Pokemon Du Ký

Chương 112: Trò chơi




- Sột xoạt… sột xoạt …

- Hàaaaa!!!

- Ngon thật!

Không biết bởi vì hoạt động nhiều nên ăn gì cũng ngon hay sao đó, bữa ăn trưa hôm nay Black ăn rất hợp khẩu vị. Một tô mì lớn bị cậu đánh bay chỉ trong chốc lát. Ăn uống xong xuôi, Black đứng dậy đi tới quầy thu ngân trả tiền. Sau đó đương nhiên là tiếp tục kế hoạch chơi bời rồi.

- Chị ơi, tính tiền giúp em!

- Đợi chị một chút.

- Tiền thừa của em đây.

Đáp lời Black một tiếng rồi cô gái trong quầy quay sang trả lời một người đang đứng phía trước cậu. Black nhìn từ sau lưng nên không nhận ra đối phương. Ngược lại giọng nói của cậu vừa phát ra, cô gái đứng phía trước liền quay đầu nhìn về.

- Thầy Black?

- Ồ. Là em à!



Một lát sau…

- Các em đã đi chơi được nhiều chưa?

Black hỏi như vậy khi nhìn các cô nàng trước mặt đánh chén từng cây kem trên tay. Vừa rồi trong quán ăn cậu đúng dịp bắt gặp đám học sinh nữ của mình vừa ăn bữa trưa xong. Tất nhiên sau đó Black không thể thiếu việc bỏ tiền mua quà chiêu đãi cả đám một chút. Lễ hội thôi, gặp mặt mà không đứng lại làm chút liên hoan thì sao được. Tiền thì tất nhiên là Black phải trả. Ai bảo cậu đã làm thầy giáo rồi cơ. Black thở dài cảm thán vận đen của bản thân. Cái túi tiền mỏng manh của cậu giờ lại phải xẹp đi không ít rồi!

- Bọn em còn chưa đi được tí nào. Cả buổi sáng hầu như đều phải bận rộn cho tiết mục biểu diễn của trường.

- Lớp chúng ta có không ít người tham gia biểu diễn đó thầy!

- Đúng rồi. Thầy có xem bọn em biểu diễn không thế?

Một cô gái trong đám liến thoắng nói chuyện.

“Tất nhiên là không xem rồi.” Black rất muốn nói thật với các cô gái, có điều bản năng sinh tồn khiến anh… Ừm, vẫn là trả lời trái sự thật thì tốt hơn!

- Đương nhiên là có.

- Bọn em biểu diễn tuyệt lắm. Đảm bảo không thua kém gì biểu diễn chính tối nay.

- Đứa nào đứa nấy xinh lung linh như cô tiên ấy!

Black nói xong, cả đoàn người chợt lặng đi vài giây. Thấy vậy trong lòng cậu bỗng dưng có chút thấp thỏm. Chẳng lẽ vừa tâng bốc quá đà rồi. Tuy nhiên rất nhanh Black vứt suy nghĩ này đi sau đầu. Các cô gái đã có phản ứng.

- Thật vậy ạ!!!

- Yeeee!!!

- Hừm, em cũng nghĩ như thế.

- Oa ha ha ha!!!

- Xinh lắm hả thầy?

- Thầy cứ nói quá!

- Tốt quá rồi. Tớ cứ lo lắng mãi.

- Đã nói là không cần lo lắng mà.

- Không lo sao được chứ.

- Mei hóa trang xinh nhất!!!

- Ai đó còn làm sai mấy động tác đấy thầy ạ.

- Mình không có làm sai!!!

- @%^^&&*$^&%^#

Thật nhiều con vịt a!!!

Black trong lòng gào thét. Đây là thanh xuân thiếu nữ sao? Không biết đám cô gái trước mặt này đang tạo thành bao nhiêu cái chợ rồi.



1 giờ chiều…

- Thầy không đi chung với bọn em ạ.

- Thôi khỏi. Như vậy thầy sẽ ngại lắm!

- Có gì đâu. Thầy đi với chúng em cho vui đi mà thầy.

- Đúng đấy. Em còn tưởng thầy sẽ đi chơi với bạn gái cơ. Nếu đã không có sao không đi chung với tụi em luôn.

- Đi đi thầy, em có thể gom số đo ba vòng các bạn nữ trong lớp cho thầy làm phần thưởng ồ.

- Oa, sao cậu có thể làm như vậy!

- Hừm, có gì to tát đâu.

- &*#^&*[email protected]$&$&*(&

Này bảo sao thầy không dám đi.

Black lắc lắc đầu ngao ngán. Một đám thiếu nữ đông đảo tụ tập với nhau như vậy quả là một tai nạn. Này tốc độ tán chuyện khiến là đàn ông như cậu ở chung thật sự rất áp lực nha. Không chần chờ nữa, Black cầm xuống búp bê Clefairy mình thắng được dúi vào trong tay Mei. Tiếp đó không quản cả đám nghe rõ hay không, cậu tranh thủ nói chuyện.

- Cái này tặng cho bọn em đấy. Thầy đi trước đây. Cả đám chơi vui vẻ nhé!

Nói xong, Black nhanh chân lẻn mất. Dòng người đông đúc rất nhanh che khuất bóng dáng cậu.

- Thầy …!!!

Mei mới bật thốt lên một tiếng Black cũng đã mất bóng. Dòng người xung quanh không ngừng nhộn nhịp qua lại. Thất vọng trong giây lát, búp bê Clefairy giờ bị cô nàng siểt chặt hơn mà không hề hay biết.

Lễ hội vẫn còn đang tiếp tục…



- Thầy Black đi rồi. Tại mọi người đấy!

- Đâu phải lỗi của bọn mình. Tại thầy không muốn mà.

- &*@$^*&$^*@*$&*(

- Thầy đưa cho Mei thú nhồi bông làm quà này!

- Quả nhiên thầy quý Mei nhất lớp rồi.

- Vừa rồi nếu Mei yêu cầu có khi thầy đã ở lại rồi.

- Mọi người nhiều chuyện quá đi. Mau đi chơi lễ hội thôi kẻo muộn.

- Được rồi.

- Đợi tớ với!!!

- Cậu chỉ biết ăn thôi!!!

- @@. Ăn cũng có lỗi sao.

- *&*[email protected]!&*$^&**$()

Không ai phản ứng, cô nàng đến sau đành tỉu nghịu theo sát mọi người. Cứ như vậy, cả đám thiếu nữ cười cười nói nói đi loạn khắp nơi.

Không khí lễ hội vẫn đang tiếp diễn.



Rời khỏi đám thiếu nữ đầy hoạt bát, Black tiếp tục dự định ban đầu của mình- lượn quanh khu trò chơi một lần.

Đầu tiên là cưỡi Ponyta vượt chướng ngại vật. Tất nhiên đây chỉ là một mô hình Ponyta bằng máy thôi. Người chơi ngồi lên lưng Ponyta mô hình và điều khiển nó thực hiện các động tác đã được lập trình sẵn. Trên màn hình phía trước mặt sẽ có hình ảnh một chú Ponyta đang chạy về phía trước. Mỗi khi có trướng ngại vật xuất hiện trên đường đi, người chơi cần điều khiển Ponyta mô hình làm ra các động tác vượt trướng ngại vật phù hợp. Ponyta trên màn hình sẽ làm theo nhờ đó an toàn tiếp tục tiến về phía trước.

Ừm, khá giống trò đua xe motor ảo ở địa cầu. Có điều vì bản thân cũng có Ponyta, rất nhanh Black mất đi hứng thú với trò này. Ngược lại điểm số của cậu đạt được cũng khả quan. Có điều ai có thể nói cho cậu tại sao phần thưởng lại là một chiếc chuông gió.không! Chẳng lẽ muốn cậu đeo nó cho cô nàng Ponyta của mình.

Hừm! Một ý tưởng không tồi!



Trò chơi cho một người khá nhiều và đa dạng, có điều không có mấy thứ khiến Black thật sự hứng thú. Đa số trò chơi như vậy có thể bắt gặp phần nào bóng dáng trò chơi trên địa cầu. Có hay chăng chỉ là ở thế giới này mọi thứ đều sẽ liên quan phần nào đến pokemon mà thôi.

Giống như trong một góc nào đó, có trò thử lực cánh tay cùng Machoke. Người chơi thử so tài cùng Machoke bằng cách cầm búa cao su đánh mạnh vào mặt cân máy đo. Đánh càng mạnh kim chỉ lực sẽ lên càng cao. Tất nhiên là người và pokemon tiến hành trên hai máy khác nhau được đồng bộ bởi một hệ số nhân biểu hiện trên mặt đồng hồ ở giữa. Black thử mộtt lần với hệ số 20 và bị Machoke cho ăn hành ngay lập tức với độ cao gấp ba.

Nhìn về bảng ghi sức mạnh thông thường theo độ tuổi bên cạnh, Black buồn 5s.

Khi đến hào hứng bao nhiêu khi về lặng lẽ bấy nhiêu.

Thật bi thương cố sự!

Có lẽ sau đó cậu này nên chăm chú hơn với việc tập thể hình hay hoạt động đại loại như vậy nhằm tăng sức mạnh bản thân mới được.

Sức mạnh không bằng một nửa thiếu niên cùng tuổi thật không vui chút nào.

Ngoài trò chơi cho một người còn có rất nhiều trò chơi tổ chức cho đám đông mang hương vị lễ hội. Khác với đám trò chơi dành cho một người thường được tập trung ở một khu. Các trò chơi mang tính lễ hội được tổ chức khắp nơi trên đường phố không có chỗ cố định. Đây cũng coi là một thú vui cho đám người đi dạo tham quan như Black.

Giống như một chỗ đang tổ chức thi người và pokemon cùng nhau vượtt trướng ngại vật. Một đám người chơi được mời lên bốc thăm. Mỗi một tờ giấy bốc thăm được sẽ ghi đầy đủ pokemon đồng hành và tư thế cả hai cần thực hiện khi di chuyển trên đường. Đường đua chia thành nhiều đoạn như vượt cầu độc mộc, thăng bằng trên các tấm ván trong khi chúng trôi theo dòng nước, nhảy vượt rào, đường chỉ dành cho người lùn,... v v.

Trò chơi phần nhiều yêu cầu yếu tố may mắn và đương nhiên là ý chí kiên định của người tham gia. Bởi đôi lúc đám pokemon đồng hành cùng người chơi rất làm quái khiến người xem dở khóc dở cười. Như một cô gái bắt được tấm thăm Hitmonlee và tư thế cưỡi ngựa trong khi Hitmonlee cần nhảy lò cò vượt chướng ngại vật. Sau đó mọi người cười nắc nẻ khi thấy Hitmonlee nghịch ngợm dùng đôi chân có thể co duỗi của mình khiến thân thể lên cao hạ thấp liên hồi trong khí nó nhảy lò cò. Ngồi trên lưng Hitmonlee, cô nàng tương tự cũng liên tục lên cao hạ thấp trong phạm vi độ cao cả chục mét. Này nhìn bên ngoài còn kích thích hơn cả khi Black nhảy Bungy Jumping với Zippo.

Ai di đà phật! Hi vọng là bữa trưa của nàng ta sẽ không phun hết ra ngoài.

Đang xem, Black còn bắt gặp trường hợp một anh chàng gầy tong teo bắt phải lá thăm Machoke với tư thế công chúa ôm. Kết quả anh ta lọt thỏm trong vòng tay của Machoke. Đặc biệt khi Machoke dùng vẻ mặt ẩn ý đưa tình nhìn vào mắt anh chàng, sau đó còn muốn tiến hành một nụ hôn không biên giới với anh ta. Này cảnh tượng không thể không khiến đám người xem bên ngoài phì cười.

Đến lượt của Black, cậu bắt phải lá thăm ngồi trên tấm lưới do bốn con Dodrio lôi kéo bốn phía. Kết quả chúng tốc độ vào khoảng cách không đúng khiến cậu lscu thì bị đẩy lên quá cao, khi thì bị đặt bệt xuống đất. Nói chung là sau khi vượt hết cả con đường, hai chân của Black dường như mất luôn chi giác.

Thật sự là rất hãi hại rồi.

Tuy nhiên được cái chơi rất vui.



Những trò chơi tính chất lễ hội như vậy Black bắt gặp không ít. Như tổ chức thi ăn cùng Snorlax, đi cà kheo đuổi bắt Doduo trong vòng tròn, thi lùa Caterpie đi đúng đường trong mê cung, bịt mắt dùng tay sờ để đoán pokemon… v v. Vô số trò chơi được tổ chức.

Cứ như vậy, Black lần lượt chơi thử các trò chơi trong lễ hội. Không ít lúc gặp phải những tình huống dở khóc dở cười của mình hoặc từ những người xung quanh. Chẹp. Lễ hội mà, vui vẻ là chính thôi. Cậu tự nhủ như vậy và tiếp tục hào hứng tìm kiếm trò chơi mới, tìm kiếm thử thách mới.



Lang thang hồi lâu trong khu trò chơi, Black chợt bắt gặp một đám đông đang đứng vòng tròn vây xem thứ gì đó. Thi thoảng còn có tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo… v v. Trông có vẻ khá náo nhiệt. Lòng tò mò trỗi dậy, cậu liền nhanh chân lại gần.



Kết thúc chương 112.