Pokemon Du Ký

Chương 129: Có những việc luôn cần có người đi làm!




Không trung, Pidgeot và Pidgeot nhân bản vừa bay vừa dùng móng vuốt và cặp mỏ sắc nhọn tấn công nhau. Ash đang leo xuống dưới.

Dưới sân, Pikachu nhân bản chạy tới húc đầu tấn công đối thủ. Cơ thể Pikachu bị va chạm mạnh làm hất tung về phía sau. Trong cái giây phút cơ thể ở trên không trung ấy, nó thấy con Charizard nhân bản cắn mạnh lên cổ Charizard, hai con Blastoise ôm nhau ngã vật trên mặt đất, từng con từng con pokemon vì chiến đấu mà bị thương tích đầu mình trở nên vô lực.ngã xuống. Nó không muốn chiến đấu như vậy.



- Tại sao phải như vậy chứ? Dù là con gốc hay là con nhân bản thì chúng đều có cuộc sống của mình.

Y tá Joy khuôn mặt không đành lòng nhỏ giọng nói.

- Dù có là con thật hay là con nhân bản, chúng đều có quyền được sống.

Brook nhỏ giọng phụ họa.

- Con thật hay con nhân bản, chúng đều giống nhau cả mà. Tại sao chúng phải đánh nhau.

Misty vẻ mặt không đành lòng. Tất cả pokemon đều bị thương thật nghiêm trọng.

- Không ai có thể ngăn được chúng. Mỗi một sinh vật đều có vị trí riêng của mình trong vũ trụ. Khi một bản sao nhân bản của nó xuất hiện, một vị trí sao có thể dành cho hai người. Đây là cuộc chiến cảu kẻ thay thế và kẻ bị thay thế.

- Chúng thật đáng thương!

Meowth nhỏ giọng than thở.

- Chúng đang đánh chính mình.

- Tương lai đánh hiện tại của chính mình!

James nói.

- Hiện tại đánh tương lai của chính mình!

Jessica nói.

- Một cảm giác thật đáng ghét!

Cả hai than thở ôm chầm lấy nhau.

Meowth đứng bên cạnh đột nhiên có chút cảm giác dở khóc dở cười. Chẳng lẽ bình thường khán giả cũng có cảm giác như vậy khi nghe màn giới thiệu lúc xuất hiện cảu bọn họ. Đang lúc chàng Meowth phân vân suy nghĩ, một kẻ lạ mặt tiến tới khiến nó dừng lại việc suy tư.

- Mày muốn gì?

Meowth hét toáng lên khi thấy con Meowth nhân bản của nó tới gần.

- Meowth!

Cả hai dựng ngược về tư thế chiến đấu. Móng vuốt sắc lẹm được bung ra hù dọa đối phương. Cả hai đứng im lặng nhìn nhau đắm đuối trong khoảnh khắc.

- Nếu đánh nahu thì đau lắm!

Meowth giọng chán trường, mắt buồn bã quan sát móng vuốt trên tay.

- Meowth!

Đối thủ có vẻ như cũng đồng ý.

- Mỗi pokemon đang tự đánh nhau với chính mình. Người không cần phải làm vậy đâu.

Meowth cất tiếng khuyên bảo đối phương.

- Meowth!

- Hả! Mày nói chính tao mới là kẻ giống bọn chúng à. Tại sao mày lại không muốn đánh nhau?

Meowth sắc mặt là lạ hỏi lại. Này là cái gì với cái gì nha.

- Meowth… meowth… meowth…

- Mày nói móng vuốt của tao sẽ làm mày đau à. Nếu mày dùng của mày thì cũng đau vậy.

Meowth vừa dịch vừa đáp lại.

- Meowth… meowth… meowth…

- Trăng hôm nay sáng à. Hôm nay chắc là trăng rằm.

Meowth đưa mắt nhìn về bầu trời. Giữa mây đen dày dặc là một khoảng không tròn trịa phía trên hòn đảo không hề có một bóng mây. Trăng tròn xuất hiện giữa những vì sao sáng lấp lánh.

- Meowth… meowth… meowth…

- Tình hình này mà mày vẫn còn tâm trí ngắm trăng à? Lũ mèo hoang dã như chúng ta đôi lsuc cũng thật đáng yêu chứ.

Meowth tự lẩm bẩm lên tiếng.



Giữa không trung, Mew và Mewtwo không ngừng va chạm vào nhau. Cảm xúc của cả hai đều bị chiến đấu làm nóng. Pokemon bản năng vẫn là chiến đấu để giành lấy quyền sinh tồn. Nó quyết không cho phép kẻ khác thay thế chính mình.

Ash hạ xuống chỉ còn cách mặt đất không xa. Ánh mắt cậu nhìn về trên sân. Pikachu tình trạng lúc này rất không ổn. Nó bị Pikachu nhân bản đánh ngã lê trên mặt đất.

- Pikachu! (Chiến đấu đi!)

Pikachu nhân bản hét lên. Đối diện, Pikachu cơ thể chậm chạp đứng dậy.

- Pikachu! (Không chiến đấu đâu!)

Pikachu lắc đầu trả lời.

- Pika! (Chiến đấu!)

Pikachu nhân bản giận dữ nhảy đâm sầm vào người đối thủ. Pikachu vừa đứng lên lập tức bị đẩy ngã xuống mặt đất.

- Pikachu!

Ash tâm trạng có chút buồn bực, cậu quay người nhanh hơn tốc độ hạ xuống.

Trên sân, Pikachu nhân bản tức điên hét lên. Bước chậm lại gần đối phương. Hai má của nó đã lấp lóe điện vì giận. Nó không muốn mọi chuyện tiến hành như vậy.

- Pikachu! (Chiến đấu đi!)

- Pika! (Không đâu!)

Pikachu vẫn lắc đầu trả lời.

- Pika! (Đánh trả!)

- Pika! (Không đâu!)

Pikachu nhân bản tát mạnh đối phương. Đáp lại là tiếng đấp yếu ớt của Pikachu. Nó đã chịu quá nhiều đòn trên người.

- Pika! (Đánh đi!)

- Pika! (Ngu ngốc!)

- Pika! (Đánh trả đi!)

- Pika! (Đánh trả!)

- Pika! (Đánh đi!)

- Pika! (Đánh trả đi!) …

Từng tiếng kêu là từng cái tát của Pikachu nhân bản lên mặt Pikachu. Đối phương vẫn giữ im lặng không đánh trả. Nước mắt Pikachu nhân bản giờ đang rơi. Cảm giác thật không tốt!



- Pikachu!

Lúc Ash hạ xuống mặt đất nhìn thấy là cảnh Pikachu bị Pikachu nhân bản đánh ngã nhoài trên mặt đất.

Ánh mắt Ash theo bản năng nhìn lên bầu trời. Cậu hiểu rằng mọi chuyện chỉ có thể kết thúc nhờ khi cuộc chiến cảu Mew và Mewtwo ngã ngũ. Pokemon huyền thoại có địa vị rất lớn trong lòng đám pokemon. Chỉ có điều…

Làm thế nào để dừng lại cuộc chiến cảu bọn chúng đây!

Kí ức bản thân ùa về. Ash đã không phải Ash! Thế giới là chân thật không phải chuyện cổ tích. Cái chết không phải là trò chơi cho những kẻ muốn làm anh hung!

Ash, phải nói là Black hiểu rõ điều này hơn bao giờ hết. Cậu đã chết tới hai lần rồi. Thậm chí bấp bênh bên bờ sinh tử không ít. Cảm giác đó thật tệ!

Ai có thể chắc rằng sau khi chết cậu còn có thể xuyên qua.

Cho dù có xuyên qua…

Những người thân của cậu còn ở chốn nào!

Black nhớ tới Misty thế giới trước. Dù cho lúc này cách không xa cũng alf một Misty khác. Nhưng đó thật sự không phải của cậu!

Black nhớ tới Blue, cô gái luôn mang rắc rối theo người. Nếu có thể trở lại, cậu sẽ không ngại bất cứ rắc rối nào hết. Cậu nhớ tới Mei. Cô bé có vẻ đã thsich cậu. Chỉ là vướng mắc trong tâm lý làm cậu khó có thể tiếp nhận.

Black nhớ tới Erika, nhớ tới ông Fuji, Red… Nhớ tới những người bạn cũng như đối thủ của cậu.

Và đặc biệt là lũ pokemon luôn sát vai cùng cậu. Đáng tiếc! Lúc này mọi thứ đã thật xa vời.

Cậu lại tới thế giới mới. Và giờ phút này cậu lại có thể phải đối mặt với tử vong.

Nghĩ lại, chợt nhiên Black có chút nhẹ nhàng.

Cũng tốt! Tranh thủ khi còn chưa có nhiều gút mắc với thế giới này…

Có một số chuyện luôn cần có người đi làm!

Đời là thế,… không phải sao?



Pikachu nhân bản mệt mỏi ngã gục trên người Pikachu. Từng đôi pokemon đã kiệt sức. Dù là pokemon nhân bản hay pokemon gốc. Chiến đấu không cần năng lực siêu linh, chúng đã quay về với tấm thân bằng xương bằng thịt mà thôi. Sự khác biệt chỉ là thương thế trên người hoặc ít hoặc nhiều. Tất cả chỉ còn đánh nhau bằng ý chí trong đầu.

Trên cao, Mew và Mewtwo một lần nữa va mạnh vào nhau.

- Ầm!

Tiếng nổ bùng lên khi va chạm. Hai quả cầu đang ghì chặt đối thủ. Cả hai một lần nữa tách ra.

- Ầm!… Ầm!!!… Ầm!!!!!…

- Roẹt… roẹt… roẹt…

Tiếng nổ vang lên liên hồi. Tiếng nổ sau lớn hơn tiếng nổ trước. Trận đánh của cả hai lan tràn tới mọi vật xung quanh. Hệ thống điện chiếu sáng trên sân đấu bị đánh nổ. Ánh đèn chiếu sáng đã tắt. Đám pokemon đang chiến đấu dướ mặt đất bị song xung đột vắt kiệt chút thể lực cuối cùng. Cả đám mệt mỏi gục tại chỗ.

Mew và Mewtwo hạ thấp xuống sát mặt sân cánh xa nhau. Bóng năng lượng bao ngoài tán đi. Xung quanh cơ thể hình thành từng quầng lửa năng lượng gợn song. Đánh lâu như vậy, cả hai đã đánh ra tức giận. Chiến đấu đã diễn biến tới mức độ sinh tử.

Ash nhìn chăm chú. Cậu biết thời điểm mình cần quyết định đã tới.

Tạm biệt thế giới…. Ta tới đây!!!

- Đủ rồi! Cả hai dừng lại ngay! Dừng ngayyyyyy!!!!!!

Dưới cái nhìn sợ hãi của mọi người, Ash vừa chạy vừa lớn tiếng gọi. Vị trí cậu chạy tới bất ngờ là nơi đứng giữa Mew và Mewtwo đang chiến đấu. Hai lồng năng lượng bay thẳng về chỗ cậu.

- Ash… Không!!!!!!!!!!!

- Pika pi!

Misty kinh hoảng la lên.

- Bùm!... ầm… ầm… ầm…

Bụi mù, tiếng nổ, đất đá vụn bay tán loạn ngay nơi Ash vừa đứng. Mọi người ngỡ ngàng trước biến cố vừa xảy ra.

Tất cả tản đi. Ở nơi đòn đánh va chạm, Ash thân hình bao phủ ánh sáng đỏ lơ lưng không trung.

Ánh sáng tắt, cơ thể cậu ngã khụy trên mặt đất.

- Ngu ngốc! Ngươi nghĩ con người có thể ngăn chúng ta đánh nhau à.

- Mew???

Mewtwo và Mew giật mình phản ứng lại.

Sân đấu chợt im ắng không tiếng động.

- Pika piiiii!!!!

Pikachu chạy vội tới bên chủ nhân của mình.

Tới nơi, ánh vào mắt nó là Ash đôi mắt vô thần nằm lặng thinh. Cơ thể lạnh lẽo hóa đá.

- Pika!

Pikachu nhỏ giọng gọi, đôi tay nhỏ bé khẽ lung lay đầu chủ nhân.

- Pika pi!

Thấy Ash không đáp lại, Pikachu chạy tới đối diện khuôn mặt cậu, lay lay cánh tay đối phương, giọng nhỏ nhẹ như năn nỉ. Đám pokemon xung quanh dù là nguyên gốc hay nhân bản cảm xúc đều có chút trầm thấp. Từng tiếng kêu thấp vang lên.

- Pika!... Pika… Chu!!!!

Dùng điện giật lên cơ thể nhưng vô ích. Chủ nhân không giống như thường ngày nhảy cẫng lên trách móc nó.

- Pika…. Chu!!!!

Một lần nữa phóng điện. Đôi mắt Pikachu giờ đã nhạt nhòa. Giữ sân, từng ánh điện không ngừng lặp lại lóe sáng.

Quay trở lại nửa phút trước…

Khi hai đòn tấn công mạnh mẽ đánh lên người Ash.

Một cảm giác đau nhức tê tâm phế phổi xuất hiện trên người cậu. Dường như cở thể bị xé thành từng mảnh nhỏ, lại nối lại, xé rách, nối lại… kéo dài vô tận.

Ánh sáng chợt tắt. Cảm giác vụt biến mất.

Trong cái giây phút cuối cùng này. Ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Black ngược lại có chút buồn cười.

- Này chính là bị đâm chết sao không? Cảm giác thật tệ!

- Đáng chết tai nạn giao thông!

Cậu nghĩ như vậy và ý thức biến mất. Lần này chết thật rồi!

Có lẽ vậy!!!



Thời gian càng ngày càng trở nên vô vọng.

Ánh điện đã tắt.

Ash vẫn nằm đó không tỉnh. Mọi chuyện đã kết thúc.

- Pika pi!!!!

Nước mắt Pikachu đang rơi.

Kết thúc chương 129.