Quả nhiên, đợi đến lúc Tần Trạch nghe xong hắn liền nổi điên.
Tần Trạch lạnh lẽo mà uy hiếp Nguyệt Ninh: "Tôi cho các người 30 phút, nhanh chóng gỡ tấm ảnh đầu tiên trên trang quảng cáo, nếu không các người sẽ phải hối hận vì những gì đã làm!"
Nguyệt Ninh liếc mắt một cái, sau đó nàng mới nho nhã mà nói: "Vị tiên sinh này, công ty của chúng tôi là làm ăn chân chính.
Chúng tôi được phía bên người bán đồng ý với giao dịch này, hai bên cũng có thỏa thuận.
Vì thế, điều kiện này của ngài là không thể."
Nếu ngươi không muốn như vậy thì liền quản Nhạc Dao Dao, nói với nàng ta không được phép đem ảnh của mình cho người khác thử xem?! Vì cái mao gì cứ trút lên người khác, não của ngươi có vấn đề sao?
Tần Trạch nghe vậy, hắn liền phát ra từng chữ lạnh lẽo: "Tôi không cần biết quá trình như thế nào, tôi chỉ cần kết quả mà tôi muốn.
Hiện tại các người phải gỡ tấm ảnh kia xuống, nếu không cái web rác rưởi mua bán không hợp pháp này liền sẽ biến mất!"
Sau đó, hắn lại khẳng định thêm một câu: "Đừng tưởng tôi chỉ nói xuông, Tần Trạch tôi nói được là làm được!"
Nguyệt Ninh tỏ vẻ: (﹁﹁)
Nguyệt Ninh giật giật khóe miệng, nàng cảm thấy não Tần Trạch chắc chắn có 1 tấn sạn, mặt hắn cũng từ xi măng mà đúc ra.
Tần Trạch thực sự cho rằng cái web này là của chính hắn, hắn muốn cho biến mất là biến mất? Hắn cho rằng toàn bộ thế giới này đều là của hắn, vì thế hắn muốn làm như thế nào thì làm thư thế đó?!
Nguyệt Ninh chỉ muốn nói: Ha hả, có bệnh liền trị, đừng trốn!
Nguyệt Ninh nghiêm mặt, nàng cố gắng từ tốn mà nói: "Xin ngài hãy bình tĩnh, chúng tôi có quyền sử dụng ảnh chụp của bạn gái ngài, bởi vì nàng ấy đã bán cho chúng tôi với giá 2 vạn"
Lúc trước, nàng mua tấm ảnh chụp này với giá bao nhiêu, hiện tại nàng cũng không rõ lắm.
Thôi thì hiện tại liền nói 2 vạn, dù sao thì Tần Trạch cũng không thiếu gì tiền.
Nguyệt Ninh nghĩ nghĩ, sau đó nàng nói: "Hôm ấy vị tiểu thư này có tìm chúng tôi, sau một hồi thì cũng tiến hành giao dịch mua bán."
Tiếp đó, Nguyệt Ninh liền nói dối trắng trợn: "Nàng ấy nói rằng hiện tại rất thiếu tiền, vì thế muốn bán một chút ảnh.
Công ty của chúng tôi còn mua bán một số ảnh mặc bikini, tắm biển gì đó, tuy rằng tiền rất ít, nhưng cũng không cần nude"
"Tuy vậy, nhưng nàng ấy nói rất cần tiền, vì thế chúng tôi mới gợi ý chụp nude.
Dù sao thì cũng không lộ mặt, vì thế đây cũng là công việc hợp pháp"
Tiếp đó, Nguyệt Ninh liền nói rằng Nhạc Dao Dao chủ động bán cho nàng những tấm ảnh gợi cảm, với dáng vẻ gợi tình.
Quả nhiên, sau khi nghe được Tần Trạch lập tức nghiến răng nghiến lợi.
Hắn liền gửi cho Nguyệt Ninh 200 vạn, mua đứt tấm ảnh kia.
Nguyệt Ninh: (﹁﹁)
Ha hả, quả nhiên bá đạo tổng tài xem tiền như giấy, muốn vung liền vung.
Nếu thế giới của nàng nhiều người như vậy, chắc mọi người sẽ rất giàu?!
Nguyệt Ninh nhếch môi, nàng sảng khoái mà đưa cho Tần Trạch 4 tấm ảnh chụp của Nhạc Dao Dao.
Đợi đến khi Tần Trạch nhận được xong, hắn dường như chịu thứ gì đó rất đả kích.
Vốn dĩ hắn tưởng rằng Nhạc Dao Dao chỉ bán 1 tấm ảnh chụp, nhưng không ngờ nàng ta lại bán 4 tấm ảnh khác nhau! Mỗi tấm một vẻ, không hề giống nhau, nhưng đều là nude!
Tần Trạch vô cùng khó chịu trong lòng, tuy rằng hắn biết Nhạc Dao Dao là vì bất đắc dĩ nên mới làm chuyện này, thế nhưng hắn vẫn cảm thấy không vui.
Hắn không thích người phụ nữ của hắn đem ảnh nude của mình ra để kiếm tiền, nàng ta là thuộc về hắn, chỉ có mỗi hắn mới được nhìn!
Tuy rằng Nhạc Dao Dao không hề động trúng vảy ngược của hắn, thế nhưng cũng không phải là nàng được đem ảnh chụp của mình ra như vậy!
Sau hai chuyện gần đây, Tần Trạch bắt đầu cảm thấy thất vọng về Nhạc Dao Dao.
Bởi vì như vậy, dạo gần đây Tần Trạch lại bắt đầu màn Ngược Nhạc Dao Dao trên giường.
Hắn cảm thấy khó chịu, hắn ghen tuông, vì thế hắn bắt đầu khiến Nhạc Dao Dao không thể xuống giường.
Nhạc Dao Dao cũng cảm thấy Tần Trạch có gì đó kì lạ, thế nhưng nàng ta vẫn không hỏi.
Bởi Nhạc Dao Dao thực sự chột dạ, nàng ta cảm thấy dường như Tần Trạch đã biết tất cả, vì thế chỉ có thể im lặng mà chịu đựng.
Hiện tại, có thể kéo liền kéo.
Nàng ở bên Tần Trạch một ngày, cũng là hạnh phúc một ngày.
Nhạc Dao Dao đột nhiên lại nghĩ đến lão già bỉ ổi biến thái kia, bởi vì hắn mà nàng mới không thể yên ổn mà sống, bởi vì hắn mà nàng mới không thể ở bên Tần Trạch cả đời.
Hắn ta làm cuộc sống của nàng trở nên rối loạn, không biết bao giờ hắn mới.
biến mất để cho nàng thoát khỏi cơn ác mộng này.
Nhạc Dao Dao đau thương mà cụp mắt, nàng đáng thương hề hề trong chăn.
Tần Trạch và Nhạc Dao Dao đều nằm chung một chiếc giường, thế nhưng mỗi người đều có một suy nghĩ riêng.
Trầm mặc, yên tĩnh.