Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 134: Chương 134





Nguyệt Ninh cười nhạt, giọng điệu có vẻ rất đắc ý: "Biết sợ rồi? Ha ha, ta nói cho ngươi biết, hiện tại liền đem tiền chuyển cho ta, nếu không ta liền nói ra cho mọi người biết rằng Nhạc Dao Dao cùng ta đi khách sạn, sau đó ta còn chụp ảnh nude làm kỹ niệm!
Nguyệt Ninh còn vừa định nói gì đó, thế nhưng Tần Trạch đã tắt máy.

Nàng nhếch môi, cười cười.
Bên này, sau khi tắt điện thoại gương mặt Tần Trạch bắt đầu vặn vẹo.
Tần Trạch quăng mạnh điện thoại vào tường, sau đó xoay lưng đi tìm Nhạc Dao Dao, mặc kệ chiếc thoại bể nát tại góc tường.
Tần Trạch vừa đi, vừa nghiến răng nghiến lợi.
Hắn thật sự không thể ngờ rằng Nhạc Dao Dao đã làm chuyện như vậy, vốn dĩ hắn còn tưởng bọn họ chính là định mệnh, vì thế nên một lần rồi một lần trùng hợp gặp nhau.
Thế nhưng có vẻ hắn đã nhầm, Nhạc Dao Dao có lẽ đã sắp đặt chuyện này, kể cả lần tại khách sạn lần đó.
Tần Trạch cảm thấy bản thân không thể tin nổi, hắn cho rằng nếu hắn chuộc lại lỗi lầm trước kia thì mọi chuyện sẽ ổn.

Nhưng thật sự chuyện này không đơn giản như vậy, cứ cho rằng hắn thay đổi, nhưng mà Nhạc Dao Dao lại không, nàng ta thật sự khiến hắn thất vọng.
Lúc trước, hắn đã rất tệ bạc với Nhạc Dao Dao.


Vì thế lần này, sau 5 năm, Nhạc Dao Dao và hắb đã trùng hợp gặp nhau tại khách sạn.

Đêm hôm ấy, hắn đã từng thề rằng bản thân sẽ chuộc mọi lỗi lầm, cho nàng ta mọi thứ tốt nhất mà hắn có...
Thế nhưng Nhạc Dao Dao hết lần này lại đến lần khác khiến hắn thất vọng, chuyện trước kia cho dù nàng ta giết cả nhóm người thì hắn cũng chẳng thèm quan tâm đến.

Bởi vì trên tay ai mà lại không dính máu tươi, giết cả gia đình cũng là chuyện bình thường.
Tần Trạch cảm thấy những chuyện kia rất đơn giản, vì thế nàng ấy muốn làm gì đều được.
Nhưng lần này thì khác, Nhạc Dao Dao đã cùng tên đàn ông khác ngủ! Nàng ta đã động trúng vảy ngược của hắn, giới hạn cuối của hắn! Tần Trạch hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ tha thứ, không bao giờ!
Tần Trạch gương mặt âm trầm, hắn phóng xe lao đến trường quay của Nhạc Dao Dao một cách điên cuồng nhất.
Rất nhanh hắn liền đến, tiếp đó Tần Trạch lập tức tiến vào với gương mặt hung hăng đầy sát khí.
Bởi vì khuôn mặt đáng sợ kia khiến mọi người gặp hắn đều cúi mặt xuống, không dám chào hỏi, càng không dám tiến lại gần.
Mọi người đều biết, hiện tại nếu chạm mặt con người này thì sẽ không có kết qua tốt.

Dường như hôm nay tâm trạng hắn không tốt, vì thế nếu có thể tránh xa liền tránh xa.
Đợi đến khi hắn tiến vào trường quay, Nhạc Dao Dao đang quay phim tại đó.
Đây là một bộ phim cổ trang, Nhạc Dao Dao mặc một bộ y phục màu hồng nhạt, trang sức tinh xảo, tóc dài thướt tha mềm mượt, trông vô cùng xinh đẹp.
Nàng ta tựa như một tiểu thư nhà quyền quý nào đó trong thời cổ đại, sau đó xuyên đến đây.

Nói chung, rất xinh đẹp.
Ngay lúc Nhạc Dao Dao đang cùng nam chính bộ phim cùng nhau diễn thì Tần Trạch liền tiến tới, sau đó nắm chặt cổ tay Nhạc Dao Dao mà kéo ra ngoài.
Tần Trạch gương mặt lãnh khốc vô tình, động tác thô bạo mà kéo tay Nhạc Dao Dao.
Bởi vì khuôn mặt hung hăng bá đạo tổng tài hiện ra sát khí, khiến mọi người vô cùng sợ hãi.

Vì thế cho dù hắn túm tay nữ chính của bộ phim rời đi mà không thèm nói câu nào thì mọi người vẫn ngoan ngoãn im lặng, không ai dám tiến ra ngăn cản Tần Trạch.

Nhạc Dao Dao bị Tần Trạch dùng sức nắm chặt tay như thế khiến nàng ta vô cùng đau, vì vậy luôn miệng kêu: "Tần Trạch, anh làm tôi đau.


Mau buông tôi ra, Tần Trạch."
Nhạc Dao Dao hiện tại rất hoang mang, nàng không biết vì sao đột nhiên Tần Trạch lại đến đây với khuôn mặt đáng sợ như vậy.
Lập tức, Nhạc Dao Dao liền cảm thấy có gì đó không ổn, ví thế nàng ta một mực thăm dò: "Tần Trạch, anh bị làm sao vậy?"
Hiện tại hắn tươc giận như vậy, có lẽ là hắn biết được chuyện gì đó rồi? Nhạc Dao Dao cắn môi, có lẽ lão già chết tiệt kia đã làm chuyện gì khiến hắn phát hiện?
Nhạc Dao Dao bị Tần Trạch kéo đi, bởi vì trong lòng rất hoang mang lo sợ nên không hề cảm nhận được đau đớn.
Tần Trạch vẫn im lặng một hồi lâu, gương mặt vẫn lạnh dùng đầy sát khí.Hắn không nói một từ, lãnh khốc vô tình mà kéo Nhạc Dao Dao thẳng về phía trước, có vẻ là tiến vào trong xe.
Quả nhiên, Tần Trạch và Nhạc Dao Dao đang hướng tới chiếc xe mà đi.

Tiếp đó, đợi khi đến nơi Tần Trạch liền đẩy mạnh Nhạc Dao Dao vào trong xe.
Động tác của hắn vô cùng tàn bạo, không một chút thương sót Nhạc Dao Dao.
Bởi vì động tác kia, đầu Nhạc Dao Dao đập mạnh vào trần xe, khiến đầu óc nàng ta kêu ong ong một hồi.
Ngay lúc này, Tần Trạch liền tiến đến sau đó bóp chặt cằm của Nhạc Dao Dao.
Đau đớn khiến gương mặt Nhạc Dao Dao bắt đầu trở nên vặn vẹo, nàng ta lập tức kêu lên: "Tần Trạch, mau buông tôi ra! Anh làm tôi đau, mau buông ra!" Nhạc Dao Dao không hiểu, vì cái gì hắn lại hung dữ như vậy, có phải rằng hắn đã biết được chuyện kia rồi?!
Tần Trạch nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Nhạc Dao Dao, cô hay lắm.

Cô dám khiến tôi đội nón xanh, quả thực không biết sợ chết là gì!"
Sau khi Nhạc Dao Dao nghe thấy câu nói kia, sắc mặt nàng ta liền trở nên trắng bệch, sau đó vội vàng lắc đầu: "Không có, ta không có làm"

Nhạc Dao Dao cảm thấy ủy khất, bởi vì nàng không hề làm chuyện kia.

Là lão già biến thái kia, lão ta đã làm! Nàng chỉ uống say, còn lại nàng không biết gì hết!
Đến khi nàng ngủ dậy, nhìn thấy bản thân đang trần trụi...!Việc trước đó nàng không biết, từ chuyện chụp nude đến chuyện cùng lão ta ngủ!
Nhạc Dao Dao lộp bộp rơi nước mắt, nàng ta cảm thấy bản thân vô cùng ủy khuất, vô cùng đáng thương.

Vì thế nước mắt vẫn liên tục rơi, trông rất khổ sở.
Thấ nhưng có vẻ Tần Trạch không hề biết thương hoa tiếc ngọc, thay vào đó hắn càng trở nên lạnh lùng hơn.

Tần Trạch cả gương mặt đầu là sát khí, xung quanh tản ra loại cảm giác người sống chớ tiến gần.
Tần Trạch bắt đầu bóp chặt hơn, hắn nghiến răng nghiến: "Không có làm?!"
Nhạc Dao Dao nghe Tần Trạch nói vậy, nàng ta lập tức gật gật đầu: "Đúng vậy, ta là bị ép, ta là bị lừa"
Rõ ràng là vậy, vì cái gì những tên đó lại đối xử với nàng như vậy? Nếu không có bịn họ, có lẽ chuyện này sẽ không sảy ra, nàng cũng đang hạnh phúc cùng Tần Trạch.