Pokemon Du Ký

Chương 102: Bị truy sát




Cuộc hẹn đêm nay bị tên tham tài nào đó quậy một cái phá hỏng luôn.

Haizzz! Giờ thời gian cũng khá muộn. Đã đến lúc cần trở về nhà.

Là đàn ông con trai. Tất nhiên Black phải ưu tiên đưa cô gái bên cạnh mình về chỗ đang ở trước. Chậm rãi bước chân trên con đường dài. Theo thói quen, hai người vừa đi vừa câu được câu không tán gẫu.

Trời về đêm se se lạnh!

Đèn đường lay lắt chiếu sáng.

Trên nền đất, hai chiếc bóng dần dần trùng lại vào nhau.

Yên lặng cùng nhau đi hết con đường về.



Gần đến nơi ở của Blue…

Một sự việc bất ngờ xảy ra phá hỏng tâm tình của Black.

- AAAAAAA!!!

- Ma!!!!! “khóc”

Giọng hét toáng lên của Blue làm cậu chàng giật thót tim. Nhìn theo ánh mắt của cô, Black nhìn thấy một màn quỷ dị xuất hiện trước mặt.

Một cái xác chết đang lơ lửng ngay dưới cột đèn đường.

Không đúng!

Này là có người treo cổ tự tử.

Có thể là sợi dây quá mảnh nên nhìn từ xa mới giống như xác người chết đang bay lơ lửng.

Chần chờ trong giây lát…

Dù cho bản thân cũng có hơi sợ mấy chuyện ma quái kiểu này. Có điều hiện tại có kẻ còn đang sợ run, dùng tay ôm chặt một bên cánh tay mình. Cảm nhận hơi ấm cơ thể, sự mềm mại nơi cánh tay, Black đột nhiên hiểu được tại sao các bậc tiền bối thường rủ bạn gái đi xem phim ma vào ban đêm.

Như vậy không còn gì để bàn cãi nữa!

Gom góp hết can đảm, Black nhấc chân tiến về phía trước. Vừa đi cậu còn không quên an ủi Blue. Tất nhiên là cũng kéo cả cô nàng đi theo tăng thêm can đảm.

- Không sao!... Chỉ là có người… treo cổ tự tử mà thôi… Để tới gần… kiểm tra… xem còn cứu được nữa hay không?...

- … Có gì rắc rối,… chúng ta… gọi cho cảnh sát Jenny… để cô ấy xử lý là được…

Qua giây phút sợ hãi ban đầu, đợi đến lúc Black ngập ngừng nói xong, Blue tâm trạng cũng đã bình ổn lại. Nghĩ tới biểu hiện vừa rồi của mình, cô nàng hiếm thấy xuất hiện ngắn ngủi cảm giác ngượng ngùng. Cơ thể theo bản năng rời xa khỏi Black.

Phúc lợi kết thúc! Black mang theo tiếc nuối trong lòng đến gần chỗ cột điện treo cái xác.

Có vẻ là một cô gái cùng tầm tuổi với Blue, tóc tai bị xõa xuống che khuất đi mất khuôn mặt.

Người đâu tự tử mà còn mặc quần áo ngủ! Trông như là đang dọa ma nhau ấy~

Qua loa nhìn, trong lòng oán thầm, Black run run đưa hai tay ra, muốn cho cô gái thân thể tiếp đất.



Cánh tay đưa tới gần, dưới ánh mắt nhìn lên của Black, cái nhìn chăm chăm của Blue, xác chết chợt ngẩng đầu. Mái tóc không gió mà bay. Một khuôn mặt da xương thịt be bét, thối rữa, lẫn lộn với nhau. Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai:

- Chào mừng đến với xứ sở người chết!

- Những con ma đen đủi!!! “khà khà”



- AAAAAAA!!!!!!

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!



Blue khóc thét, thân thể giật lùi về phía sau. Black thì giật mình, hoảng sợ ngồi bệt trên đất.

Không chỉ vậy, vốn đang treo trên cột đèn, thứ xác chết ghê rợn kia bắt đầu thật sự bay lơ lửng lên trên không trung, miệng cười khằng khặc đầy quái dị.



- Khốn kiếp!!!

- Dám nhát ma ta à!

- Pikachu, Thunder Bolt (10 vạn volt) xử lý nó!

Giận điên lên vì bị chơi khăm. Black đoán chừng đây là trò đùa của một con pokemon hệ Ghost (ma) nào đó đối với hai người. Vừa rồi cậu được nhìn cận cảnh khuôn mặt mà nó biến hóa ra. Trông mới be bét,… mới kinh tởm làm sao!

May mà chỉ trong chớp nhoáng đó, cậu kịp nghĩ ra mình có thể là đang bị pokemon ma trêu đùa, nhờ đó mới cố nén lại được cảm giác buồn nôn nơi cuống họng. Miệng chua chua, bụng thì cồn cào. Ôi cái bữa tối của tôi~

Black hầu như dùng tốc độ nhanh nhất có thể của mình tung ra Pikachu. Cảm nhận được lửa giận của chủ nhân, Pikachu ngay lập tức dùng toàn lực lên đòn đánh của mình. Tia lửa điện văng ra tung tóe khắp nơi.

- Xoẹt… xoẹt… xoẹt… xoẹt…

Đòn đánh bay về phía cái xác trên không trung. Trong cái nhìn căm tức của Black, xác chết đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi. Tất nhiên là đòn đánh của Pikachu cũng đi theo thất bại rơi vào khoảng không.

- Pika!

Pikachu nghi hoặc nhỏ giọng kêu.

Black thấy thế ngay lập tức thay đổi mệnh lệnh.

- Pikachu mặc kệ nó, tấn công tất cả mọi thứ quanh đây.

- Pikachu!

- Xèo~… xèo~… xèo~…

Pikachu kêu lên đáp lại, theo mệnh lệnh của Black bắt đầu rải lưới điện ra khắp nơi. Tiếng không khí cháy khét xèo xèo vang vọng. Tiếc là vẫn không thấy bóng dáng đối phương đâu.

Thật kì quái!

Chuyện có vẻ như không đơn giản như vậy.



Mọi chuyện diễn ra vội vàng trong thời gian cực ngắn. Black tâm tình lên voi xuống chó, lúc này mới hơi bình ổn lại. Sắp xếp lại mọi chuyện, Black hiểu vừa rồi mình nhận định có chút không ổn. Đối thủ chưa chắc đã là một con pokemon ma muốn trêu đùa cậu và Blue. Nếu đúng là pokemon hệ Ghost (ma) hoang dã muốn trêu đùa hai người. Vừa rồi khi Pikachu trải rộng diện tích ra đòn, đối phương rất nhanh phải lộ diện mới đúng.

Hơn nữa biểu hiện cảnh tượng lúc này cũng có chút gì đó không đúng!

Suy nghĩ thật nhanh, Black ra mệnh lệnh mới.

- Pikachu, dùng Thunder Shock (điện giật) tấn công tớ mau.

- Pika!

Không thấy Pikachu phóng điện về phía cậu, có điều thân thể Black lại đột ngột có cảm giác tê dại như bị điện giật. Khuôn mặt méo mó co quắp vì đau.

Cái cảm giác quen thuộc này thật không hay ho chút nào!

Và vì lẽ đó kẻ gây ra những chuyện này cần nhận được dạy dỗ bằng một bài học thích đáng!

Black ánh mắt chằm chằm nhìn vào đối thủ vừa hiện ra trước mắt mình.

Một con Alakazam đang lơ lửng trên không trung. Trên lưng nó lúc này là một con Drowzee đang híp mắt cười.



Quả nhiên tất cả vừa rồi đều là ảo giác do Alakazam và Drowzee tạo dựng ra!

- Cậu không sao chứ?

Black quay mắt sang hỏi thăm Blue. Pikachu hiểu được ý đồ trong mệnh lệnh của Black. Cô nàng vừa rồi cũng bị đòn đánh của Pikachu lây lan sang nên giờ đã thoát khỏi việc bị ảo cảnh vây khốn.

Hai người khá quen thuộc trình độ của nhau. Đánh nhẽ gặp phải chuyện như vậy, dù cho có sợ ma đi chăng nữa thì cô nàng phải rất nhanh phản ứng lại mới đúng. Có điều trong cảnh tượng vừa rồi Black gặp phải, Blue hành động hầu như bị làm lơ đi. Hiển nhiên việc xây dựng phải ứng cho Blue có chút quá tải đối với Drowzee và Alakazam. Cũng chính vì không cảm nhận được phản ứng nên có của Blue, kết hợp với một vài thứ nên Black mới nghi ngờ sự chân thực trong cảnh tượng mà mình nhìn thấy. Phải biết rằng thế giới này có rất nhiều pokemon với vô số năng lực thần kì. Sống lâu, mức độ cảnh giác khi gặp nguy hiểm của Black cũng gia tăng lên theo thời gian.

Pikachu được Black phóng thích lúc sau nên không bị trúng ảo giác chi phối. Tiếc là nó không thể dùng âm thanh thông báo cho cậu. Có lẽ đối phương cũng gặp phải bất ngờ khi Black nhanh chóng tung ra Pikachu như vậy. Nhờ đó mà hai người có lực lượng bảo vệ khi bản thân bị vây khốn trong ảo cảnh. Việc nhầm lẫn ban đầu của Black cũng không hẳn không có một phần tác dụng nào.



- Bộ váy mới của tớ!!!!

Blue ánh mắt giận dữ liếc nhìn bộ váy áo của mình. Không biết ảo cảnh cô nàng gặp phải là cái gì, có điều chiếc váy đen của cô bé giờ bị xẻ rách một vệt dài tới quá hông. Tiếc là ánh sáng nơi đây hơi mờ, Black chỉ có thể nhìn thấy một phần phong cảnh mà thôi. Blue rất nhanh một tay che chắn lại, một tay đưa ra hướng về phía cậu.

Lòng âm thầm kêu lên đáng tiếc, Black vứt chiếc áo khoác của mình cho cô nàng. Blue nhận áo rồi thuận tay buộc nó bên hông che lại phần váy bị rách. Sau đó hai người cùng nhìn về phía Alakazam và Drowzee. Hiển nhiên đây cũng không phải là chuyện hai con pokemon hoang dã có thể gây ra.

Ai là kẻ điều khiển chúng nó mai phục ở đây tấn công hai người?



Bị phục kích ngay gần nơi Blue trọ lại. Đối phương thậm chí có năng lực cho pokemon hợp sức dùng ảo giác “thần không biết quỷ không hay” chi phối đối thủ năng lực nghe nhìn. Năng lực đáng sợ như vậy. Kết hợp với mục đích Blue tìm đến gặp mình. Black trong lòng đã có suy đoán ban đầu kẻ địch hiện tại gặp phải.

Giọng nói của một cô gái phập phù vô định từ bốn phía vang lên xác nhận suy đoán của cậu.

- Có vẻ như màn chào hỏi của ta không được khách nhân hoan nghênh lắm thì phải?

- Chẳng lẽ là vì ta trong lúc vô tình đã phá hỏng một buổi hẹn hò lãng mạng của hai kẻ nào đó đêm nay.

- Ừ. Anh chàng đẹp trai này phản ứng cũng không tệ lắm!

- Có điều, cũng thật ngạc nhiên khi chỉ với trình độ như vậy mà lại có thể nhiều lần phá hỏng kế hoạch của băng Rocket bọn ta đề ra.

- Tuy nhiên, chuyện như vậy cũng chỉ có thể đi đến đây mà thôi!

Thân hình của Sabrina hiện lên trên không trung. Black đoán chừng đây lại là ảo cảnh mà thôi. Nếu tin rằng đó thật là huấn luyện viên mà tập trung tấn công vào thể nào cũng gặp phải quả đắng vào người. Thật không biết cô nàng đã giấu mình ở nơi nào rồi. Năng lực thiên phú này quả thật đáng sợ.

Sabrina - Thủ lĩnh thứ ba của băng Rocket vùng Kanto. Kẻ chuyên điều khiển pokemon hệ Psychic (tâm linh).



- Exeggutor, Psychic (sóng tâm linh)

- Blue!

- Đã biết. Wartortle, Ice Beam (tia đóng băng).

Ngay khi Sabrina hiện thân, Black liền lập tức tung ra Exeggutor, đồng thời mệnh lệnh tấn công. Exeggutor có thể sử dụng đòn hệ Psychic làm hạn chế Alakazam- kẻ mức độ nguy hiểm cao hơn. Theo sau, pokemon của Blue có thể phối hợp sử dụng tuyệt chiêu hệ Ice (băng) tấn công – tuyệt chiêu gây sát thương mạnh nhất của nó hiện tại. Thời gian đi lữ hành cùng nhau khiến hai người khá có ăn ý khi hợp tác chiến đấu.

Đòn Psychic (sóng tâm linh) của Exeggutor tạo màn ánh sáng tím bao lấy Alakazam ngăn cản nó sử dụng Teleport (dịch chuyển tức thời) né tránh. Hiển nhiên nhờ đó Drowzee trên lưng Alakazam cũng đồng thời bị hạn chế tại chỗ. Đòn Ice Beam (tia đóng băng) của Wartortle rất ăn khớp theo sát phía sau.

Chiến đấu bùng nổ ngay tức khắc!



Kết thúc chương 102.