Play Boy And Play Girl (Bộ Đôi Lạnh Lùng)

Chương 11




o0o sáng hôm sau:chủ nhật

Nó mở mắt ra từ từ làm vscn rồi nhanh chống phóng thẳng qua phòng hắn

-a Phú a Phú thức chưa??Đi học trễ giờ rồi.k kịp bắt xe giờ_nhỏ hớn hở nói mà k hay mình bị hớ

-haizz cái cô này ở không không có gì làm hả_hắn mở của ra lèm bèm

-đi học đi học trễ giờ rồi ở đó còn ngủ?

...Rầm...

hắn đống của xíu nữa đi luôn cái mũi xinh đẹp của nó

-ơ a không đi học àk!_nó ngơ ngát

-để con yên hôm nay là chủ nhật đi thì đi 1 mình giùm_hắn trong phòng nói vọng ra

Nhận ra mình hớ.nó chỉ biết cười trừ rồi lặng lẽ về phòng"ôi trời ơi nhục gì mà dữ vậy.mình bị khùng rồi"nó thầm nói

Một lát sau Duy bấm chuông cửa làm nó giật cả mình vội chạy ra xem.

-hơ hơ đến sớm vậy?

-rủ Phú với e đi chơi nèk_Duy nói

-đi đâu?

-đi biển rồi cấm trại ngủ bụi ở đó luôn

-hơ hơ cái này vui nhỉ_nó liếc liếc mắt rồi chạy lên phòng hắn

-àk mà a gọi đi.lúc nãy e rủ ảnh đi học bị chửi quá trời_nó chợt nhớ lại chuyện lúc nãy nên có phần hơi ngại ngại

-gì đi học àk hahaha_Duy cười như chưa từng cười vậy.

-aizz gọi đi e xuống nhà rủ 2 con bạn e theo với nha?_

-cũng được càng nhiều càng vui

Nó liền gọi cho pi và sandy(bạn thân của nó ai k nhớ thì đọc lại tại trang 7 hả 8 nhá)

Một lát sau 2 con kia có mặt tại nhà nó ai cũng ôi thôi là mừng rỡ nhưng

-ủa đây là ai thế?Nó chỉ tay vào anh chàng đang tay trong tay với pi

-hìhì bạn trai mình đó.tên là Phong Kiệt.

-chào mọi người cho mình đi cùng được không?_Kiệt tiến lên trước

-được chứ càng nhiều càng vui

(do Kiệt k quan trọng nên tg k giới thiệu nha)

Cả nhóm ra xe nó thì đi cùng hắn Duy và sandy nhỏ cười típ cả mắt làm con bạn giật cả mình.

-m làm gì vui dữ vậy Trang_sandy hỏi

-vui chứ sao không mà m làm gì đỏ mặt dữ vậy lâu lâu còn nhìn a Duy nữa?Phen này a Duy cướp mất bạn e rồi_nó ghẹo

-ơ cái con này_sandy mặt đã như trái gắt nên đành bó tay còn Duy thì ôi thôi cười mỉm mỉm rồi còn lén nhìn sandy nữa.cả 2 khựng lại khi mắt nhìn mắt "ôi thôi sao đây kì quá"sandy nghĩ.

-giữ nguyên hiện trường..C rắc

Một bức ảnh của Duy và Sandy đang nhìn nhau được ra lò.

-này làm gì vậy mau xóa nó đi coi_sandy nói vậy chứ trong lòng thì"bạn hiền ơi làm ơn đừng có xóa"

-đóng rồi_Duy cũng nói theo

Sandy chợt khựng lại"hức hức tấm ảnh gặp mặt mà cũng không giữ nữa tên xấu xa"Sandy nghĩ thế đấy số là cô lỡ phải lòng anh bạn của hắn mất tiêu rồi!!

-làm gì đồng lòng giữ vậy.thích quá còn bày đặc_nó nháy mắt với con bạn

"ôi cảm ơn bạn hiền cứ thế mà phát huy nhé"Sandy nghĩ

cả 3 cứ thế "giả vờ"nai tơ.miệng thì bảo xóa đi xóa đi còn lòng thì cầu trời ơi đừng xóa(haizzzz tg bó tay với tụi này)giằng co mãi củng chẳng có kết quả gì nhưng lại chọc tức được hắn đấy(quá hay mà)

-CÁC NGƯỜI CÓ IM THÔI NGAY KHÔNG!!!!!!_hắn vừa nói vừa đạp mạnh phanh làm cả bọn ngã nhào lên trước.và hứng trọn ánh mắt được tinh luyện từ tảng băng hàng tỷ năm của hắn.cả 3 cảm thấy lạnh thấu xương

-ơ ơ không có gì mà phải hong Sandy.ca3em nữa Trang_Duy lúng túng nên ấp úng giả đò

-phải_nó va Sandy run lập bập phải phải lia lịa.đầu thì gật lên gật xuống như chớp

hắn lườm mỗi người phát nữa rời cho xe chạy tiếp

"phù....."đó là suy nghĩ của cả 3 kẻ giả tạo lúc này.xe dừng lại ở một bãi biển dài với miền cát trắng tinh.gió thổi nhè nhẹ cùng với những con sống gợn nhẹ trên m,ặt nước.mọi thứ làm cả bọn như trẻ lại được mấy tuổi vậy chỉ riêng han81la2 không được vui vi chuyện vừa rồi ấy

nơi thì đã đến giờ công việc quan trọng là dựng lều,Duy dõng dạc phân công

-Phú với Trang ở chung nhà nên 2 người đa dựng lều để ngủ đi(kaka)(này la cậu cố tình vì cậu muốn tạo điều kiện cho no cũng như cho rieng mình)

-Kiệt va Pi dựng 1 cái còn mình va sa..n...d...y..

-CÁI GÌ!!?????_cả bọn đồng thanh mắt mồm gì há hốc

-hihi mình chỉ đùa thôi mà làm gì dử vậy_Duy gãi đầu tỏ vẻ bị hố

-hừ!!!!_cả bọn nhìn Duy dồng thanh thên phát nữa(cái nay vui ha..hợp gơ dể sợ)

-vậy thì nam 1 lều nử 1 lều vậy ok_Duy cười trừ "hức hức còn gì la kế hoạch của tôi nữa"

-thế còn nghe được_hắn nói mà chả thèm nhìn lấy Duy cái nào

o0o một lúc sau

bước đầu đã ổn(dựng lều xong dấy)giờ là đến tiệc party ngoài trời .nó cùng 2 con bạn bày biện thức ăn lên 1 bãi đất trống,còn hắn Duy va Kiệt thi nhìn không chớp mắt

-này mấy tên kia lại phụ chứ!ở đó mà nhìn_Pi chống tay ngang hông nói lớn

-ơ cái đó là của tụi em mà_Kiệt nhanh chống đáp lại -phải rồi_Duy hí hửng

-anh hay quá ha_Sandy đột nhiên phát ra 1 câu mà ching1 cô cũng không biết mình đang nói gì luôn.bổng 8 con mắt nhìn thẳng vào cô(hắn không nhìn) làm cô đỏ cả mặt cúi xuống làm việc tiếp

Duy thì ngượng chín mặt mà trong lòng thì cười te toét

-2 cái ngưới này_Pi nháy mắt với Sandy.

lúc này co 1 người hơi buồn .không ai khác đó là nó.cũng chỉ vì nó thấy hắn không có phản ứng gì cả.dến 1 nụ cười nhẹ cũng không thấy"không lẽ anh ấy giận chuyện lúc trên xe sao?...thôi để quan sát thái độ tí đã"nó thầm nghĩ

-xong rồi lại ăn nè mấy tên lười_Pi cất giọng lên làm nó vụt khỏi dòng suy nghĩ.

Nhìn đống thức ăn được bày ra trong mà đẹp mắt(nước gì chảy thế) nào là đùi gà chiên nào là sường nướng....vv...tóm lại toàn là món ngon không!có cái là trong siêu thị chỉ cần vào và bỏ vào giỏ (kaka)

-em ăn nè_Kiệt gấp cái đùi gà cho Pi

-cám ơn anh!_Pi cười ngại nhưng trong lòng thì"thích quá đi"

-bla..bla.._Sandy gằng giọng

-nè_Duy bỏ thức ăn vào bát cho Sandy làm cô ngượng chín cả mặt

ai cũng tỉnh tò tình cũm với nhau chỉ có nó và hắn lạnh như băng.lâu lâu nó khẽ nhìn xem thái độ của hắn như thế nào rồi lại lụm cụm gấp thức ăn.chợt mắt nhìn mắt.tim nó đập loạn nhịp vội vụt khỏi ánh mắt lạnh ngắt của hắn.cái ánh mắt đó thật đáng sợ với nó lúc này.

-em ăn đi_Duy khẽ lay nó làm nó bình tỉnh lại.

-dạ!

o0o một lát sau

vẫn trên khoảng đất đó vẫn số người đó chỉ có cái đống thức ăn đâu mất tiêu hết rối (dạ trong bụng bọn nó đấy ạ!) dọn dẹp xong mớ hỗn độn rồi cả bọn mạnh ai nấy bay.Sandy bi Duy kéo ra chơi trò té nước.còn Pi và kiệt thì khỏi nói quá tình rồi.

nó loay hoay tìm hắn nhưng không thấy.nó gục mặt xuống đặt nhẹ ngón tay lăn dài trên cát từng nét từng nét"anh phú!em yêu anh" rồi vội xóa đi khi ai đó đang ở phía sau mình.đó là hắn.nhẹ ngồi xuống cạnh nó hắn cảm thấy có lỗi với nó nhưng hắn không thể làm gì!việc quan trọng bây giờ là tìm lại ký ức của hắn cái ký ức bị vùi lấp trong tiềm thức

-sao em không ra chơi với họ_hắn hỏi nó khi mắt vẫn nhìn về mặt biển

-em không thích_nó đúng dậy bước vội để che giấu hai hàng nước mắt  .