biết điều nghe lời, đạo diễn bảo sao diễn đó, anh Lưu anh xem này......"
Hạng mục đình công của Ảnh Nghiệp Áo Pháp và tập đoàn Lục Chúng ảnh hưởng đến cả giới, khoảng thời gian này muốn tìm một kịch bản nghiêm túc, đạo diễn đáng tin còn không cần phải đến hoang sơn dã lĩnh lăn lê bò toài quay phim, quá khó khăn.
Lưu Dã một bên nhận lời một bên từ chối.
Rốt cục ở phim trường, chặn lại Từ Tư Miểu trầm mê sắc đẹp, xuất quỷ nhập thần, lo lắng hỏi: "Từ tổng, làm sao giờ? Nữ số 1 rốt cục chọn ai?"
Mắt Từ Tư Miểu thoáng nhìn, nhìn Hàn Huấn ôm kịch bản, chỉnh sửa suốt 2 ngày.
Anh nói: "Nghe Hàn Huấn."
Hàn Huấn đi theo con đường riêng đã hoàn toàn không muốn phần diễn của nữ số 1 rồi, một nhân viên phục vụ bình thường, lại thêm nhiều cảnh như vậy, nói rõ kịch bản của cậu chưa đủ tinh giản.
Hàn Huấn phát huy tinh thần chuyên nghiệp đến cuối cùng, rốt cục hoàn thành công trình lớn của cậu.
Cậu nói: "Không cần nữ số 1. Tôi đã bỏ hết chỗ xuất hiện nữ số 1 rồi, quay cảnh bổ sung dễ hơn, nội dung phim chặt chẽ hơn."
Lưu Dã:......
Hắn không nghĩ tới đảm nhiệm producer bộ phim thứ 2 của Ảnh thị Angus, bộ phim đầu tiên chính là phim hòa thượng!
Hắn nói: "Cái này không tốt đâu thầy Hàn, một bộ phim không có nhân vật nữ vậy thì mất đi bao nhiêu người xem tiềm ẩn."
Hàn Huấn thản nhiên nói: "Có nhân vật nữ, chỉ là không có nữ số 1 thôi."
"Hả?" Lưu Dã xem qua kịch bản, đối với cái gọi là nhân vật nữ không có chút xíu ấn tượng, "Ngoại trừ nhân viên phục vụ, bộ phim này của chúng ta còn có nhân vật nữ?"
Hàn Huấn xòe ngón tay đếm cho hắn, "Dì bán rượu gạo canh trứng, cua Tây Thi thừa kế kỹ thuật giải rượu, còn có bác gái mang thức ăn lên, rửa bát, rửa đĩa.
Dì: Khoảng 70 tuổi.
Cua Tây Thi: Xấp xỉ 40 tuổi.
Bác gái......
Lưu Dã nghiêm túc nói: "Thầy Hàn, không có diễn viên nữ trẻ trung xinh đẹp, phòng vé ít nhất giảm 1 nửa."
"Từ tổng quan tâm phòng vé sao?" Hàn Huấn ôm kịch bản quay đầu nhìn sếp, vứt vấn đề cho kim chủ.
Từ Tư Miểu thích ánh mắt cậu nhìn mình, tràn đầy tín nhiệm và tự tin.
Thế là, Từ đại thiếu chưa bao giờ quan tâm tiền cười nói: "Tôi làm phim nguyên mẫu, sao có thể quan tâm phòng vé, anh thích quay thế nào thì quay."
Lưu Dã trợn mắt hốc mồm.
May mà biên kịch là thiên tài, bằng không, bộ phim này sẽ bị đại kim chủ tung sủng hành hung (*) này phá hỏng.
((*) tung sủng hành hung: dịch theo nghĩa đen là "dọc thì sủng mà ngang thì hung dữ")
Chuyện mà nhà đầu tư và biên kịch đều đã quyết định, Lưu Dã cũng không có cách nào, diễn viên nên bỏ, Lưu Dã bỏ hết, thật sự không bỏ được, đều xử lý thống nhất: Quyết định Từ tổng làm, cô cậu hỏi Từ tổng đi.
Nhưng, hắn không nghĩ tới các bên tự tiến cử trong điện thoại, vẫn không tránh được đưa hàng đến nhà.
Lưu Dã vừa tới cửa nhà, lập tức nhìn thấy hai người đã chờ chực lúc lâu.
"Anh Lưu!" Người đại diện của Nhạc Lan Hân, Khương Dũng đi lên chào hỏi nhiệt tình, "Bọn em chờ anh lâu lắm rồi."
Lưu Dã đã làm nhà làm phim nhiều nhim như vậy rồi, quan hệ với diễn viên, người đại diện trong giới cũng không tệ.
Nhạc Lan Hân coi như là diễn viên nữ rất có tiềm lực những năm gần đây, một bộ phim hơi nâng đỡ một chút, cầm giải thưởng phong ảnh hậu, sau này tiền đồ vô lượng.
Nhưng mà, Lưu Dã không dám quá thân mật với bọn họ, chỉ gật gật đầu, "Gần đây hơi bận.""
Khương Dũng vẻ mặt vui mừng, nói: "Anh Lưu, anh bận như vậy cơm tối vẫn chưa ăn nhỉ, bên cạnh mới mở một quán, chúng ta bây giờ đến thử xem, hơn nữa, Lan Hân ngưỡng mộ anh đã lâu, Lan Hân của bọn em cảm kích biết điều, mặt xinh người đẹp, còn biết nói chuyện. Cứ nói với em là muốn gặp anh Lưu, học hỏi một chút, tối nay vừa đúng lúc, đi thôi."
Lăn lộn trong giới chính là da mặt dày, Khương Dũng không nhắc đến chính sự, đi tới ôm lấy Lưu Dã, xin hắn ăn bữa cơm.
Lưu Dã vội vàng cự tuyệt nói: "Không cần đâu, tôi chỉ là quay về lấy ít đồ, lập tức phải quay về phim trường."
Hắn không dám ăn bữa Hồng Môn yến này.
Nhạc Lan Hân sửa kịch bản của Hàn Huấn, Hàn Huấn ngược lại không tức giận gì cả, quay lại nói hời hợt một câu bảo diễn viên rút hết biên kịch về.
Hai phút sau, hắn liền nhận được điện thoại của Từ Tư Miểu, bảo hắn thông báo với công ty quản lý của Nhạc Lan Hân, dẫn người đi.
Đây coi như là tức giận đến đỉnh rồi, Lưu Dã còn muốn dựa vào Từ Tư Miểu ăn cơm, sao dám nhận lời mời của Khương Dũng!
Không nghĩ tới Nhạc Lan Hân đi lên tiếp đón, quấn lấy cánh tay hắn, ỏn ẻn nói: "Anh Lưu, em gần đây diễn《Giọt nước》, học được một đoạn nhảy sườn xám, Văn lão xem cũng nói là hay, anh xem rồi hẵng đi cũng không muộn mà."
Cái này nói rất rõ ràng, ngực còn cọ cánh tay hắn, Nhạc Lan Hân nũng nịu nói: "Tối nay em sẽ bồi anh thật chu đáo."
"Nhạc Lan Hân!"
Lưu Dã đau đầu không thôi, đẩy cô ta ra xa nửa mét.
Thả nào các diễn viên không biết giữ mình trong sạch, ông chủ trong giới phần lớn thích, các cô phần lớn là bị ép bất đắc dĩ.
Tình huống lợi dụng sắc dụ thế này, nói vài câu là không có cách nào từ chối được.
Trong đầu Lưu Dã đều là hình ảnh mắt qua mày lại của Từ Tư Miểu và Hàn Huấn.
Rõ ràng là hai pho tượng Đại Phật ra quyết định, sao hắn phải chịu tiếng xấu thay.
Thế là, hắn nói: "Khương Dũng, chúng ta đã quen biết 4-5 năm rồi, tôi nói thật với cậu. Bộ phim này tôi không làm chủ được, tôi chỉ là người làm dự toán."
Khương Dũng nghe lời, chỉ cảm thấy sợ hết hồn hết vía.
Nhà làm phim hạng nhất của giới điện ảnh thường là đại lão hô mưa gọi gió, nhưng Lưu Dã cứng mềm không ăn, thoạt nhìn quả thật không có thực quyền.
Sắc mặt hắn nghi ngờ không thôi, do dự nói: "Nhưng mà, nhưng mà bọn em không liên lạc được với Từ tổng......"
Xem ra hắn đã từng ăn bế môn canh (*) của Từ Tư Miểu.
((*) bế môn canh: từ chối không cho khách vào nhà)
Lưu Dã cảm thấy Khương Dũng cái gì cũng tốt, chính là ngu tới mức khiến người ta tức điên, lúc này rồi, còn chỉ nghĩ đến trên người Từ Tư Miểu.
Đắc tội người ta, không đi cầu xin tha thứ, còn làm mất thể diện, thật là ngu tới mức chọc cười hắn.
Hiện tại toàn bộ giới điện ảnh đều muốn vào tổ phim này, bởi vì hạng mục đều ngừng, giới điện ảnh biến đổi, bọn họ còn không kẹp đuôi vào thành thật làm người, vậy mà dám đắc tội với biên kịch được sủng nhất trong tay người một tay che trời.
Lưu Dã mặt trầm như nước, nói: "So với liên hệ Từ tổng, các cậu nên liên hệ chính là thầy Hàn. Diễn viên thì làm việc của diễn viên, đi động vào kịch bản của biên kịch làm gì?"
Hắn nhắc tới biên kịch, Khương Dũng liền ngoan ngoãn nói: "Anh Lưu, Lan Hân còn trẻ không hiểu chuyện, hơn nữa, chuyện ở trong phim trường sửa kịch bản không phải muốn luôn là ngầm đồng ý sao......"
Ngầm đồng ý.
Mấy người này chính là quen các loại quy tắc ngầm ngầm đồng ý trong phim trường, mới sẽ không chút kiêng kỵ không nhìn hiểu tình thế hiện tại.
Lưu Dã không muốn dạy dỗ nữa, hắn sẽ từ Ảnh Nghiệp Áo Pháp nghỉ việc vào một công ty nhỏ, chính là đã sớm thấy rõ đợt tẩy bài lớn này.
Nhưng thân là châu chấu ở trong khốn cục, còn tưởng là giống như trước kia, có thể tùy tiện ỷ vào thân phận nắn quả hồng mềm.
Đâu biết, lần này nắn không phải quả hồng mềm, mà là tấm sắt.
Từ Tư Miểu còn bất cận nhân tình hơn bên ngoài nghĩ nhiều, bọn họ cho dù gặp mặt được nhà đầu tư, đoán chừng chỉ sẽ bị giỡn đến rút khỏi giới, đừng nghĩ ló mặt ở giới điện ảnh nữa.
Sắc mặt Lưu Dã xanh mét, nói: "Bây giờ còn rảnh đến cầu xin tôi, còn không bằng đi cầu xin Hàn Huấn. Bằng không, các cậu hối hận cũng vô dụng."
Dù sao, củ khoai bỏng tay này, hắn tuyệt đối không tiếp!
Sau khi bị Lưu Dã đuổi đi, Khương Dũng dọc đường đi đều khuyên bảo Nhạc Lan Hân.
"Hàn Huấn chỉ là một biên kịch, nhưng cậu ta là người của Từ Tư Miểu, núi dựa quá lớn, chúng ta không đấu lại được. Cô cứ ngoan ngoan chịu thua, không phù hợp, nhân vật nhỏ như vậy, sau này Từ tổng không cần cậu ta nữa, chúng ta lên rất nhanh, chỉnh chết cậu ta cũng được."
Đạo lý Nhạc Lan Hân hiểu hết, nhưng cô ta nhớ tới bộ dạng thanh cao của Hàn Huấn, chính là không chịu thua được.
Môi dưới cô ta cũng sắp cắn nát, "Em không diễn nữa."
Lúc trước cô ta còn tràn đầy ý chí chiến đấu trở lại tổ phim, tỏ vẻ chỉ cần có thể về《Trái tim mỹ vị》cái gì cũng có thể làm, đột nhiên giở quẻ.
"Lan Hân, hiện tại là lúc giở tính khí sao?"
Tóc Khương Dũng cũng sắp lo bạc trắng rồi, lời của Lưu Dã không phải không có lửa sao có khói.
Ảnh Nghiệp Áo Pháp, tập đoàn Lục Chúng liên tiếp đình công, Nhạc Lan Hân cũng chịu ảnh hưởng, nhất định phải có bộ phim bù vào thời điểm trống.
Fans và người xem đều mau quên, vẫn cứ không xuất hiện trên màn ảnh rộng, cô liền hết thời.
Ngôi sao điện ảnh hết thời lại không có tướng mạo và kỹ thuật diễn đặc biệt xuất chúng, Nhạc Lan Hân rất có thể xong đời.
"Anh Dũng, anh biết rõ là cậu ta đuổi em!" Nhạc Lan Hân nói, "Em chỉ là sửa lời thoại mà thôi, trước đây đều làm như vậy, Văn đạo cũng không nói gì, cậu ta có tư cách gì quản em! Không phải ỷ vào Từ Tư Miểu cưng cậu ta, ở trước mặt Từ Tư Miểu tố cáo sao! Em thà đi cầu Từ Tư Miểu, cũng sẽ không cầu cậu ta!"
Khương Dũng cảm thấy cô ta nghĩ đủ ngây thơ, dựa theo điều kiện của Từ Tư Miểu, người xếp hàng cầu ngủ có thể từ cửa Nam Hồng thành xếp đến cửa Bắc.
Hắn tức giận cười, nói: "Từ Tư Miểu là gay, anh ta có thể để mắt đến cô? Hiện tại diễn viên hết thời như Đỗ Giang Lãng cũng leo lên được cành vàng rồi, cô vẫn là nghĩ làm thế nào quay về tổ phim đi!"
Nhạc Lan Hân cắn môi không nói chuyện.
Tức giận thì tức giận, Khương Dũng vẫn phải vì Nhạc Lan Hân suy nghĩ.
Đây là minh tinh hắn một tay dẫn dắt, không dễ dàng có khởi sắc, cứ mai danh ẩn tích như vậy quá đáng tiếc.
Nhưng mà, cầu xin một biên kịch......
Khương Dũng không phải cảm thấy không hạ được mặt mũi, mà là tỉ lệ thành công quá nhỏ.
Quả nhiên vẫn phải đi gặp Từ Tư Miểu một lần sao?
Khương Dũng cau mày sưu tầm thông tin về Từ Tư Miểu, phần lớn toàn là scandal bát quái tràn đầy tính ám hiệu.
Biên kịch vẻ ngoài tuấn mỹ, diễn viên nhỏ mặt mũi lẳng lơ, còn có người mẫu vóc người xinh đẹp ở tiệc đêm riêng tư của ảnh đế, vô tình gặp được.
Không ngoại lệ, đều là đàn ông.
Chỉ trách Nhạc Lan Hân sinh nhầm giới tính, nếu không Khương Dũng nghĩ mọi cách cũng phải đưa cô ta lên giường Từ Tư Miểu!
Ngoại trừ bát quái, về Từ Tư Miểu toàn là mấy suy đoán không đáng tin.
Từ Tư Miểu sau khi về nước, Ảnh Nghiệp Áo Pháp liền giống như ma nhập, hạng mục đình công, các loại lời đồn chuyện nhảm bay loạn khắp nơi, giống như trời sắp sập vậy, chỉ thiếu một hơi treo mạng, khiến cho giá cổ phiếu từ trên xuống dưới, cực kỳ bất ổn.
Tới mức bên ngoài đều nói Từ Tư Miểu là suy thần, mệnh chuyên khắc Ảnh Nghiệp Áo Pháp.
Mắt nhìn kịch bản nát trước sau như một, phim nát, hạng mục nát tiếp tục đầu tư, đáng tiếc đầu tư cái gì dừng cái đó, hoàn mỹ dung nhập vào trong cơn thủy triều đình công cuồn cuộn của Ảnh Nghiệp Áo Pháp, so với mấy hạng mục lớn trăm triệu kia căn bản tầm thường.
Khương Dũng đọc các loại tin tức bên lề, đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ đến một cách!