Pokemon Kaitou Izumi

Chương 524: Luận bàn, Etun (3)




“Làm tốt lắm, Glaceon” Kaitou mỉm cười đối với đồng bạn của mình khen ngợi, đã rất lâu rồi cậu mới thi đấu pokemon với một huấn luyện gia khác.

Cảm giác cũng không tệ, tuy nhiên thực lực của Etun hiển nhiên không đủ để làm Kaitou cảm thấy hứng thú.

Con Infernape vừa rồi không tính là yếu, nhưng hoàn toàn không xếp vào đội ngũ pokemon mạnh mẽ.

Hẳn là theo thời gian dài dừng lại việc luyện tập, cho nên nhiều bản năng chiến đấu và giác quan của Infernape đều yếu đi.

Một con có thực lực pokemon hiển nhiên sẽ dễ dàng cảm nhận sự đáng sợ của Glaceon, chứ không giống như con Infernape này ban đầu coi nhẹ Glaceon.

Kết quả này đối với Kaitou là điều tất nhiên, nhưng đối với Etun mà nói, điều này làm anh cảm thấy hoài nghi, liệu có phải anh và pokemon của mình quá yếu hay không.

“Huh.. Etun?” Kaitou nhìn về phía vẫn còn đơ ra đối diện huấn luyện gia gọi lên tên đối phương.

Lúc này Etun mới nhớ tới, bọn họ hiện còn đang luận bàn, luật thi đấu là 2VS2, nên anh vẫn cần phải đấu thêm một trận nữa.

Nhưng sự tự tin ban đầu của Etun gần như mất hết, đối mặt với một con Glaceon như vậy, anh thật sự có thể thắng sao?

Lina và Kei đều lo lắng nhìn về phía Etun, bọn họ đều biết được Etun là người bình thường hòa nhã, nhưng lòng hiếu thắng không nhẹ.

Một khi thật sự chiến đấu, Etun sẽ cố gắng để đánh toàn lực, nhưng Kaitou lại nhẹ nhàng hóa giải lực lượng của Etun, làm cho anh cảm thấy mình vô năng.

“Anh trai của Kei… vậy mà đáng sợ đến vậy…” Lina lúc này nhìn về phía Kaitou, vẫn là bộ dạng thoải mái, không hề có chút căng thẳng nào đứng đấy.

Sau đấy nhìn về Etun, người mà cô tin tưởng ban đầu lại như lâm vào đại trận, chần chừ trong việc quyết định gọi ra pokemon tiếp theo

Hít một hơi thật sâu, Etun mới lấy lại bình tĩnh, nói

“Kaitou, thực lực của ngươi thật mạnh, ta phải thừa nhận, mình đã rất sơ ý, nhưng kế tiếp, ta sẽ không sơ ý như vậy”

Etun tập trung lại tinh thần, nhiều năm kinh nghiệm lữ hành, anh cũng không dễ dàng đỗ vỡ như người mới.

Thua cuộc mà thôi, cũng không phải điều gì đáng sợ, huấn luyện gia mạnh hơn anh rất nhiều.

Hơn nữa nếu như những gì Kei nói đều là sự thật, như vậy thua cuộc một người như Kaitou càng không phải là vấn đề.

“…Ừm, ta cũng sẽ tập trung thi đấu” Kaitou nghe Etun nói vậy, cậu liền mỉm cười gật đầu.

Nhanh như vậy đã khôi phục lại chiến ý, Etun hẳn là người đã ảnh hưởng không nhỏ với em trai mình trong thời gian qua.

Kaitou cảm thấy mình nên thật sự nghiêm túc đối đãi lấy người này.

Nụ cười trên gương mặt anh thu hồi, biểu cảm lạnh nhạt hiện ra, giống như hồi Kaitou ở trong giải đấu đại hội liên minh Kalos.

“Anh hai nghiêm túc rồi” Kei kích động nhỏ giọng nói.

Có điều người ở gần đấy và Lina đều nghe rõ ràng, xem ra trận chiến kế tiếp sẽ còn đặc sắc hơn?

Etun từ bên hông móc ra một trái Great Ball, thì thầm đối với quả pokeball này nói

“Làm phiền ngươi rồi, hãy chiến đấu hết sức vì ta”

Sau đấy, từ trong Great Ball xuất hiện một con pokemon khổng lồ, mang theo hai hệ Rock và Ground, cả người tràn ngập chiến ý hừng hực.

Đây là pokemon mạnh nhất của Etun, thực lực cũng tiếp cận tới Thiên vương đẳng cấp nhất, cơ thể rắn chắc và đôi tay hữu lực đập mạnh vào nhau.

Hung dữ trợn mắt về phía Glaceon, Rhyperior chắn ở trước mặt Etun

“Kaitou, kế tiếp xin chỉ giáo nhiều”

Kaitou đơn giản gật đầu, ánh mắt cậu hơi sáng lên, hiển nhiên đã sử dụng Kính chiếu yêu năng lực, lúc này Kei mới nói

“Trận đấu thứ hai, Glaceon vs Rhyperior, bắt đầu!”

Lần này Etun không có vội vàng cho Rhyperior nhào lên tấn công, mà là trước tiên dùng các tuyệt chiêu gia tăng phòng ngự, sau đấy đối với Glaceon tấn dồn ép.

“Trời lại mưa sao..?” Lúc này có người lại nhìn về bầu trời, bọn họ hiển nhiên nhận ra đây là chiêu Rain Dance của Glaceon.

Nhưng Băng tinh linh giống như không có cố ý đi sử dụng Ngày mưa kỹ năng này, giống như từng bước đi của nó đã là một vũ điệu, triệu tập mây đen và mưa giông kéo tới.

Hình thành một môi trường thuận lợi cho Glaceon tấn công, ở điều kiện trơn trượt như vậy, tốc độ của Glaceon chỉ có tăng lên chứ không hề giảm xuống.

“Rhyperior, dùng Stone Edge” Etun quyết liệt kêu.

Khổng lồ Rhyperior liền đập mạnh hai tay xuống đất, thật nhiều khối đá nhảy lên, nhưng không có một kỹ năng nào đánh trúng Glaceon.

Băng tinh linh liên tục né tránh, không tùy ý tấn công, nhưng lại chạy vòng vòng khiến cho Rhyperior không thể không đề phòng.

“Rhyperior, xông tới, Megahorn” Ngay tại khi Glaceon bị hai cái khối đá chặn lại cùng lúc, vừa vặn Glaceon ở trước tầm mắt Rhyperior, Etun liền không do dự nói

Anh biết, có thể thực lực pokemon của mình không bằng Kaitou, thậm chí là khả năng chỉ huy của mình cũng kém hơn một chút.

Cho nên, nếu quá tập trung suy nghĩ tìm cách đối phó Kaitou, anh sẽ rất dễ dàng rơi vào khống chế của Kaitou.

Hiện tại, anh cần phải bắt lấy mọi cơ hội mà mình có, không một chút chần chừ, tóm lấy nó, không do dự.

Xông tới như một cái máy khoan, Glaceon đứng trước đòn công của Rhyperior, nhưng Glaceon không hề hoảng loạn.

Dạng tấn công này nó đã gặp qua quá nhiều lần rồi, chỉ cần nhẹ nhàng né ra là được, dù đang ở trên không, vẫn có vô số cách để tránh đi.

“Icy Wind”

Lời nói của Kaitou đúng lúc đưa tới, Etun nhận ra Kaitou hiếm khi đưa ra mệnh lệnh, hầu như chỉ tại cần nhắc nhở thời điểm mới nói.

Bình thường, đối phương liền để Glaceon tự do phát huy, và đáng sợ hơn, Glaceon tự phát huy có khi còn mạnh hơn Etun liều mạng chỉ huy.

Động tác linh hoạt trôi chảy, không giống như pokemon bình thường cần chờ đợi chủ nhân đưa ra mệnh lệnh.

Chính vì sự trôi chảy này làm cho Glaceon không có độ khó né khỏi Rhyperior, tiếp đấy há miệng ra cắn lên cổ của Rhyperior.

‘Ice Fang!’

“GRHHH!!!!”

Hàm răng sắc bén của Glaceon khóa chặt lấy cổ của kẻ thù, nhìn qua trông nhỏ bé Glaceon vậy mà quật bay Rhyperior lên cao.

Sau đấy thuận thế bắn tới một chiêu “Ice Beam”

“Mau né đi, Rhyperior!” Etun không biết nên đưa ra mệnh lệnh gì lúc, bây giờ Rhyperior đang chật vật trên cao, cũng nghe không được mệnh lệnh của Etun.

Dính phải Ice Beam, Rhyperior mau chóng rơi vào trạng thái Frozen, bị đẩy lùi về một đoạn xa.

Thật nhiều khối Ice Shard cứ thế liên tục bắn đến, đánh cho Rhyperior chỉ còn có thể co rúc lại một chỗ đến khi ngất xỉu.

Thực tế mà nói, Rhyperior là một pokemon rất mạnh, nó học được rất nhiều tuyệt chiêu đáng sợ, nhưng tiền đề là phải đánh trúng.

Sự chênh lệch của Glaceon và Rhyperior mau chóng làm khoảng cách giữa cả hai kéo tới thật xa.

Cuối cùng vẫn là bất lực nhìn thấy pokemon của mình ngã xuống, đã nhiều lần cố gắng cứu vãn tình thế, thậm chí bất ngờ cho Rhyperior dùng Earthquake, Glaceon cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều.

“Ta thua rồi…” Thở ra một hơi dài, Etun thừa nhận mình không bằng Kaitou, đối diện hoàn toàn không cùng đẳng cấp với anh.

Anh trai của Kei, Kaitou Izumi đơn giản nhẹ nhàng chiến thắng lần lượt hai pokemon mạnh mẽ như vậy, lập tức khiến cho không ít người tò mò về thân phận của Kaitou.

“Cũng không cần thất vọng đâu, thực lực của ngươi cũng rất mạnh” Kaitou lại gần bắt tay với Etun.

Đối phương thu hồi lại Rhyperior, trận đấu giao hữu giữa cả hai nhanh chóng kết thúc, nhóm ba người Kei là hoàn toàn khâm phục Kaitou.

Mau chóng trở về trung tâm pokemon, thời gian đã chuyển tối, không còn thích hợp để huấn luyện, với cả ngày mai bọn cậu sẽ khiêu chiến đạo quán Rustboro.

Trước khi về phòng, Kei hỏi anh mình “Anh hai, anh có tính… đi lữ hành cùng tụi em không?”

“A, cái này sao, tất nhiên rồi, nếu như lộ tuyến khiêu chiến Battle Frontier không có gì xáo trộn, anh cũng muốn xem em trưởng thành thế nào rồi”

Kaitou đánh cái ngáp trả lời, thực ra Kaitou càng muốn đấu giao hữu với em trai mình hơn, nhưng như vậy cũng được, biết được thực lực những người bên cạnh Kei cũng rất tài giỏi, như vậy là được rồi.

Kei cũng trưởng thành rất nhiều, ngày mai khiêu chiến đạo quán, đấy sẽ là lần đầu tiên cậu nhìn Kei nghiêm túc chiến đấu lần đầu