Pokemon Kaitou Izumi

Chương 594: Hướng về núi lửa!




Việc nghiên cứu tất nhiên là không thể làm xong trong một sớm một chiều, tạm thời đưa ra kết quả như vậy thôi, ngày mai nhóm Kaitou và các tiến sĩ mới bắt đầu tiến về phía ngọn núi lửa Mt. Chimney.

Hiện tại chỉ còn lại hai tuần cho đến khi nhiệm vụ liên hoàn Part B chính thức diễn ra, gợi ý là Kyogre, nhưng mà có chúa mới biết nó nằm ở đâu.

Đầu mối đều là ngõ cụt, Kaitou chỉ có thể bình tĩnh làm được tới đâu thì lo tới đó.

Khoảng chừng hai tiếng sau, Shiratori mới quay trở về trung tâm pokemon với Ancil và Mami.

Nhìn biểu cảm của hai đứa nhóc, xem ra là đều đã khiêu chiến thành công đạo quán Mauville!

“Ancil, Mami, chúc mừng a!” Kaitou mỉm cười nói

“Kaitou ca, chúng ta lại thi đấu một trận được không?” Ancil cực kỳ mong muốn được tái chiến với Kaitou.

So sánh ra, Ancil không hiểu biết quá nhiều về Kaitou, đối với cậu thì Kaitou chỉ là một huấn luyện gia bắt đầu trước mình vài năm.

Cũng chưa từng nghĩ tới thực lực của Kaitou có bao nhiêu mạnh, vậy nên Ancil thực sự hi vọng biết được chênh lệch giữa cả hai.

Mami thì không quá hứng thú với chiến đấu, ngược lại bám lấy Shiratori hỏi về những sự kiện biểu diễn của cô gần đây.

“Tạm thời là không được rồi, bất quá nếu nhóc có cơ hội khiêu chiến đạt trên top 16 đại hội liên minh Hoenn thì ta sẽ suy nghĩ lại” Kaitou bật cười lắc đầu nói, sau đấy tạo ra một chút động lực cho Ancil.

Đạt được top 16 nói khó thì không quá khó, nhưng nói dễ lại cực kỳ không đơn giản đối với người mới như Ancil.

Bất quá, với đầu óc đơn giản thì Ancil không nghĩ nhiều đến vậy, lập tức quơ tay nói “Kaitou ca, vậy anh chờ đợi sau đại hội em khiêu chiến đi!”.

Đẩy được sự chú ý của Ancil, Kaitou với Shiratori liền trở về phòng, cậu cũng nói một chút về những gì tiến sĩ mới suy luận hồi nãy.

Sau đấy nói về lịch trình đi tới núi lửa ngày mai, Shiratori hiển nhiên không có vấn đề gì, dù sao bây giờ có thể nói là cô đang đi nghỉ dưỡng.

“À, đúng rồi, Scott đã có báo tin về trận khiêu chiến thứ hai của Battle Frontier rồi!” Shiratori lúc này mới nhớ ra, thời gian hai người bay tới thành phố Mauville cũng mất ba bốn ngày.

Thời gian đó dủ để Scott liên lạc với người thủ hộ thứ hai.

“Trận đấu tiếp theo?” Kaitou nghe vậy liền có hứng thú lại gần xem tin nhắn đến từ Kaitou.

Đối phương thông tin rất đơn giản, đối thủ là một trong số năm người còn lại trong lần gửi tin trước cho Kaitou.

Thời gian khiêu chiến là ba tuần sau, địa điểm không tại Battle Tower, mà cậu sẽ được chở đi tới một địa khu khác thi đấu.

Luật thi đấu tiếp theo này sẽ không phải là ngẫu nhiên, mà là được cố định sẵn, sân thi đấu là một mặt sân cứng rắn lắp bởi những tảng đá lớn.

Nghe sơ qua thì Kaitou cũng định hình được đối thủ của mình, về hình thức thi đấu sẽ giống như cũ, hiện trượng quyết định!

“Battle Frontier ngày càng trở nên phức tạp a” Shiratori đọc hết toàn bộ thông tin liền muốn phun tào.

“Chịu thôi, bất quá như vậy đúng là rất thách thức khả năng của người khiêu chiến lẫn người được khiêu chiến!” Kaitou buông lỏng, ôm lấy Shiratori thở ra một hơi.

Khoảng cách giữa hai người đã không còn quá xa lạ nữa, mọi thứ dần trở nên tự nhiên hơn.

Bất quá bọn họ vẫn chưa chọc thủng tấm giấy mỏng, cả hai đều đang chờ đợi một thời cơ thích hợp để thông báo.

Hai người tâm sự một chút, sau đấy Shiratori quay trở về phòng mình, Kaitou lúc này mới gọi ra Zorua hỏi

“Về sự kiện lần này, ngươi chắc chắn rằng mình có thể an toàn chứ? Đừng có biến thành một cái kén vô dụng đấy” Kaitou mỉm cười nói

“Yên tâm, bất quá ta vẫn là cần sự trợ giúp của ngươi” Zorua gãi gãi đầu, sau đấy quay đầu lại nhìn về phía Kaitou.

Biểu cảm tùy ý hay gian xảo lúc này không còn, chỉ để lại sự tập trung đến cực kỳ của Zorua, thật hiếm thấy.

“Trợ giúp của ta?” Kaitou nghi hoặc hỏi

“Đúng vậy, ta cảm giác được mối liên kết giữa hai chúng ta có thể ngăn cản được quá trình nổi điên của ta, vậy nên ngươi có thể ở bên cạnh ta lúc đấy được không?” Zorua từng bước lại gần, đôi mắt chờ mong nhìn Kaitou.

Bởi vì việc này có thể rất nguy hiểm, thậm chí ảnh hưởng tính mạnh của Kaitou.

Hắc ám đang bao phủ lấy cơ thể của Zorua, nó đã luôn chờ đợi thời gian mình đột phá được giới hạn của mình.

Một hình ảnh mô phỏng lấy Kaitou, bàn tay vươn tới….

“Lần này, ta nguyện ý tin tưởng ngươi …” hình ảnh biến ảo của Yveltal chân thành nói

“…. Haha, đúng thật là.. hiếm khi thấy ngươi nghiêm túc như vậy đấy” Kaitou lại gần ôm lấy thân hình nhỏ bé của Zorua.

“Yên tâm, ta sẽ không bỏ rơi ngươi đâu” Kaitou nhắm mắt cảm thụ được tâm trạng bất an của Zorua lúc.

Không ngờ rằng một thần thú như nó cũng có những lo lắng và bối rối đơn giản đến vậy.

Mối liên kết giữa Kaitou và Yveltal ngày càng trở nên bền chặt hơn, từ đơn thuần hợp tác, sau đấy ngẫu nhiên tìm hiểu.

Hai người đã đi lữ hành cùng nhau một thời gian không ngắn.

An ủi tâm trạng cho Zorua, ngày hôm đấy con cáo nhỏ không trở về trong pokeball, mà nằm ngủ trong lòng của Kaitou.

Cảm thụ hơi thở ấm áp và nhịp tim của đối phương, sự đề phòng vẫn luôn ở bên trong Yveltal dần thả lỏng ra.

Nó cảm giác rằng xiềng xích giữ lại mình thời gian qua đã ngày càng trở nên mỏng manh hơn.

Sáng hôm sau, mọi người liền hướng về phía ngọn núi Mt Chimney đi tới, tất nhiên là lần này người lái xe là tiến sĩ Sycamore.

Alain lúc này mới chịu ngồi xe, mọi người chen chúc bên trong những hàng ghế, Zorua ở bên trong không ngừng nhìn trái nhìn phải.

Cảm giác ở bên trong một cái hộp di động đối với Zorua thật sự mới lạ.

“Mục tiêu lần này là bên trong lòng núi lửa đi? Nơi mà Team Magmar hồi bữa hoạt động?” Shiratori mở ra bản đồ nhìn hỏi

“Đúng vậy, trước tiên đi nghiên cứu mạch núi lửa trước đã, vẫn còn một thời gian rất lâu cho tới khi mạch núi lửa hoạt động lại” Tiến sĩ Birch cười nói

“Vậy thì chưa chắc, lần trước Team Magmar đã tác động vào khá nhiều, ta dự đoán còn khoảng một tháng cho đến khi Mt Chimney hoạt động trở lại” Kaitou lắc đầu nói

“Khoan đã, như vậy chúng ta nên ngăn cản lộ trình đi tới Mt Chimney chứ?” Alain nghi hoặc hỏi

“Ừm, lần trước cảnh sát Jenny đã thông báo lại, bất quá muốn hoàn toàn ngưng hẳn vẫn là cần thời gian” Shiratori gật đầu trả lời

“Khốn nạn, Team Magmar vẫn luôn hoạt động một cách vô nhân tính như vậy” Tiến sĩ Birch khó chịu khi nghe tới việc này.

Kích hoạt lại mạch núi lửa là một chuyện nguy hiểm như thế nào, ông cũng không ngờ tới đám điên đó lại dám làm như vậy.

“Sắp tới rồi, hi vọng rằng vẫn còn những mẫu thiên thạch khác ở bên trong, mọi người chuẩn bị ngồi vững, đoạn đường kế tiếp hơi dốc đấy” Tiến sĩ Sycamore lái xe đối với đằng sau mấy người nói.

Ông lái xe khá mượt, dù là tiến vào bên trong đường đá vẫn không quá dồng, Alain lúc này mới hỏi về chuyến hành của Kaitou tại Hoenn địa khu