Pokemon Kaitou Izumi

Chương 240: Phản bội




Tại bên trong Kalos Hotel vậy mà lại có một nơi thế này? Nhìn sơ qua thì nó khá giống một khu vực nghiên cứu chế tạo dược phẩm, nhưng nếu tinh ý liền cảm nhận được một chút máu tanh tại đây.

Cái mũi của Ash nhạy bén ngửi tới một chút hương vị bất thường, còn Lous trực tiếp hơn quan sát được toàn cảnh bên trong.

Vốn không thể quan sát được bên trong, nhưng đã tiến vào rồi, Lous suýt nữa bị ghê tởm tới buồn nôn.

Vô số cái xác bị phanh thây ra để tiến hành nghiên cứu, nội tạng, não bộ, toàn bộ những gì của thân xác con pokemon.

Điều đáng trách hơn là bọn họ nghiên cứu trên xác sống, và dù cho con pokemon đó quằn quại tới nhường nào cũng chỉ có thể yếu đuối chấp nhận số phận làm vật thí nghiệm cho những kẻ ghê tớm trước mặt.

“Cái đó…” Ash nhìn về một phương hướng sau đấy cau mày nói

“Là não người” Lous trực tiếp trả lời, nó không có vẻ gì là bất ngờ, tràng cảnh khi cứu Viola lúc trước Lous vẫn còn nhớ rõ.

Ash hiển nhiên cũng biết về thông tin nghiên cứu trên người của đám Dracol, dù sao thì thông tin trên laptop được Clemont giải mã cũng không bị thay đổi quá nhiều.

Vừa nghe Lous nói xong, người bình tĩnh như Ash còn nhịn không được muốn phát cuồng tại chỗ, giết người thì không phải anh chưa từng làm, nhưng nghiên cứu trên người sống thì đã có chút vượt quá sự cho phép tối thiểu rồi.

Trong khi Lous và Ash bị choáng ngợp bởi tình cảnh lúc này, đột nhiên ở sau lưng bọn họ xuất hiện vài người đi tới, toàn bộ nhân viên trong đây lập tức nghiêm chỉnh lo sợ cúi đầu kính cẩn.

Bọn họ cũng không phải nhân viên của Kalos Hotel, mà là thành viên cấp dưới của Tân Team Flare, còn về lý do tiến nhập được vào đây, hiển nhiên là có sự nhúng tay của lượng lớn pokemon cấp cao của Dracol rồi.

Đợt sự kiện tại Snowbelle thành phố và bộ đôi Xerenas, Xerxer đã gây không nhỏ sự chú ý, lực lượng tại Lumiose thành phố nhanh chóng tản ra, mọi người chỉ tập trung bảo vệ thành phố của băng tuyết mà để quên mất trung tâm lớn nhất của Kalos địa khu.

Hẳn là lúc đó Dracol đã tiến vào đây đi? Lous vẫn luôn thắc mắc không biết vì sao Dracol lại nhắm vào một nơi không có gì nổi bật giống Snowbelle thành phố, xem ra tất cả cũng chỉ là trò lừa qua mắt người khác.

“Tình huống thế nào rồi, có gì tiển triển không?” Người đàn ông dẫn đầu mở miệng với giọng nói trầm trầm, Lous và Ash lập tức nhận ra hình ảnh của đối phương.

Là Dracol!!!

Có cái nhân viên nhìn qua nhìn lại, sau đấy cấp tốc tiến tới trước mặt của đối phương, những người khác lập tức phải rời đi, Ash và Lous hiển nhiên không muốn rời khỏi có điều không đi cũng không được.

Trước khi cái nhân viên kia báo cáo tình huống cho Dracol, đột nhiên Dracol lại trước mở miệng nói

“Đứng lại, hai cái người kia”

Bị nhắc tới Lous và Ash nghi hoặc nhìn nhau sau người, đối mặt với Dracol bọn họ cũng không quá khẩn trương, dù sao nếu bị phát hiện chỉ việc cường ngạnh chiến đấu, Ash cũng không nghĩ rằng mình nên sợ bọn họ.

Chủ yếu là bọn cậu muốn một lưới bắt gọn toàn bộ những hậu hoạn sau này luôn, nếu tiêu diệt được Dracol mà những thông tin này vẫn truyền ra, có thể sẽ xuất hiện thêm một tên Dracol thứ hai hoặc thứ ba ai biết được?

“Có.. có chuyện gì không thưa ngài?” Lous thành thục diễn xuất lo sợ hỏi.

Sau lưng của Dracol xuất hiện một con Alakazam toàn thân màu vàng, so với lần chiến đấu với Alain thì con Alakazam này đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, Ash có thể khẳng định đây là một con quán quân pokemon.

Nhưng hơi thở của Alakazam đã gần tới cực điểm của mình, nó sắp tới đại nạn, khác biệt một chút so với tương lai mà Kaitou nhìn thấy, Alakazam cũng không còn quá mức mạnh mẽ như bọn họ tưởng.

Không có được năng lượng của thần thú bổ sung, các pokemon của Dracol đang dần tiến tới cạn kiệt, điều đó có nghĩa là Dracol không còn nhiều thời gian như mọi người vẫn tưởng tượng.

Alakazam dùng siêu năng lực mạnh mẽ truyền tới trên người Lous, cái muỗng của nó lơ lững và cặp mắt phát sáng giống như một pháp sư huyền thoại.

‘Không xong…’ Lous nhận ra rằng mình cản không được siêu năng lực của quán quân pokemon, có điều ngay khi Lous định phản công.

Alakazam lại đơn giản lắc đầu như thể bọn họ hoàn toàn bình thường, Dracol lúc này mới thả lỏng nghi ngờ mà cho hai người Ash và Lous rời đi.

Vẫn còn mang trong mình đầy sự nghi hoặc, Ash lập tức rời đi, có điều Pikachu cũng không theo anh mà ở lại chờ đợi cơ hội tại bên trong Kalos Hotel.

Ngay khi hai người khuất bóng, sự tình bên trong Lous và Ash đều không thể tiếp tục nghe được nữa, lúc này Ash mới nghi hoặc hỏi

“Con Alakazam đó không thể nhìn thấu siêu năng lực của ngươi?”

“Ta còn chưa mạnh tới vậy, con Alakazam đó hiển nhiên là nhìn thấu chúng ta rồi, có điều….” Lous lắc đầu trả lời, sau đấy nó bắt đầu thú vị nhoẻn miệng cười, xem ra tiếp theo là có trò hay để xem rồi.

Hai người lập tức rời khỏi Kalos Hotel mà không tính can thiệp ngay lập tức, cần phải thông báo cho liên minh và các thiên vương khác, tiện thể kêu gọi Malva hỗ trợ bảo vệ Lumiose nhà hát

Ánh mắt của Lous phát ra màu đỏ ánh sáng, khi hai người vừa rời khỏi khách sạn, chờ đợi bọn họ chính là Kaitou đang mỉm cười ngồi trên xe lăn ngước nhìn.

“Ngươi biết? Kaitou?” Ash có phần giật mình kêu.

“Ta đoán thôi, dù sao khác với toàn bộ những người khác, ta là người duy nhất nhìn rõ tương lai mà” Kaitou nhàn nhạt đáp, cậu không có biết cụ thể quá trình giống như Ash và Lous, nhưng ngược lại, cậu biết được bố cục mọi thứ sắp diễn ra.

Ngay từ khi Kaitou và Lous nhúng tay vào tương lai, vòng xoay đã bắt đầu có sự khác biệt, các pokemon của Dracol đã có dấu hiệu phản bội, và Dracol cũng có ý định triệt để tận dụng các pokemon như những món vật không cảm xúc.

Lợi ích không đủ để cung cấp cho hai bên, sự mâu thuẫn bộc phát từ chính giữa mối hợp tác của Dracol với pokemon của mình, có vẻ như Dracol không biết chứ, người sắp chết chính là những kẻ điên nhất.

Vừa rồi khi Alakazam nhìn thấu Lous nó cũng không báo lại với Dracol, ngược lại Kính chiếu yêu của Kaitou thông qua chia sẽ cho Lous đã nhìn thấu tình huống của Alakazam.

Trong vòng một tuần sắp tới, Alakazam sẽ chết vì cạn kiệt sinh mệnh, và Dracol cũng không vì vậy mà bỏ qua cho Alakazam cùng các pokemon khác.

Cho nên Alakazam quyết định sử dụng chút mạng sống cuối cùng của mình, để bồi người bạn đồng hành của bản thân cùng đi theo, giống như là những người bạn thân thiết không phải sao?

“Thật là trớ trêu” Ash thở dài nói, sau đấy anh gãi đầu rời đi, một con Zoroark xuất hiện bên cạnh anh.

Pikachu vẫn chưa rời khỏi, nhưng nó đã ẩn nấp vào bên trong lỗ một cái máy điện, sau dấy vận dụng năng lực của mình để ngầm điều khiển mạch máy móc nơi này.

“Tiếp đến, cần phải triệt để chấm dứt mối hiểm họa này” Kaitou nói với Lous, sau đấy nhắm mắt lại, Lous gật đầu bước lại gần đẩy xe cho Kaitou.

Hai người trở về trung tâm pokemon như chưa có chuyện gì, mọi thứ đều thật bình tĩnh trước khi cơn bão bùng phát.