Pokemon Kaitou Izumi

Chương 551: Ai đó giải thích hộ ta với?




Sáng ngày hôm sau, đạo quán Lavaridge, một sân đấu rộng lớn gần như gấp hai gấp ba lần sâu đấu bình thường, xung quanh được bao phủ bởi một lớp tường thép bị che phủ bởi những gốc cây già lâu năm.

Nhìn thoáng qua thật sự rất khó phân biệt được, gần bên có một con hồ nhỏ, đứng ở một bên đầu của sân đấu, Mt Moore ngồi khoanh chân nhấp một ngụm trà, chậm rãi mở mắt ra, mỉm cười

“Tới rồi sao?”

Bên ngoài đạo quán là nhóm năm người Kaitou, Kei, Lina, Etun và Shiratori, năm người bọn họ gặp mặt lại Flannery ở ngay trước cổng lớn.

Bò bên cạnh Flannery là vài con Magmar nhỏ bé đang hiếu kỳ nhìn những người xa lạ bước vào trong đạo quán.

“Yo, Shiratori, mọi người, ta đợi lâu rồi đấy” Flannery cầm cây chổi đang quét lá bên trong đạo quán, cô vẫn ăn mặc có phần mát mẻ dưới ánh mặt trời nóng nực.

Tối hôm qua Flannery cũng biết được mục đích của Kei là khiêu chiến đạo quán Lavaridge, mặc dù Kei là bạn của Shiratori, nhưng cô tất nhiên sẽ không nương tay với bất cứ ai.

Nhất là đối với người quen, bởi vì nếu đã là bạn đồng hành của Shiratori, thực lực hiển nhiên sẽ không kém, tất nhiên cô phải dồn toàn lực ra để thi đấu!

Khoác cái chổi lên trên vai, một tay chống bên hông, đối với Kei cười khiêu khích hỏi

“Sao rồi, chuẩn bị kỹ càng chưa? Kei!”

“Tất nhiên rồi, chị Flannery!” Kei lập tức gật đầu không do dự.

Mặc dù số lượng pokemon mà cậu sở hữu không quá nhiều, bao gồm một con Cacturne, Charizard, Treecko và Golduck, trong đó hai con đã sở hữu hệ cỏ và sức chiến đấu không cao lắm.

Tuy nhiên, đây lại là cơ hội rất tốt để cậu làm quen với Treecko mà anh trai nhường lại, cũng như hiểu biết về con Golduck bất thường lúc trước.

Đạo quán Lavaridge luật thi đấu là 3VS3, cho nên lần này phải ủy khuất Cacturne rồi, Charizard là con át chủ bài mà cậu cần sử dụng để đảm bảo chiến thắng.

Hôm qua trước khi đi ngủ cậu đã cố câu thông với hai cái pokemon nhỏ bé của bản thân, Treecko tỏ vẻ cứ tin tưởng ở bản thân, còn Golduck thì ngờ nghệch không biết đang nghĩ gì.

Nói chung là bọn họ đã có một bước nhỏ hiểu biết về nhau, tạm thời đây là đội hình thích hợp nhất để cậu thi đấu với Flannery.

“Haha, rất có khí thế đấy, vậy chúng ta đi thôi!” Flannery khoanh tay trước ngực tiếp tục cười sang sảng.

Tính cách có phần khá giống với Mt Moore, Flannery dẫn nhóm của Kei đi về phía sân thi đấu nhỏ bên cạnh.

Đột nhiên một con Ninetales xinh đẹp xuất hiện ở trước mặt mọi người, đối với bọn họ kêu lên vài tiếng như đang muốn nói điều gì.

“Có chuyện gì sao, Ninetales?” Flannery nhanh chóng nhận ra đây là con Ninetalse của ông nội.

Có điều vì sao nó lại xuất hiện ở đây, bình thường ông nội của cô không thường để các pokemon của mình luẩn quẩn quanh sân thi đấu chính thức của đạo quán.

Trước khi Flannery kịp hiểu Ninetales của ông mình có ý gì, Kaitou và Shiratori đã bước lên trước đối với Ninetales gật đầu

“Làm phiền ngươi chỉ đường rồi” Kaitou trực tiếp trả lời.

Người khác có lẽ không hiểu, nhưng cậu có thể nghe được Ninetales của Mt. Moore đang nói gì.

Đơn giản thuật lại là: “Ông Moore đang chờ mọi người tại sân trà của mình, ông ấy đã chuẩn bị xong sân thi đấu cho cả hai”

“Hể? Có chuyện gì vậy?” Flannery không có mặt ở đạo quán tối qua, lúc mà Kaitou và Shiratori tới gặp Mt. Moore thì cô còn đang chơi bóng bàn với nhóm của Kei.

Vậy nên cô hoàn toàn không biết được lịch hẹn chiến của ông mình với Kaitou, đồng thời cũng không biết được lại có người có thể khơi dậy ý chí chiến đấu của vị cựu Tứ thiên vương lâu năm này.

Đột nhiên Shiratori và Kaitou vòng sang đường khác, ở trước mặt bọn họ đã là sân thi đấu chính thức của đạo quán, nhưng Flannery và Kei đều không có tâm trạng thi đấu lúc này

Bọn họ đang hiếu kỳ rằng Kaitou và Ninetales đang đi đâu?

“Nè, có chuyện gì đang diễn ra vậy?” Lina khó hiểu nghi hoặc nhìn xung quanh.

Flannery lúc này đã đuổi theo sau lưng Ninetalse, Kei thì bám theo sau anh mình, Etun và Lina ngơ ngác nhìn về phía sân thi đấu càng lúc càng xa…

Shiratori im lặng không nói lời nào, khuôn mặt có chút mong đợi, đi thêm được một chặp, bọn họ liền bị hương thơm của thực vật hấp dẫn.

Mặc dù ở dưới bầu trời nóng nực, vẫn có một khu vực tương đối thoải mái, cây cối tạo ra càng nhiều dưỡng khí làm cho người ta không quá ngộp thở.

“Khu vườn của ông nội?” Flannery nhận ra nơi này, Ninetales dẫn theo Kaitou và Shiratori để gặp ông nội?

Nếu như ông nội muốn gặp Shiratori thì đâu cần làm tới mức này?

Hơn nữa, bên trong khu vườn nhỏ của ông cũng chính là nơi luyện tập của các pokemon thuộc đạo quán, đây là khu vực riêng tư của Mt. Moore.

Là khu vực của các pokemon đồng hành với ông Moore kể từ thời ông mới bắt đầu lữ hành, cho nên các pokemon tại đây đều rất mạnh.

Ngay khi nhóm bọn họ vừa bước vào bên trong khu vườn của Mt. Moore, sân đấu lộ ra sau những tán cây, to lớn, một ông lão vừa lúc đặt tách trà của mình xuống, đứng dậy

“Chúng ta bắt đầu được chưa nhỉ?”

Mt. Moore nói với một giọng hiền lành, nhưng ánh mắt tràn ngập ánh lửa đấy vẫn làm cho Kei có phần rùng mình.

Lina và Etun cũng bị sức ảnh hưởng của Mt. Moore gây chấn nhiếp.

Ninetales nhẹ nhàng quay trở lại bên người chủ nhân của mình, Flannery không hiểu ý của ông, khó hiểu hỏi

“Ông nội? Đây là…?”

Lập tức, những con pokemon mạnh mẽ nhất của Mt. Moore xuất hiện quanh người ông, bao gồm một con Blaziken, một con Ninetales, một con Camerupt, một con Gyarados.

Đằng sau ông lại là hai con Flygon và Skarmory.

Một đội hình hùng hậu bao gồm sáu cái pokemon chỉnh tề xếp hàng bên cạnh Mt. Moore.

“Ừm, ra thôi, mọi người!” Kaitou gật đầu như đáp lại lời nói của Mt. Moore

Sau đấy từng cái một pokeball cũng lơ lửng trên không trung, trước ánh mắt ngạc nhiên của Flannery, các đồng bạn của Kaitou xuất hiện.

Khổng lồ Tyranitar, phi hành Salamence, ấn nấp Greninja, lơ lửng với chiếc vương miệng khổng lồ Slowking.

Cùng với hai vị thủ hộ đứng sừng sửng phía trước Kaitou, Lous và Lucario ánh mắt khóa chặt vào ông lão phía trước và các pokemon của đối phương.

Shiratori không biết từ lúc nào đã chuồn tới chính giữa sân thi đấu, nở nụ cười lớn tiếng nói

“Vậy ta sẽ làm trọng tài của trận đấu này, ông Moore, Kaitou, hai người đã chuẩn bị xong chưa?”

“Shiratori? Ai đó làm ơn giải thích chuyện này hộ ta với???” Flannery bất ngờ trước khí thế giằng co và dữ dội xung quanh mình.

Có vẻ như cậu bạn của Shiratori sẽ thi đấu với ông cô, hơn nữa thực lực của đối phương còn không thấp.

“Anh hai?” Kei cũng ngạc nhiên không kém, cậu ngày hôm qua chỉ tập trung vào việc lên kế hoạch đối phó Flannery, hoàn toàn không biết điều gì đang diễn ra.

“Ôi ôi, trình độ thi đấu này… thú vị rồi đây!” Etun ngược lại vô cùng hưng phấn chờ đợi trò vui

“Etun ca, anh nói là Kaitou ca sẽ thi đấu với ông lão kia sao?” Lina có phần rụt rè trước bầu không khí quá mức táo bạo này.

“Ừm, đây có thể sẽ là cơ hội tốt để chúng ta được chứng kiến toàn bộ thực lực của Kaitou!” Etun mỉm cười giải thích.

Anh không quá khẳng định được thực lực của Flannery, tuy nhiên ngày hôm qua anh đã thử tìm hiểu thông tin về đạo quán Lavaridge.

Điều đáng bất ngờ là ông nội của Flannery, Mt. Moore là cựu quán chủ của nơi này, đồng thời là một trong Tứ thiên vương nổi danh thời đấy tại Hoenn.

Đây không phải là thông tin bí mật gì, có thể được chứng kiến ông ấy một lần nữa thi đấu, điều này thật sự rất hiếm hoi!

Thực lực của một Tứ thiên vương… đây là đích đến mà chỉ có một vài người đứng trên hàng vạn người mới có thể đạt tới.

Không rõ lý do vì sao cả hai thi đấu, nhưng anh trai của Kei sẽ đối phó thế nào đây? Etun nuốt ngụm nước miếng hồi hộp chờ đợi.