Pokemon Kaitou Izumi

Chương 79: Giọt lệ của Ho-Oh




“Ngươi đây là muốn làm gì?” Lous ở một bên nhìn thấy Kaitou tiếp cận Tyranitar có chút nghi hoặc hỏi.

Con pokemon này đã sắp chết rồi, bất quá trước khi chết nó mỉm cười và cảm ơn Kaitou, xem ra cuộc sống của nó trước đây rất là đau khổ.

Kaitou vươn cánh tay nhỏ của mình chạm vào khuôn mặt của Tyranitar, hơi chút trầy sướt, cảm giác lành lạnh lan tỏa, đôi mắt còn ngấn lệ trong suốt thuần khiết.

Nước mắt của một pokemon sắp chết, lời nói của một sinh mệnh sắp rời đi là thứ chân thành nhất, có chút do dự Kaitou cụng đầu vào nó, dùng thật sâu siêu năng lực tới trao đổi với Tyranitar.

“Ngươi, nếu còn cơ hội, có muốn sống lần nữa hay không?”

Tyranitar không phản hồi, nó nhắm chặt mắt của mình, không đáp trả lại câu hỏi của Kaitou, hoặc là giống như nó đang trốn tránh.

Nó đã quá mệt mỏi với cuộc sống của mình, nhưng tại sâu trong cơ thể của Tyranitar, nó vẫn luôn khao khát được sống.

Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, Lous càng lúc càng không hiểu việc Kaitou đang làm, nhưng cậu vẫn không từ bỏ.

Ít nhất là cho đến khi Tyranitar hoàn toàn chết đi, ngay khi Kaitou định bỏ cuộc, một âm thanh thật nhỏ vang lên trong đầu cậu.

‘Ta… vẫn còn … muốn sống a!’

Ngay lúc đấy, Kaitou quyết định sử dụng Giọt lệ của Ho-Oh để cứu lấy Tyranitar, không phải là cầm lấy một giọt nước mắt nhỏ vào Tyranitar.

Mà là giọt lệ ấy từ chính trên khóe mắt của Kaitou rơi xuống, đôi mắt hoen đỏ không biết từ lúc nào.

Ở bên ngoài chứng kiến mọi chuyện, trong cái nhìn của Drasna và Lous, họ chỉ thấy Kaitou đột nhiên khóc và rơi xuống nước mắt.

Và rồi một luồng sáng kỳ lạ xuất hiện, màu đỏ vàng hoàng kim thuần túy bao phủ khắp lấy cơ thể của Tyranitar, từ trên không trung, một tiếng chim hót vang vọng cả bầu trời.

Đập cánh bay tới, với hình thể khổng lồ lại cao quý, đây chính là pokemon thần thú, Ho-Oh? Drasna khó tin vào mắt mình.

Giọt lệ của Kaitou đã đánh động Ho-Oh sao? Hay là Ho-Oh tình cờ bay ngang qua đây, nhìn thấy cảnh này mà xuất hiện.

Kể cả Lous cũng giật mình, ánh sáng khắp người Tyranitar ngày càng dày đặc, Kaitou nhìn thấy cảnh này hơi lo lắng.

Bởi vì xác xuất thành công của Giọt lệ Ho-Oh là năm mươi phần trăm, điều đó có nghĩa là Tyranitar cũng có thể sẽ thất bại trọng sinh.

“Kaitou ca, kia là?” Từ trong pokeball của Kaitou, Eevee và Talonflame tự chủ nhảy ra ngoài.

Cả hai con pokemon tràn đầy kích động nhìn lên cao, năng lượng của Ho-Oh không chỉ kích thích sinh mệnh của Tyranitar, mà Eevee cũng mơ hồ cảm thấy ám thương trong người mình dần biến mất.

Talonflame đột nhiên đứng đơ hình như bức tượng, hai mắt nó nhìn thật kỹ vào Ho-Oh như ngộ ra điều gì đó, tiềm lực tối cao Talonflame thật dễ dàng ở thần thú hệ lửa cùng phi hành Ho-Oh đạt được chỗ tốt.

“Đây rốt cuộc là gì?” Drasna nhịn không được tự hỏi, bà tất nhiên không dám chọc giận Ho-Oh, càng không muốn phá đi cảnh tượng xinh đẹp lúc này.

Chỉ có thể ngẫu nhiên cầm lấy máy quay ghi lại thời khắc xinh đẹp này, cơ thể của Tyranitar bốc lên ngọn lửa hừng hực, xong rồi cơ thể nó bắt đầu bành trướng, vốn không còn sinh mệnh con pokemon bắt đầu rống rên một tiếng thật to.

Sau đấy cơ thể khổng lồ Tyranitar dần dần thu nhỏ lại, làm cái Sa mạc bạo quân cấp 73 biến thành Pupitar, quá trình vẫn chưa dừng tại đó, Pupitar tiếp tục thụt lùi trở về thành Larvitar.

Tình huống ngược dòng thời gian trở về hình thái ban đầu như vậy, đừng nói là Kaitou, coi như Drasna cũng mới thấy lần đầu.

“Ta còn sống?” Larvitar với giọng nói non nớt nghi hoặc ngước mắt nhìn lên.

Nó tất nhiên là nhớ rõ Kaitou, nhớ thấy cậu bé này vì nó mà khóc, Larvitar cảm thấy trong lồng ngực thật ấm áp, đây là lần đầu tiên có người quan tâm nó thật tâm.

Ho-Oh cũng không có dừng lại rất lâu, sau khi quá trình dục hỏa trọng sinh hoàn thành, con phượng hoàng lập tức đập cánh rời đi.

Một cơn gió khổng lồ lướt qua, đem tầm nhìn của Kaitou và tất cả mọi người chắn lại, sau đấy Ho-Oh lập tức biến mất.

Kaitou chỉ kịp nhìn thấy đẳng cấp của con thần thú này là 101 cấp Ho-Oh, còn cụ thể thông tin đều là???? nghi hoặc.

Vượt trên cả giới hạn 100 cấp thần thú? Kaitou lần đầu tiên biết được chuyện này, thật khó tin.

“Kaitou, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, Ho-Oh, còn cả con Larvitar này” Drasna khó hiểu lại gần hỏi thăm.

Lous khuôn mặt cũng mờ mịt, nhưng khác với Drasna, nó biết Kaitou có một vài bí mật nhỏ, vậy nên nó quyết định im lặng chờ dịp khác hỏi sau.

Talonflame vẫn đang trong quá trình minh ngộ, nó co hai cánh mình lại cả người toát lên màu đỏ hừng hực, Eevee cảm thấy quá nóng liền chạy theo Lous tránh nạn.

“Con cũng không rõ nữa, lúc nãy con khóc, đột nhiên Ho-Oh lại xuất hiện, có lẽ vì thần thú cảm thấy thương sót cho Tyranitar đi?” Kaitou tùy tiện biên lấy cái cớ.

Cậu không muốn để lộ ra hệ thống của mình, với cả Giọt lệ của Ho-OH cũng giải thích không ra nguồn góc, thật may là khi sử dụng nước mắt rơi ra từ trên người Kaitou, nếu không chẳng biết giải thích làm sao.

“Vậy sao… có thể là vậy đi” Drasna hiển nhiên không tin lắm, nhưng bà cũng không tìm được lý do giải thích.

Chỉ có thể trầm mặc thừa nhận lý do này, Kaitou cuối cùng mới thở ra một hơi, đối với Larvitar mỉm cười nói

“Chúc mừng ngươi, lại được tiếp tục sống”

“Ừm, cảm ơn” Larvitar cảm thấy sự ấm áp từ Kaitou liền đầu nhập vào trong lòng cậu, tham lam chút hơi thở chân thành.

Kaitou từ trên người Larvitar sử dụng hệ thống quan sát, lúc này cậu mới bị giật mình hết hồn suýt nữa bật ngửa, con Larvitar này vậy mà vẫn giữ nguyên đẳng cấp lúc còn là Tyranitar ư?

“Pokemon: Larvitar

Thuộc tính: Rock, Ground

Đặc tính: Torrent

Đẳng cấp: 73

Kỹ năng: Bite, Leer, Sandstorm, Screech, Chip Away, Rock Slide, Scary Face, Thrash, Darrk Pulse, Psyback, Crunch, Eathquake, Hyper Beam, Smack Down, Stone Edge, Double Team ….

Tiềm lực: Đỏ ( Trắng, Xanh lục, Xanh lam, Tím, Đỏ)”

Hơn nữa thiên phú của Lavitar từ máu tím biến thành màu đỏ? Không đúng, theo thông tin của Giọt lệ Ho-Oh, nó khôi phục lại tiềm lực vốn có của Lavitar, nói cách khác nó vốn dĩ là một con tiềm lực tối cao pokemon.

Nhưng sau đấy bị Lazn hư hại tiềm lực của Lavitar, nếu từ ban đầu thật tốt đối xử với Lavitar có lẽ Lazn đã có một con màu đỏ tiềm lực chuẩn thần thú rồi, ấy vậy mà hắn lại vì một con màu đỏ ấu non khác mà bỏ rơi Tyranitar của mình, nếu biết việc này, hắn hẳn phải hối hận lắm.

Bất quá..

“Nè, Lavitar, ngươi có muốn đi đồng hành cùng ta không?” Kaitou đột nhiên hỏi.

Lavitar hơi khựng lại, nó nghi hoặc nhìn Kaitou, đối phương không ngại nó sao? nó là một con dơ bẩn pokemon a, tại sao?

Tiềm lực màu đỏ Lavitar tất nhiên là hợp lý vào trong đội ngũ của Kaitou, hơn nữa có khi nó sẽ trở thành pokemon mạnh nhất hiện tại trong đội hình, vượt qua cả Lous lúc này.

Nhìn thấy sự chân thành của Kaitou, Lavitar hơi do dự một chút, níu lấy cái áo của cậu hỏi

“Được sao?”

Giọng nói mang chút trẻ con, lại thêm khuôn mặt đáng yêu của Lavitar, Kaitou bị nó manh đến buồn cười, thật khó tin đây chính là con hung thần Sa mạc bạo quân lúc trước.

“Tất nhiên rồi, chào mừng ngươi, Lavitar”