Bên này, sau khi Tần Trạch tỉnh lại hắn liền phát hiện bản thân đang ở một nơi hẻo lánh, đến cả một chiếc xe qua lại cũng không có!
Xung quanh chỉ có cỏ cây rậm rạp, kèm theo là tiếng quạ kêu! Ngoài ra thì không có một căn nhà, một bóng người nào cả!
Tần Trạch đen mặt, tiếp đó hắn vươn tay định tìm thử điện thoại thì phát hiện tay hắn đã bị trói lại!
Gương mặt Tần Trạch bắt đầu trở nên âm trầm, hôm qua hắn đến bar để tham gia một bữa tiệc sinh nhật của một giám đốc, ngay lúc hắn vừa xuống xe...! Dường như đã bị một người nào đó đánh mạnh vào gáy!
Tiếp đó hắn liền mất đi ý thức, đến khi hắn tỉnh lại thì phát hiện bản thân đang ở nơi khỉ ho cò gáy như thế này!
Càng nghĩ, cả người Tần Trạch liền tỏa ra sát khí.
Hắn cảm thấy có người muốn chỉnh hắn, vì thế mới bày ra cái trò này.
Vì nếu là kẻ thù, thì hắn đã sớm mất mạng!
Tần Trạch loay hoay một hồi, cuối cùng thì hắn cũng có thể cởi trói.
Không biết là tên kia cố tình hay vô ý mà trói không chặt, hắn chỉ cần tháo một hồi liền có thể thành công.
Thế nhưng, dù sao thì món nợ này hắn chắc chắn phải trả! Kẻ nào muốn chỉnh hắn, hắn liền chỉnh kẻ đó cho đến chết!
Tần Trạch nghĩ như vậy, sau một hồi hắn mới nguôi giận.
Tiếp đó, Tần Trạch bắt đầu tìm thử điện thoại, hắn lục tìm một hồi lâu, nhưng vẫn không tìm thấy!
Cả người Tần Trạch đầy sát khí, gương mặt hắn bắt đầu trở nên vặn vẹo.
Rốt cuộc là ai muốn chỉnh hắn, tốt nhất là trốn cho kỹ, nếu để hắn biết thì sẽ phải hối hận vì đã sinh ra!
Tần Trạch nghiến răng nghiến lợi một hồi lâu, cuối cùng hắn chỉ còn cách đó là đợi ai đó đi qua, sau đó nhờ họ chở đến đường lớn.
Tiếp đó, Tần Trạch bắt đầu đợi.
Trải qua 4 tiếng...!Vẫn không có một bóng người!
Tần Trạch bắt đầu đen mặt, hắn nắm chặt tay thề sẽ gi3t chết kẻ đã khiến hắn thảm như vậy!
Tuy vậy, nhưng hiện tại việc quan trong nhất vẫn là trở về.
Vì thế, Tần Trạch bắt đầu...!Từng bước mà đi!
Vừa đi, Tần Trạch vừa hận kẻ kia đến ngứa hết cả răng.
Hắn thề rằng sẽ đem kẻ kia gi3t chết, sau đó làm mồi cho cá!
Bên này, Nguyệt Ninh: Ha ha ha ha ha ha!!! Thật vui vẻ, thật sảng khoái!!!
Nguyệt Ninh vừa nhìn Tần Trạch vừa cười một hồi lâu, đợi đến khi nàng cười hết nổi thì mới bắt đầu chuẩn bị kế hoạch.
Hiện tại việc cần làm của nàng là đem Tần Trạch và Nhạc Dao Dao trở về bên nhau, sau đó vung cho bọn họ một cái tát thật ngoạn mục!
Thế nhưng, làm sao để cho bọn họ quay lại với nhau, Nguyệt Ninh nghĩ mãi vẫn không ra.
Nghĩ nghĩ, Nguyệt Ninh liền nhờ hệ thống lưu lại cảnh tượng Nhạc Dao Dao cùng Trần Minh lăn ga giường tại khách sạn vào hôm qua.
Vốn dĩ trong phòng khách sạn thì sẽ không có camera, hơn nữa khi ấy nàng cũng không có lắp đặt sẵn, bởi lúc lấy nàng còn đang trói Tần Trạch!
Thêm nữa, nàng cũng không biết nam nhân kia sẽ đem Nhạc Dao Dao đến phòng nào để ngủ! Thì làm sao có thể lắp đặt camera a!
Thế nhưng, thật may mắn vì nàng đã có một cái bàn tay vàng! Con hàng hệ thống kia có thể lục lại tình tiết mà phát ra, sau đó lưu lại!
Bởi vì là hệ thống, cho nên liền có thể xem lại các tình tiết của nam nữ chính.
Vốn dĩ chức năng này không có trong hệ thống, thế nhưng Tiểu Bạch đã nâng cấp hai lần, vì thế liền có thể.
Tuy là như vậy, nhưng nàng vẫn phải bị trừ công đức.
Hiện tại nàng không có công đức, vì thế liền trở thành số âm!Nguyệt Ninh thở dài, nàng cảm giác ruột của mình đã bị thương.
Nàng thực sự không hiểu, vì cái gì chỉ mỗi mình nàng là bị trừ công đức?!
Chẳng lẽ bọn họ không biết, kiếm một điểm công đức rất khó hay sao, vì mao, vì mao chỉ có mỗi nàng là bị trừ?!
Nguyệt Ninh tiếp tục thở dài, nàng nhìn hệ thống đang lưu lại video từ tối hôm qua.
Thông qua màn hình hệ thống, nàng sẽ phải lưu lại từ đó, tiếp đến nàng sẽ gửi dữ diệu đến điện thoại.
Sau đó, lại gửi một lần nữa vào hệ thống.
Tuy hơi rắc rối, thế nhưng hữu dụng.
Bỡi lẽ đây chính là con át chủ bài mà nàng cần phải dùng đến, thứ để kết thúc tuyến tình cảm của nam nữ chính!
Đợi đến khi hệ thống sao lưu xong, Nguyệt Ninh mới bắt đầu ôm nó lên, thưởng cho con cá nhỏ.
Hiện tại việc bên Nhạc Dao Dao và Tần Trạch cũng không có gì đáng xem, và hiện tại nàng cũng không có chuyện gì để làm.
Vì thế, Nguyệt Ninh liền lăn lên giường, sau đó...!Ngồi xem phim cung đấu!
Chuyện của Nhạc Dao Dao và Tần Trạch thì sẽ tính sau, dù sao thì thời gian còn dài, cứ từ từ mà chơi!
Tiểu Bạch: "..." Vì cái gì ký chủ của nó lại lạc quan như vậy?
Ký chủ, ngài có thể hay không đi làm chút việc thiện?! Công đức hiện tại là số âm, ngài có thể lo lắng một chút hay không a?!