Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 109: Đả Thông Tư Tưởng




Lâm Phàm cũng biết Bagon và Aron đều có mối thù trong người của Bagon thì là kẻ đã giết hại mẹ của nó còn của Aron là Team Rocket người đã giết hại đồng bạn nó.

Ngày bình thường 2 con Pokemon chơi đùa theo Larvitar vì dù sao chúng còn nhỏ ham chơi nhưng chúng cũng không ngốc, chúng cũng biết bây giờ với thực lực của mình đến bóng dáng kẻ thù còn không tìm thấy chứ nói gì đến trả thù.

Chúng biết Lâm Phàm cũng muốn chúng có đoạn thời gian vui vẻ sinh hoạt để thoát khỏi sự thù hận vì thế không muốn tạo áp lực cho chúng tăng lên thực lực.

Nhưng Lâm Phàm lần này đã muốn chúng tập luyện tăng lên sức mạnh thì chúng sẽ quyết tâm cố gắng mạnh lên để hoàn thành tâm nguyện của bản thân.

Trapinch, nhìn nó Lâm Phàm chỉ biết thở dài, có thể do ở trong trứng một mình quá lâu nên nó có vẻ hơi ngốc, mọi người bảo sao thì nó làm vậy tùy người sắp đặt bộ dạng.

Còn về gào khóc Larvitar Lâm Phàm nghĩ đã đến lúc nên nói cho nó biết một chút chuyện dù sao cũng cần có động lực cho nó cố gắng không thể để nó mải chơi mãi như vậy.

Ôm lên Larvitar Lâm Phàm nhỏ giọng hỏi nó

“ Larvitar trước đừng khóc nghe ta nói.”Đợi Larvitar yên tĩnh hắn mới bắt đầu nói

“ Ngươi còn nhớ lần đầu ta gặp ngươi sao lúc đó ngươi chỉ là một quả trứng, ta bị một đám người xấu đuổi bắt tình cờ ngã vào nơi hang động trong đó có còn đang ở trong trứng là ngươi.

Ta nhìn thấy bọn người xấu đó bắt đi một con Pokemon khổng lồ, đó là một con Tyranitar nó cố gắng bảo vệ cái hang nới ngươi ở, nó chống lại kẻ xấu kia để cho còn trong trứng ngươi được an toàn sau đó nó bị kẻ xấu bắt đi.”



Như có trong cõi u minh sâu xa chỉ điểm cùng huyết mạch cảm ứng, Larvitar biểu hiện giận dữ. Nhìn biểu hiện của Larvitar Lâm Phàm biết mình thành công.

“ Đúng như ngươi nghĩ, đó là mẹ ngươi, ngươi nghĩ muốn gặp lại mẹ mình sao? Muốn đánh bại kẻ xấu cứu ra mẹ mình sao vậy ngươi phải có thực lực đó à vì bọn chúng rất mạnh mẽ.”

Larvitar đầu tiên biểu hiên mờ mịt nhớ đến kí ức về mẹ, tuy không có một hình ảnh nào trong đầu nhưng trong thâm tâm nó vẫn biết như Lâm Phàm nói nó có mẹ tồn tại.

Chăm sóc nâng niu còn trong trứng nó, liều mạng bảo vệ nó. Rồi biểu hiện của nó từ mờ mịt chuyển thành quyết tâm, nó phải mạnh lên phải mạnh hơn nữa để đánh bại kẻ xấu tìm lại mẹ mình. Rồi nó nhìn Lâm Phàm biểu hiện trịnh trọng gật đầu.

Nó hi vọng Lâm Phàm giúp nó mạnh lên nó sẽ nỗ lực không còn ham chơi. Larvitar trượt xuống đối với Bagon cùng Aron dơ lên tay nhỏ biểu hiện quyết tâm.

Bagon và Aron cũng giơ lên tay chân đặt cùng một chỗ với nó biểu hiện chúng sẽ cùng nhau quyết tâm luyện tập. Trapinch thấy 3 người kia làm vậy nó cũng làm theo.

Nhìn 4 con Pokemon biểu thị cùng nhau cố gắng Lâm Phàm mỉm cười.

“ Ngươi cũng cố gắng lên à dù sao ta cho ngươi mục tiêu không phải dễ dàng như vậy có thể đạt được.”

Eevee nhìn nhìn Lâm Phàm sau đó lại nhảy lên vai hắn dụi đầu vào má hắn biểu thị thân cận cùng làm nũng.

“ Thật sự không có cách nào nói ngươi, haizz dù sao cũng không gấp tằng lên thực lực của các Pokemon.

Vấn đề là thực lực của ta bây giờ quá thấp không thể phát huy ra thực lực chân chính của chúng à.

Đã có 3 con Thiên vương cấp Pokemon bây giờ vấn đề cần thiết là thực lực của ta đạt đến Thiên vương cấp bậc huấn luyện gia. Khi đó có thể cùng chúng chiến đấu đúng với thực lực của bản thân.

Xem ra quá trình tập luyện ở đạo quán cũng không thể lơ là à. Dựa vào chiến đấu ở đây ta cũng có thể soát chút kinh nghiệm chiến đấu dù sao ít vẫn còn hơn là không có.”

“Đến khi đã có Thiên vương cấp bậc thực lực ta có thể cùng 3 con Pokemon của mình đi tìm hiểu một chút thần thú cấp thấp như 3 thần điểu, 3 thần cẩu xem chúng có thực lực là thần thú cấp hay không hay chỉ là người ta đặt cho chúng là thần thú.”

Suy nghĩ đến tương lai xa vời Lâm Phàm mang theo 5 con Pokemon của mình tiến vào giấc ngủ chờ ngày mai bắt đầu tiếp nhận khiêu chiến đạo quán.

Sẽ lại là chuỗi ngày dài đằng đẵng tập luyện à...