Pokemon Du Ký

Chương 106: Xao động




Sabrina khóe miệng cong cong lên, nở nụ cười nhàn nhạt. Thân hình bỗng dưng vụt biến mất. Một giọng nói thăm thẳm bất ngờ vang lên bên tai cả Black và Blue.

- Như vậy… hẹn gặp lại vào lần sau. Hi vọng các ngươi còn sống sót cho tới lúc đó.



Trên đường phố tĩnh lặng không một âm thanh.

Đi rồi.

Black trong lòng thở dài. Cuối cùng cũng kết thúc. Trận chiến đêm nay cũng không dễ dàng chút nào. May mà cậu phản ứng nhanh tung ra Pikachu, cuối cùng còn may mắn lần lượt đánh bại hầu hết pokemon của đối phương. Đặc biệt là chớp lấy cơ hội bất ngờ xử lý nhanh con Kadabra kia. Nếu để cho nó có thời gian từ từ chấp hành chiến thuật của Sabrina, khả năng kết quả lúc này sẽ khác biệt một trời một vực.

Hiện tại, ít nhất đêm nay cậu có thể ngủ ngon. Hẳn là đối phương sẽ không lừa gạt giả vờ đi rồi quay trở lại đột kích đâu. Thôi kệ, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn. Vừa mới nói năng hùng hồn như vậy, cũng không thể mới đó mà đã héo luôn rồi. Nghĩ vậy, Black không quan tâm đối phương thêm nữa, ánh mắt quay về phía Blue. Vừa rồi cô nàng thái độ thật kì quái. Bình thường cũng không thấy dễ nổi giận như vậy nha.

- Em làm sao vậy?

Black nhỏ giọng quan tâm Blue.

- Tớ không sao!

Blue khuôn mặt không vui trả lời, tiếp đó không quên giải thích.

- Chỉ là khó chịu con mụ vừa rồi thôi. Làm hỏng cả bộ váy mới của mình. Chuyện này tớ sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu.

Nghe này, Black ngạc nhiên.

- Vậy em định làm gì bây giờ? Dù sao người cũng chạy đi mất rồi.

Blue “bĩu bĩu “ môi trả lời.

- Không phải là nói chúng ta phá đám kế hoạch của bọn chúng sao. Đã thế lần này tớ phải quậy tung chúng lên một lần mới được.

Black nhíu nhíu mày, khẽ khuyên.

- Này… cũng không cần thiết đâu. Dù sao đám Rocket cũng không phải thứ dễ trêu. Cẩn thận phá hoại không thành ngược lại bị chúng tóm được thì khổ.

Blue liếc mắt nhìn Black, cô nàng đột nhiên khom người, lấy ngón tay kéo kéo khóe mắt, le lưỡi làm mặt quỷ với cậu, miệng thì lêu lêu trêu chọc.

- Hì hì, tớ chỉ nói vậy thôi. Ai đó vừa rồi còn phát ngôn hùng hồn lắm cơ mà! Mới đó lại đã tụt dốc không phanh ngay rồi!

Nghe Blue cất giọng trêu chọc mình, Black cũng không tiếp tục nói chuyện này nữa, nhún nhún vai tỏ vẻ không thèm quan tâm. Có điều nghĩ nghĩ, Black vẫn nhẹ giọng lên tiếng.

- Đúng rồi. Chiếc đĩa dữ liệu lần trước trộm được vẫn đang trên tay em hả?

- Đúng vậy!

Blue vô ý thức đáp lời, có điều cô nàng rất nhanh thân thể giật lùi về phía sau, hai tay ôm ngực, vẻ mặt cảnh giác nhìn về phía Black, giọng nói đề phòng.

- Khoan đã! Cậu có ý gì?

- Tớ chắc chắn sẽ không đồng ý đâu!

Nhìn Blue hành động y như mình sắp làm gì tồi tệ với cô nàng lắm thì phải, Black dở khóc dở cười. Thò tay cốc đầu cô nàng một cái, cậu nói tiếp với giọng không cho từ chối.

- Đừng đùa nghịch, mau mang ra đây xem nào!

Nỗ lực tránh thoát hành vi bạo lực của đối phương không thành, Blue ánh mắt u oán nhìn về phía Black. Có điều đối mặt với vẻ mặt kiên quyết của cậu chàng, cô nàng cuối cùng “bĩu bĩu” môi làm theo, xuất ra chiếc đĩa mình trộm được đưa cho Black.



Black nhận lấy chiếc đĩa trên tay. Nhìn nhìn chiếc đĩa dữ liệu này cũng không thấy có ghi chú gì đặc biệt, Black bỗng nhiên không an tâm hướng về phía Blue hỏi thăm.

- Sẽ không đưa anh đĩa giả đi?

- …



Thật đáng giận!

Lại còn dám nghi ngờ mình.

- Cậu không tin thì trả lại đây!

- Đồ quỷ hẹp hòi!

Blue ánh mắt oan ức, lên tiếng phản kháng.

Này thì liên quan gì tới chuyện có hẹp hòi hay không, dở khóc dở cười với cái đồ tham tiền này. Tuy nhiên phản ứng của cô nàng như vậy lại càng làm cho Black hoài nghi hơn. Đối phương phản ứng cũng hơi quá khích điểm đi. Thật giống như có tật giật mình vậy! Có điều nghĩ tới Blue cũng không thể đoán trước được mình sẽ nêu lên yêu cầu như vậy Black an tâm lại. Lật lật tay tiếp tục quan sát chiếc đĩa, cậu nói chuyện với giọng chắc nịch.

- Tốt lắm. Anh tin em vậy được chưa. Đừng tỏ vẻ oan ức như vậy. Anh còn chưa tính cái vụ em trộm tiền của anh lần trước còn chưa trả đâu đấy nhé.

- Ngoài ra, hiện tại anh chính thức tuyên bố tịch thu nó.

Nói và lắc lắc chiếc đĩa trên tay.

- Tại sao?

- Không được, trả lại em đây! Này là của em cơ mà.

Đang ỉu xìu khi Black nhắc tới vụ tiền nong, kết quả vừa nghe Black nói hết câu sau, cô nàng đã như mèo xù lông hỏi giật lại, tay chân bắt đầu hành động muốn đoạt lấy chiếc đĩa từ tay Black trở về.

Gặp phải đối phương hành động càng lúc càng có chiều hướng quá khích, Black nhanh nhẹn thoát ra, thuận tay trấn áp đối phương đồng thời mở miệng giải thích.

- Đừng nghịch! Này dù sao cũng là thứ đám Rocket đang tìm kiếm. Tốt nhất để anh giữ nó, như vậy hiển nhiên đối phương sẽ giảm bớt nhân lực tập trung truy lùng em.

Thấy Blue yên tĩnh không quấy rối nữa, Black cũng nhẹ nhàng thả cô nàng ra, tiếp tục nói chuyện.

- Dù sao Mew cũng không phải là dễ bắt như vậy. Hơn nữa cho dù bắt được nó rồi thì em làm sao huấn luyện được một pokemon mạnh mẽ như vậy. Pokemon không nghe lời huấn luyện viên thì có cũng như không.

- Em không biết nó mạnh thế nào đâu. Lần trước chụp được băng ghi hình chiến đấu của nó coi như được rồi. Sau này anh sẽ tìm cách để đám Rocket biết chiếc đĩa đang ở trên tay anh. Em cũng đừng dây dưa gây sự với chúng làm gì.

- Biết chưa vậy!

Bàn tay nâng lên cằm cô gái, Black khuôn mặt nghiêm túc nói chuyện. Thời gian lúc này như dừng lại. Hai người bốn mắt im lặng nhìn nhau.

- Hừ!

- Đã biết. Nói hoài không à!

Quay ngoắt mặt đi thoát khỏi bàn tay của cậu chàng, cô nàng nhỏ giọng oán trách. Mặt thoáng qua ửng hồng.

- Tốt rồi. Hiện tại trở về đi thôi. Đoán chừng đêm nay đám Rocket cũng không tiếp tục có hành động gì nữa đâu.

Bỏ qua biểu tình của cô gái, Black quan sát thời gian rồi nhỏ tiếng nói chuyện.

- Tốt rồi. Cậu trở về đi. Tớ cũng không dễ bắt nạt như vậy đâu.

- Ừ. Như vậy nhớ chú ý an toàn bản thân…

- … Anh về đây. Tạm biệt!!!

Chần chờ giây lát, Black mới quay người rời đi.



Đường phố yên lặng, tiếng gọi của Blue chợt vọng lại.

- Black!

- Ừm!... Chuyện gì?

Nghe tiếng gọi của cô nàng, vừa bước đi được vài bước, Black quay đầu nhìn lại, ánh mắt hỏi thăm. Blue lúc này vẫn còn đang đứng nguyên ở nơi đó.

- Không có gì!

Chần chờ giây lát, cô bé bổ sung.

- Hôm nay đi chơi vui lắm!...

- … Chúc cậu ngủ ngon!

- Ừ,… vậy cũng chúc em ngủ ngon!

Không hiểu ra sao, Black thuận miệng đáp lại. Cũng không thấy cô nàng nói gì thêm, cậu đành quay người rời đi. Thời gian cũng đã khá muộn rồi. Lúc này cậu chỉ muốn nhanh chóng trở về nghỉ ngơi. Chẹp. Nói tới còn có bài giảng ngày mai vẫn chưa chuẩn bị đây. Haizzz. Đêm nay lại phải thức khuya soạn bài rồi. Lắc lắc đầu, Black nhanh hơn bước chân trở về.



Nhìn Black rời đi khuất bóng, Blue lấy ra trong tay chiếc đĩa dữ liệu. Black đoán không sai, cô nàng đúng là không biết trước cậu sẽ hỏi thăm về đĩa dữ liệu. Khả năng theo thói quen, Blue vẫn chuẩn bị vài chiếc đĩa giả đề phòng trường hợp cần dùng để đối phó đám Rocket truy đuổi. Vừa rồi cô nàng gọi lại vốn định nói thật với cậu, có điều cuối cùng vẫn không có nói ra.

Nghĩ tới kẻ ngốc nào đó muốn giành lấy nguy hiểm về mình, một chút ấm áp bất chợt nổi lên trong lòng. Blue tâm tình bỗng nhiên có chút nao nao. Vô số hình ảnh hiển hiện thoánh qua trong đầu. Cô gái vô thức bước chân quay trở về nơi ở, tâm tư suy nghĩ ngàn vạn. Không ai biết cô nàng lúc này đang suy nghĩ điều gì. Chỉ thấy nụ cười vẫn luôn nhàn nhạt hiện lên trên khóe mắt, đôi môi người thiếu nữ.

Đêm về…

Khung cảnh nơi đây dần trở về trong tĩnh lặng.

Một lát sau…

Nơi đây chợt xuất hiện một bóng người. Ánh mắt liếc nhìn về phía tòa nhà nơi Blue nghỉ lại. Sau đó quay đầu nhìn vọng về hướng Black rời đi.



- Tại sao em lại có mặt ở đây?

Giọng nói bất thình lình của Sabrina khiến Mei giật mình tỉnh lại. Cô gái quay người nhìn về. Sabrina đang đứng sau lưng cô tự bao giờ, lúc này đối phương đang nhăn mày nhìn về phía cô.

- Em…

Mei ấp úng không nói ra lời. Hồi chiều vô tình bắt gặp thầy Black đi cùng với một cô gái khác, không hiểu tại sao cô bỗng không kìm lòng được cất bước theo sau bọn họ cho tới tận bây giờ. Vừa rồi cô nàng cũng đứng từ xa chứng kiến toàn bộ quá trình chiến đấu giữa hai bên. Tưởng rằng Sabrina đã rời đi cô gái mới yên tâm xuất hiện. Thật đúng là không nghĩ ra đối phương sẽ đi rồi lại trở về, hơn nữa còn phát hiện ra tồn tại của mình.



Sabrina không rõ rang lắm tâm tư của cô gái nhỏ trước mặt, có điều vẫn lên tiếng cảnh báo.

- Tốt nhất đừng dính líu gì với đám người như bọn họ. Chúng ta là hai thế lực đối địch với nhau hiểu không?

Chần chờ giây lát, cô gái gật gật đầu biểu thị. Thấy đó, Sabrina hơi yên tâm, từ nhỏ đến lớn cô gái nhỏ này chưa nói dối bao giờ. Khả năng Sabrina quên mất đối phương vừa rồi chỉ gật gật đầu cũng không có lên tiếng nói chuyện.



Liếc mắt nhìn về phía nơi ở của Blue, nhìn lại cô gái bên cạnh, Sabrina có chút không yên lòng lên tiếng.

- Hiện tại đã muộn lắm rồi. Theo chị trở về đi.

- Vâng!

Lần này Mei khá nhanh đáp lại. Hai người không nói thêm gì nữa, thân hình nhanh chóng khuất bóng trong màn đêm.

Một thời gian sau, từng cơn gió khẽ đảo qua nơi đây.

Trên đường phố giờ chỉ còn ánh đèn lay lắt.

Trăng đã đi quá nửa bầu trời.

Một buổi tối cuối cùng cứ như vậy êm đềm trôi qua.



Kết thúc chương 106.