Giải bán kết ngày hôm nay đã kết thúc, Kaitou cầm lấy pokeball thu hồi Tyranitar trở lại sau đấy tự mình đẩy xe rời đi.
Bởi vì ngày mai sẽ tiếp tục diễn ra trận chung kết vào buổi chiều cho nên Kaitou cần phải nhanh chóng khôi phục thể lực cho các pokemon.
Trước tiên là đi hội tụ với gia đình mình, sau đấy là đi thẳng tới trung tâm pokemon để chữa trị.
Trong khi rời đi, Zorua liền không ngừng tò mò hỏi
“Kaitou, chuyện Tyranitar trở thành thần thú hẳn là có liên hệ với ngươi phải không?”
“Kaitou, làm sao mà con Tyranitar đó lại trở thành thần thú vậy?”
“Kaitou, ngươi có cách nào để giúp ta thành Siêu thần thú luôn không?”
“Kaitou…..”
Bất quá Kaitou đã bật chế độ mặc kệ Zorua nói gì cũng không quan tâm, chỉ đơn giản đáp một câu.
“Trước tiên chữa trị cho mọi người rồi về ta sẽ nói sau”
Cứ thế mặc cho sự tò mò của Zorua tăng cao, nhưng nó vẫn không được thỏa mãn dù chỉ là một chữ nào.
Kaitou rất nhanh trở về chỗ ba mẹ mình, Kei thì hưng phấn hô to chạy lại gần vui vẻ.
“Con thi đấu tốt lắm” Drasna gật gù khen ngợi.
Sau đấy Drasna chủ động đi ra để đẩy xe cho Kaitou, thuận tiện để bà cháu có thời gian tâm sự với nhau.
Đồng thời cũng là để thảo luận luôn việc đưa Kaitou tới gia tộc Dra- để huấn luyện một thời gian.
Đối với một huấn luyện gia trẻ tuổi đầy tiềm năng như cậu, tất nhiên là Drasna tràn đầy ưu ái, chưa kể việc Kaitou lại là cháu của bà nữa.
Ở một bên khác, sau khi Wiklarm thua cuộc và trở về với Cobalion, cậu cũng không có cảm giác quá mức hụt hẫng.
Dù sao thua cũng là thua, cậu đã gọi Cobalion tới đây mà vẫn thua cuộc, một sự thua cuộc hoàn toàn.
Không có gì quá mức để tiếc nuối, cái mà Wiklarm cần làm bây giờ là tiếp tục huấn luyện và trở nên mạnh mẽ thời gian tới.
Hơn nữa, điều mà Wiklarm muốn nhận được nhiều nhất trong đại hội lần này không phải là chức quán quân lần này, mà là sự tán thành của Cobalion.
Ngay sau khi Cobalion gật đầu tán thành cậu, điều đó có nghĩa là Wiklarm đã trở thành người thắng trong dự định của mình rồi.
Đi về gặp lại Wikdeona và ba mình, Wiklarm nhìn thấy hai người đang định an ủi gì đấy, có phần bối rối…
“Đi về thôi” Wiklarm hiếm thấy mỉm cười, không còn lạnh lùng sắc bén như trước nói với hai người.
Có thể thấy là tâm trạng của cậu cũng đang rất vui vẻ, Wikstrom giật mình nhìn qua Wikdeona.
“Thằng nhóc này có chuyện gì vậy?” Sự thay đổi cảm xúc của Wiklarm có chút bất bình thường.
Thua cuộc đáng lẽ ra nên đau khổ hay buồn bực chứ? Vì sao Wikstrom lại nhìn thấy sự vui vẻ và thoải mái từ phía con trai mình.
“Ta làm sao biết?” Wikdeona lắc đầu khuôn mặt khó hiểu không kém.
Bất quá hai người cũng đuổi theo con trai mình rời khỏi hội trường.
Bán kết diễn ra xong vào buổi sáng, đến chiều và tối không còn gì để làm, khán giả cũng mau chóng tản đi.
Vốn dĩ Wikdeona còn có công việc, nhưng vì Wiklarm nhờ vả nên mới dành chút thời gian tới đây đưa Cobalion tới.
Sau khi trận bán kết này diễn ra, ông sẽ dành thêm chút thời gian để quan sát trận chung kết của Wiklarm.
Có điều trận bán kết này Wiklarm đã thua cuộc, mặc dù ông có phần hiếu kỳ về cái huấn luyện gia tên là Kaitou, bất quá ông vẫn quyết định sau khi trở về khách sạn sẽ liền thu dọn rời đi.
Quan sát trận chung kết cũng có thể xem qua màn hình trên mạng, Wikdeona buổi chiều hôm đấy liền đi mất.
Trước khi đi, ông còn hỏi Wiklarm để đem trả Cobalion trở về.
Nhưng điều bất ngờ hơn là
“Ta sẽ ở bên cạnh đứa trẻ này!” Cobalion xuất hiện và trả lời.
Cái cảm giác mệt mỏi lúc trước biến mất, thực lực của thần thú trở lại bình thường, nó có niềm tin rằng mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn khi đi với Wiklarm.
Ánh mắt của Cobalion ánh lên hi vọng.
Wikdeona nhìn đầu thần thú này mới hiểu được tâm trạng lúc sáng của Wiklarm là vì cớ gì…
“Ghê thật, thằng nhóc này..” Wikdeona thì thầm khen ngợi Wiklarm, sau đấy gật đầu nói với Cobalion.
“Vậy đứa trẻ ở trong gia tộc bọn ta, phiền người chăm sóc vậy” Wikdeona nói xong liền rời đi.
Cưỡi lên người Metagross của ông và đi khỏi Lumiose thành phố, tốc độ phi hành của Metagross bay đi rất nhanh.
Việc hoàn toàn trở thành pokemon của Wiklarm sẽ khiến thực lực của Cobalion hơi giảm xuống, nhưng không sao.
“Cũng phiền ngươi chăm sóc ta rồi” Cobalion không trả lời Wikdeona, mà nhìn đang từ đằng sau đi tới Wiklarm nói.
“Ừm, sau này chỉ giáo thêm” Wiklarm đi tới đưa tay sờ lên lưng của Cobalion.
Hai người đã khôi phục rất tốt sau buổi sáng, đồng thời Wiklarm cũng đang dần làm quen với Thép chi lực của mình.
Năng lực này gia tộc nhà Wik- rất am hiểu, cậu tính trở về gia tộc huấn luyện năng lực một vòng rồi tiếp tục đi ra lữ hành.
Gặp gỡ càng nhiều đối thủ, càng nhiều pokemon mạnh mẽ, chiến đấu càng nhiều trận đấu quyết liệt, sau đấy trưởng thành hơn.
Rồi một ngày nào đó gặp lại Kaitou, cậu sẽ chiến thắng đối phương!
Mianthe và Leona cùng nhau rời khỏi hội trường, Mianthe không khỏi cười khổ
“Xem ra ta rất khó đạt được quán quân năm nay nữa rồi”
Trong giọng nói rõ ràng cho thấy có một sự áp lực và mệt mỏi từ phía Mianthe, dù sao trận đấu hôm nay làm cô cảm thấy chấn động khá nhiều.
Dù rằng thực lực của Mianthe cũng rất mạnh, là sự bền vững của nhiều năm tích lũy, nhưng mà các pokemon của Kaitou cũng rất khủng bố.
Thêm nữa… con Tyranitar đó cũng trở nên mạnh hơn rất nhiều!
Đợt sấm sét bất ngờ đó làm cô cảm giác được sự hùng vĩ khó tin, và sau khi Tyranitar đi ra khỏi nhát đánh đấy, nó giống như là… vừa lột xác vậy!
“Vẫn còn cơ hội mà, đúng không? Ngươi là người đã nhiều lần suýt đánh bại ta, tất nhiên là không đơn giản như vậy chứ?” Leona lúc này mỉm cười vỗ nhẹ vào lưng của Mianthe.
“Hah… mà, đây cũng không phải là thời gian để ủ rủ!” Mianthe hít một hơi sâu trở về.
“Đúng đúng, đi về mau thôi” Leona quay lại nở nụ cười với Mianthe, sau đấy bước nhanh rời đi.
Ở phía sau, Miantha chậm chạp đuổi theo, khuôn mặt có hơi đỏ lên nhàn nhạt.
Đi thẳng về phía trung tâm pokemon, sau đấy đem toàn bộ pokemon của mình khôi phục.
Tiếp đó là lên kế hoạch để đối đầu với Kaitou Izumi!
Huấn luyện gia đáng sợ nhất đại hội năm nay!
Lúc này, toàn bộ mọi người trong Lumiose thành phố đều đang hi vọng ngày mai sớm đến, để được nhìn thấy trận chung kết quan trọng nhất của đại hội.
Hơn nữa, Miablond và Wiklarm cũng không có ngồi yên, đừng quên ngày mai bọn họ có một trận chiến trước khi chung kết thật sự diễn ra.
Trận tranh hạng ba diễn ra vào buổi sáng, trận chung kết vào buổi chiều, và trao giải liền tổ chức vào buổi tối.
Ngày mai, đại hội sẽ kết thúc!