Phượng Thiên Đế Thần

Quyển 1 - Chương 29




Phong Ngân thức tỉnh

Liên Y bay về phia Thổ linh châu, nhưng chỉ có thể cách nó năm dặm mà không thể tiến lên, trước mặt nàng như hiện lên vách chắn vô hình nhưng vô cùng vững chắc.Nàng chật vật rơi xuống hồ thạch tủy. Chết tiệt, không thể đến gần nó thì làm sao có thể thu phục được.

Thấy Liên Y chật vật rơi xuống, Mặc Ly Thần Phong cũng không lên tiếng. Hắn tin nàng nhất định sẽ nhận được Thổ Linh châu chấp thuận.

Bên trong Thiên Huyền không gian

Toàn bộ thạch tủy mà Liên Y lấy được đều bị Phong Ngân hấp thu sạch sẽ, mà kì lạ hơn là, lục tinh thảo vốn dĩ chỉ sống trên thạch tủy vậy mà lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, nhanh chóng cắm rễ xuống nền đất tơi xốp của dược điền, chỉ mấy canh giờ sau nhìn lại đã thấy dường như nó vốn dĩ là mọc ở nơi này từ lâu lắm rồi.

Tầng huyền khí bao bọc lấy Phong Ngân càng ngày càng phai nhạt, thay vào đó là kim quang đại thịnh.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn trong không gian vang lên, làm Liên Y đang chật vật tìm cách tiếp cận Thổ Linh chấu cũng thấy chấn động. Trong không gian sảy ra chuyện gì ? Tại sao lại có thể có tiếng nổ ? Liên Y thật lo lắng. Nhưng mà nàng không thể biến mất trước mắt Mặc Ly Thần Phong được. Dù đây chỉ là hình chiếu thế nhưng mà thực lực cũng đủ sức một tay bóp chết nàng. Bí mật về Thiên Huyền không gian không thể có người khác biết được. Kẻ mang ngọc không có tội nhưng ngọc thì có tội. Nàng hiểu ró đạo lý này.

Tạm gạt suy nghĩ về Thiên Huyền không gian, Liên Y nhắm mắt muốn đột phá vách ngăn cứng hơn thép này của Thổ Linh châu. Hừ, chờ đấy, đồ thối linh châu, thu phục được ngươi rồi ta nhất định cho ngươi lĩnh đủ giáo huấn.

Khi mà Liên Y đang hung hăng mắng thầm Thổ linh châu thì bên trong không gian, mây mù bao quanh Phong Ngân đã hoàn toàn rút đi, dần đần hiện ra một nam tử toàn thân ngân bạch trường bào phiêu dật, ngũ quan như đao khắc, mày kiếm uy nghiêm, toàn thân là khí thế vương giả không thể khinh thường, mái tóc bạch kim tùy ý bay lên, đôi mắt hắn từ từ mở ra. Con ngươi màu hổ phách làm khí thế vương giả của hắn càng thêm tôn quý, cao cao tại thượng.

" cuối cùng cũng khôi phục lại " khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười vui vẻ, kim quang tản đi nhưng khí chất bất phàm của hắn vẫn nguyên vẹn. Hắn bây giờ là Phong Ngân mà cũng không phải Phong Ngân.

" Liên Y " Phong Ngân khẽ gọi.

" Phong Ngân ?" Đang loay hoay vượt qua sa địa mà Thổ linh châu tạo nên Liên Y bỗng nghe thấy tiếng gọi của trầm đầy từ tính của Phong Ngân. Không phải ảo giác chứ ?

" là ta, ta đã khôi phục. Ngươi đang ở đâu ?" Phong Ngân khẽ cười. Lâu lắm hắn không thấy nàng, thực lực của nàng nhất định không kém a.

" a, ngươi thật sự tỉnh lại ? Thật tốt quá. Ta đang sắp chết chìm trong sa địa, ta đang cố gắng tiếp cận Thổ linh châu ." Liên Y nói.

" thổ linh châu ? Ngươi tới Mặc Ly gia tộc ? " Phong Ngân sửng sốt. Xem ra những ngày hắn bế quan đã xảy ra không ít việc a.

" ngươi biết ? Ta không đến Mặc Ly gia tộc nhưng ta đến Thần Minh vực, sau đó thiện sấm Thần Minh cung và gặp Mặc Ly Thần Phong " Liên Y cũng kinh ngạc, Phong Ngân thế nhưng biết về Thổ Linh châu ?

" ta không biết nhiều về Thổ linh châu nhưng là ngươi có thể dùng nguyên tố tương khắc a " giọng nói trầm ấm của Phong Ngân lại vang lên.

" nguyên tố tương khắc ?" đôi mắt Liên Y lóe lên một tia sáng. A, sao nàng có thể quên chứ.

" Liên Y, giúp ta ra ngoài được không ? " chưa kịp nghĩ ngợi thì giọng nói của Phong Ngân lại vang lên.

" tốt, chờ ta " Liên Y tâm khẽ động liền đem Phong Ngân ra khỏi không gian. Khi nhìn thấy hắn, nàng không nhịn được mà nở nụ cười.

" Phong Ngân, chúc mừng ngươi "

Thấy nụ cười của nàng, Phong Ngân cũng cười vui vẻ. Nàng vẫn như vậy xinh đẹp, thực lực lại tăng lên một đoạn lớn, trong nháy mắt, tim hắn thế nhưng lỗi một nhịp. Nhưng mà hắn lại bỏ qua, cho rằng có lẽ lâu không thấy nàng nên luống cuống mà thôi. Cho đến sau này, hắn mới nhận ra hắn yêu nàng, bất tri bất giác yêu nàng thì đã quá muộn. Muộn tới mức hắn không thể nói yêu nàng, không thể đứng cạnh nàng, thậm chí hắn cũng bỏ lỡ mất cơ hội đồng sinh đồng tử với nàng. Là tiếc nuối mà cho dù cả ngàn năm sau hắn vẫn hối hận.

Mặc Ly Thần Phong thấy không gian bỗng nhiên chấn động liền nhìn lại. Một nam tử khí thế như đế vương xuất hiện cạnh Lăng Liên Y, một thân nguyệt nha trường bào, một mái tóc bạch kim tùy ý buông thả trong gió. Khí thế này thật quen thuộc. Dù là mười vạn năm không thấy nhưng hắn vẫn có thể nhận ra.

" Bạch Hổ Thần Quân, vì sao ngươi ở đây ?" không tự chủ mà thôt lên, đồng thời Mặc Ly Thần Phong cũng bay về phía hai người.

" đã lâu không gặp, Mặc Ly Thần Phong " Phong Ngân cười cười hướng về hắn, đôi con ngươi màu hổ phách lóe lên đạo vui vẻ.

" Bạch Hổ Thần Quân ?" Liên Y há hốc miệng nhìn về phía Phong Ngân.

" ân, là một tên gọi khác mà ta từng quên mất. Chỉ là khôi phục thân thể, thì truyền thừa kí ức cũng khôi phục ." Phong Ngân mỉm cười giải thích. Tâm tình của hắn tựa hồ rất tốt a.

" Bạch Hổ Thần Quân, ngươi biết nàng ?" Mặc Ly Thần Phong bay tới vừa vặn nghe được đối thoại của hai người, hắn liền sửng sốt. Nàng thiên phú tốt thì cũng thôi đi, yêu nghiệt tu luyện thì cũng thôi đi. Thế nhưng mà lại còn quen biết Bạch Hổ Thần Quân, hơn nữa nhìn qua thì quan hệ có vẻ phi thường tốt.

" ân, ngươi cũng theo nàng gọi ta Phong Ngân đi. Nàng là bằng hữu của ta ". Phong Ngân hướng Mặc Ly Thần Phong cười cười. Mặc Ly Thần Phong là một trong số ít nhân loại mà hắn thưởng thức. Những tưởng đã qua mười vạn năm thì không thể nào thấy được nữa, thật không ngờ vẫn có thể lại thấy hắn, dù chỉ là hình chiếu. Như vậy thuyết minh Mặc Ly Thần Phong vẫn còn sống a. Nhưng mà hắn dường như thấy Mặc Ly Thần Phong không có đạt được cái cảnh giới kia, vậy thì làm sao có thể sống được mười vạn năm chứ, điều này không phù hợp.

" được rồi, các ngươi qua bên kia mà hàn huyên, không cần làm phiền ta thu phục cái này thối linh châu " Liên Y phất phất tay, nàng không muốn hai cái đại mĩ nam thực lực siêu cường này đứng đây ảnh hưởng nàng phá vỡ bình chướng.

Hai người liếc nhau, sau đó rất thức thời mà lùi sang một bên. Nguyên bản Mặc Ly Thần Phong còn đang lo lắng Phong Ngân sẽ nhúng tay giúp nàng nhưng mà hắn hóa ra lại đánh giá thấp năng lực cùng kiêu ngạo của nàng. Nhìn cỗ tự tin cùng ngạo khí như phát ra từ xương tủy hắn liền biết nàng hoàn toàn không cần ai giúp đỡ, thứ thuộc về mình nàng sẽ hoàn toàn dùng thực lực của mình mà lấy được

Liên Y mặc kệ cát lún đã bắt đầu lan đến qua đầu gối nàng, hai tay kết ấn, tay trái là lôi nguyên tố, tay phải là băng - hỏa hai nguyên tố đã từng được nàng dung hợp lần trước. Phong Ngân có nói đến nguyên tố tương khắc nhưng mà một cái mộc nguyên tố thì dù mạnh mẽ như thế nào thì cũng không thể nào xê nhích được cái bình chướng này, nhất là khi thực lực của nàng chỉ đến Huyền Thiên ngũ cảnh mà thôi.

Hai người thấy Liên Y dung hợp ba nguyên tố trái ngược nhưng đều mang tính công kích, lại vô cùng bá đạo thì liền kinh hãi. Bọn hắn sống nhiều năm như vậy nhưng không thấy ai điên cuồng như nàng, liều mạng như nàng nhưng cũng chưa có ai làm bọn hắn thấy thưởng thức cùng bội phục như nàng. Phải, chính là bội phục, không phụ thuộc vào thực lực, không phụ thuộc vào địa vị. Tất cả chỉ là tâm tính không kiêu ngạo không siểm nịnh của nàng, nghị lực của nàng và sự quyết đoán mà không phải ai cũng có được của nàng. Thậm chí là bọn hắn ở độ tuổi của nàng cho dù thực lực mạnh hơn nhưng tâm cao khí ngạo, nhất định không có được sự quyết đoán, nội liễm như nàng. Người như vậy, chung quy một ngày nàng nhất định có thể thành cường giả đứng trên đỉnh của thế giới này. Bọn hắn chờ mong ngày cả thế giới này thay đổi, trong một khắc cả hai người đều không hẹn mà nghĩ đến nàng có thể đạt được cảnh giới kia hay không ?

Hoàn toàn không biết suy nghĩ của hai người, Liên Y đang cố gắng tìm ra điểm cân bằng để dung hợp ba nguyên tố bá đạo. Từng giọt máu trên hai tay nàng rơi xuống, khóe miệng cũng chảy máu, cố lên một chút nữa, một chút nữa thôi. Lôi nguyên tố bị cưỡng ép vào quả cầu băng - hỏa. Các nguyên tố bài xích lẫn nhau. Cát đã dâng đến eo của nàng, nếu không nhanh nàng sẽ rất nhanh bị cái hồ thạch tủy mà hiện tại đã thành hồ cát lún này cắn nuốt.

Một tia lôi nguyên tố cuối cùng đã chịu dung hợp, Liên Y thở ra một hơi, dù thật chật vật và cát đã lấp đến ngực nàng nhưng mà khóe miệng nàng vẫn cong lên vui vẻ. Liên Y dùng hết lực ném quả cầu nguyên tố trong tay về phía bình chướng.

Phong Ngân cùng Mặc Ly Thần Phong chứng kiến dao động dồn ép của quả cầu mà cũng lấy làm kinh hãi, với thực lực của bọn hắn thì quả cầu ấy không đủ sức gãi ngứa, nhưng mà chỉ cần là dưới Huyền quân thì nhất định thi cốt vô tồn. Ba nguyên tố khủng bố kia cũng không phải để chơi.

Quả cầu nhỏ bé đập lên vách bình chướng, lôi điện, hàn băng cùng hỏa diễm nóng chảy làm bình chướng rạn nứt. Cát dưới chân cũng đình chỉ dâng lên, thấy vậy nàng cũng không có nản chí. Trong tay xuất hiện xanh biếc một tầng mộc nguyên tố.

" yên la yêu đằng " quát lạnh một tiếng, mộc nguyên tố như những xúc tua hung hăng đâm lên vết nứt, vô số tia mộc nguyên tố đâm xuyên qua bình chướng, chúng thật mềm dẻo, len lỏi qua khẽ nứt nhưng cũng thật mạnh mẽ mà bành chướng xâm lấn vết nứt.

Mặc cho mộc nguyên tố tiếp tục tàn phá bình chướng kia, hai tay Liên Y một lần nữa kết ấn, đôi tay được bao bọc bởi một tầng sáng xanh ngọc bích xinh đẹp, nếu nhìn kĩ thậm chí còn phát hiện trên cánh tay nàng xuất hiện lớp hoa văn lân giáp như long lân.

" cuồng long bí quyết " Liên Y không ngừng đấm mạnh lên vết nứt, vết nứt bình chướng lan rộng như mạnh nhện, cát dưới chân nàng cũng từ từ rút đi. Đến cú đấm thứ một trăm, bình chướng bán cầu ôm lấy về nơi cất chứa Thổ linh châu ầm ầm sụp đổ.

Cát dưới chân rút hết, thạch tủy ào ào chảy về phía Thổ linh châu. Nhân loại này, phá vỡ bình chướng làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của nó. Nó phải bù đắp, không thể để nhân loại này bắt được.

Thấy Thổ linh châu muốn hấp thu thạch tủy để chạy trốn, khóe miệng Liên Y nhếch lên một nụ cười tà ác. Hại nàng bị thương thành như vậy lại muốn chạy sao ? Không có cửa đâu.

Lấy ra đan dược trị thương mà trong không gian có, Liên Y không do dự mà đổ hết vào miệng. Lại đồng thời dùng ngân châm, mở ra tất cả các huyệt đao, nàng điên cuồng hấp thu huyền khí cùng thạch tủy. Thổ linh châu chỉ có thể hấp thu thạch tủy, nó không thể hấp thu các nguyên tố khác, còn nàng, hấp thu được gần như toàn bộ các loại huyền khí. Để xem Thổ linh châu nhanh hay nàng nhanh.

Nhìn một màn này, hai người Phong Ngân thật bất khả tư nghị, thậm chí cảm thấy Thổ linh châu thế nhưng thật trẻ con, thật kì quái a. Mà Mặc Ly Thần Phong thì càng kinh ngạc khi thấy Liên Y dùng tay để đấm vỡ bình chướng. Rốt cuộc thân thể nhỏ bé kia ẩn chứa bao nhiêu sức mạnh nữa.