Không khí trên sân khấu đùng một cái trở nên xấu hổ, thời điểm bọn họ chia cặp theo CP, tuy Duẫn Manh Manh là người thừa ra nhưng nhân vật của cô trong phim quá lắm cũng chỉ là nhân vật nữ quan trọng nhất mà thôi, phải nhớ kĩ bộ phim bọn họ muốn quảng bá là phim đam mỹ.
Mặc dù người dẫn chương trình để bọn họ từ do chọn cặp nhưng rõ ràng là họ đã mặc định nhóm của mình ngay từ đầu, cho dù phải chia đội thêm một lần nữa hẳn cũng sẽ không có thay đổi gì, anh đã chuẩn bị sẵn tâm lý tiếp tục cùng đội với Duẫn Manh Manh, vậy mà không nghĩ tới Trang Yến bắc lại bỏ Chu Nam Quân chọn Duẫn Manh Manh, thật sự khiến anh mở rộng tầm mắt.
Duẫn Manh Manh đột nhiên bị Trang Yến Bắc chọn cùng đội cũng rất bất ngờ, cô đã chuẩn bị tinh thần để làm một cái bình hoa cùng đội với người dẫn chương trình trong suốt thời gian ghi hình. Trang Yến Bắc thuận miệng mời khiến cô trong mắt mọi người lập tức trở thành trung tâm.
Trang Yến Bắc nhíu mày, thản nhiên nói: “Sao vậy? Cậu không muốn?”
Duẫn Manh Manh sửng sốt, vội vàng gật đầu: “Đương nhiên muốn!”
“Chúng ta bây giờ là một đội.” – Khóe môi Trang Yến Bắc cong cong.
Sau khi gật đầu, Duẫn Manh Manh bỗng nhiên nhớ đến sự tồn tại của Chu Nam Quân, cô do dự nhìn về phía cậu.
Việc đã đến nước này, Chu Nam Quân đương nhiên cũng không thể tiếp tục ở một đội với Trang Yến Bắc nữa, cậu nhún vai, đi đến bên cạnh người dẫn chương trình, một phen ôm lấy bả vai anh: “Xem ra chúng ta chắc chắn phải cùng một đội rồi.”
Biết Chu Nam Quân đang tự tìm lối thoát cho bản thân, người dẫn chương trình cũng đùa một chút, dùng lời trêu đùa để xua không khí khó xử ban đầu: “Tuy cậu rất đẹp, nhưng tôi thích con gái, cảm ơn!”
Hai người đùa giỡn với nhau vài câu, bầu không khí cũng tốt lên rất nhiều, phần sau của chương trình cũng coi như thuận lợi. Người dẫn chương trình có kinh nghiệm mấy năm dẫn chương trình mỹ thực, khẳng định kinh nghiệm nấu ăn phong phú hơn Trang Yến Bắc – người mà chưa bao giờ phải động mười ngón tay vào việc bếp núc, Chu Nam Quân phối hợp với người dẫn chương trình tất nhiên sẽ thoải mái hơn hẳn.
So với đội Chu Nam Quân bên ngày, đội của Trang Yến Bắc bên kia không thuận lợi chút nào, trước đây Trang Yến Bắc chưa phải làm cơm bao giờ, Duẫn Manh Manh cũng vậy, hai người hoàn toàn không phối hợp được gì, từ đầu đến cuối tay chân đều luống cuống, cứ một chút lại đụng phải nhau, trông ai cũng ngây ngây ngốc ngốc, sau một lần lại vô tình va phải nhau, cả mặt Duân Manh Manh đều đã không thể đỏ hơn.
“A… Rất xin lỗi.” – Cô sợ hãi.
Trang Yến Bắc thản nhiên: “Không sao.”
….. Sao lại giống kịch bản phim thần tượng thế này?
Chu Nam Quân đứng một bên nhìn thấy toàn bộ, đây cũng quá giống phim thần tượng đi?!
Cậu vừa điên cuồng phun tào trong lòng, lại vừa không nhịn được lặng lẽ chú ý nhất cử nhất động của hai người bên kia.
Không biết qua bao lâu, món ăn thứ hai cuối cùng cũng hoàn thành.
Bảy người từ đầu đến cuối chia tổ đội hai lần và phải làm tổng cộng tám món ăn, cuối cùng vài vị giám khảo cho điểm số, thẳng có thưởng mà thua sẽ bị phạt, bất hạnh thay, Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân đồng thời cùng bị đưa vào danh sách bị phạt.
Sau khi dẫn chương trình tuyên bố nội dung trừng phạt, lập tức có người âm thẩm thở ra một hơi nhẹ nhõm, cho dù thế nào thì phần này cũng nằm trong nội dung tuyên truyền phim, hơn nữa còn là phim đam mỹ, nhưng toàn bộ chương trình đều ngập tràn bong bóng phấn hồng của một đôi nam nữ là sao? Thế này mà không bị người hâm mộ phản đối kịch liệt mới là lạ! May mắn đến cuối chương trình, màn trừng phạt này còn có sức vãn hồi một phen sóng gió.
…. Nhưng sự thật đã chứng minh, quả nhiên suy nghĩ của cậu đã ngọt ngào quá rồi.
Nội dung phạt là để hai người thua phải bón cho nhau ăn những đồ ăn mà họ vừa làm, đây thật ra cũng không tính là trừng phạt, cùng lắm chỉ là một tình tiết làm tăng thêm độ hài hước và độ thân thiết giữa hai người mà thôi.
Nhưng mà đối Trang Yến Bắc và Chu Nam Quân đang chiến tranh lạnh thì đây quả là một hình phạt chân chính, lúc Chu Nam Quân bón cho Trang Yến Bắc, từ đầu đến cuối vẻ mặt Trang Yến Bắc đều lộ ra vẻ nhăn nhó, lúc đôi đũa trên tay cậu rời khỏi môi Trang Yến Bắc cậu mới có thể cứng ngắc thở phào một hơi, dường như mỗi tế bào trên cơ thể đều muốn phản kháng.
Mà đến lượt Trang Yến Bắc bón cho Chu Nam Quân ăn, phản ứng của Chu Nam Quân xem như cũng khá tự nhiên, thay vào đó trông Trang Yến Bắc lại có vẻ như rất khổ sở, mỗi lần gắp thức ăn lên cậu đều hơi bối rối do dự, khi đưa đến bên miệng Chu Nam Quân cũng phải để Chu Nam Quân hé miệng chờ đến cả miệng đều chua.
Chu Nam Quân có thể làm gì bây giờ? Cậu cũng rất bất đắc dĩ a.
Sau khi ghi hình, Chu Nam Quân vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Rửa mặt xong cậu cũng đã tỉnh táo hơn, mà lúc ngẩng đầu, từ trong gương đã thấy Trang Yến Bắc đứng ngoài cửa từ bao giờ.
Trang Yến Bắc đi đến cửa nhà vệ sinh, ngay lúc vừa nhìn thấy Chu Nam Quân ở bên trong liền khựng lại, có vẻ như không muốn vào nữa.
Thời điểm Trang Yến Bắc sắp rời khỏi, Chu Nam Quân bỗng mở miệng gọi: “Tôi ra ngoài ngay đây, cậu không cần phải đi.”
Bước chân Trang Yến Bắc khựng lại.
Chu Nam Quân đóng vòi nước, nhíu mày nhìn Trang Yến Bắc: “Thái độ của cậu ngày hôm nay rất rõ ràng, đâu có kém một diễn viên chuyên nghiệp? Thậm chí một trăm phầm trăm khả năng diễn xuất của cậu cũng chưa có phát huy hết a.”
Trang Yến Bắc mím môi, cậu đương nhiên cũng biết cách cư xử của mình hôm nay không được tốt lắm, nửa đầu chương trình còn ổn, nhưng về sau cậu cũng biết được mình hành xử có bao nhiêu kém cỏi, ban đầu tốt thế nào, vậy mà một giây kể từ khi xúc động mời Duẫn Manh Manh vào đội, tất cả cố gắng lúc trước đều như kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Một khi làm lơ Chu Nam Quân, cậu căn bản không còn diễn tiếp được nữa.
“Nhưng cậu cứ yên tâm.” – Chu Nam Quân xé một miếng khăn giấy, vừa lau tay vừa nhún vai, “Đến khi thời gian quảng bá phim kết thúc, tôi sẽ không xuất hiện trước mặt cậu nữa, chúng ta không giống nhau, về sau chắc sẽ không có cơ hội gặp lại, trước khi đến lúc đó, cậu cứ kiên nhẫn một chút đi.”
Cậu tự cho mình là tri kỷ mà an ủi Trang Yến Bắc.
Trang Yến Bắc xoay người lại, nhìn Chu Nam Quân khẽ nhíu mày: “…. Không bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa? Có ý gì?”
Cậu và Chu Nam Quân sau này sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa?
Vĩnh viễn không gặp lại?
“Ý trên mặt chữ a.” – Chu Nam Quân nở nụ cười, “Cậu sẽ là một đại minh tinh, còn tôi chỉ là người bình thường, sau bộ phim này, tôi sẽ không… diễn xuất nữa, cho nên về sau chúng ta hẳn sẽ không gặp lại, nghĩ đến chuyện này, trong lòng cậu có cảm thấy tốt hơn không?”
Trang Yến Bắc mím môi, thì thào lặp lại: “Sau bộ phim này…. Anh không bao giờ diễn nữa?”
Chu Nam Quân lau khô tay, hướng về phía cửa, lúc lướt qua người Trang Yến Bắc, cậu hơi dừng bước chân, cúi đầu cười: “Bây giờ cậu đang học cấp ba đúng không? Nghe nói cậu đang cố gắng thi học viên âm nhạc?…. Cố lên, tôi tin cậu nhất định sẽ đỗ.”
Trang Yến Bắc dường như vẫn còn đắm chìm trong câu nói “Về sau sẽ không gặp lại” của Chu Nam Quân, nhưng khi nghe được lời vừa rồi, cậu vẫn nhíu mày nghi hoặc: “Sao anh biết?” – Ước mơ của cậu đúng thật là thi học viện âm nhạc, nhưng cậu cũng không hề có mục tiêu làm người nổi tiếng cả thế giới đều biết đến, ở trên weibo cũng chưa từng nói qua, chỉ là hồi mở tiệc sinh nhật vài người hâm mộ có bàn về vấn đề này mà thôi, dù những người đó để lộ ra ngoài, cùng lắm cũng chỉ là những tin tức nhỏ…. Cái loại tin tức nhỏ nhặt này, sao Chu Nam Quân biết được? Chắc lẽ Chu Nam Quân vẫn lén lút để ý tới cậu?
“Tôi đoán a.” – Chu Nam Quân cười gượng một tiếng, “Vì cậu muốn làm ca sĩ, chắc chắn là muốn theo âm nhạc chuyên nghiệp, nếu như muốn thi âm nhạc chuyên nghiệp, khẳng định sẽ thi vào học viện âm nhạc, tôi suy đoán rất hợp lí!”
Cậu đương nhiên không thừa nhận mình đã từng lặng lẽ xem tất cả những tin tức về Trang Yến Bắc đâu, tuy cậu không có mặt tại tiệc sinh nhật của Trang Yến Bắc nhưng cũng lén lút xem một ít bài viết và hình ảnh phát lên mạng, trong đó có một chị gái là người hâm mộ kỳ cựu trong hội người hâm mộ của Trang Yến Bắc, không chỉ tham gia sinh nhật của Trang Yến Bắc mà thậm chí còn hỗ trợ để tổ chức buổi tiệc đó…. Những thông tin nhỏ ấy đều là do Chu Nam Quân lặng lẽ để ý chị gái kia mà biết đến.
Nhưng loại chuyện này, cậu có thể thừa nhận sao?
Trang Yến Bắc thấy Chu Nam Quân cau mày, chung quy vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nghĩ kỹ thì lại thấy có vẻ như không có vấn đề gì, Chu Nam Quân không thích cậu, thậm chí ghét cậu còn không kịp, sao có thể để ý đến những tin tức nhỏ bé ấy của cậu?
Vì thế cậu hạ mi mắt, nhẹ giọng a một tiếng.
“Nói chung là…. Cố gắng lên.” – Chu Nam Quân nói: “Tôi tin cậu chắc chắn sẽ đỗ.”
Trang Yến Bắc hơi dừng lại, sau đó mới thản nhiên: “Tôi cũng tin tôi có thể làm được.”
“Tự tin là chuyện tốt, cứ giữ vững tinh thần như vậy là được.”
Chu Nam Quân cười cười, theo bản năng giơ tay lên định vỗ vai Trang Yến Bắc, nhưng hành động chưa đến một nửa, cậu bỗng nhớ tới việc Trang Yến Bắc bây giờ đang ghét mình, có lẽ sẽ cố ý tránh khỏi tay cậu, vì thế bài tay đưa lên giữa không trung bỗng ngừng lại.
Cậu dừng một chút, tiếp tục đưa tay lên trên, sau đó bình tĩnh xoa xoa tóc mình.
Ngay lúc Chu Nam Quân chuẩn bị xoay người rời đi, Trang Yến Bắc bất ngờ gọi cậu.
“Chờ một chút.”
“Sao vậy?” – Chu Nam Quân dừng chân, có lẽ đã lâu không chủ động nói chuyện với Trang Yến Bắc, lần này bị Trang Yến Bắc gọi như vậy, cậu chợt cảm thấy được sủng ái mà lo sợ.
Đương nhiên, suy nghĩ này vừa xuất hiện lập tức đã bị cậu đè xuống.
Chỉ bị Trang Yến Bức gọi một tiếng thôi mà đã vừa mừng vừa lo lắng thế nào cũng quá mất thể diện!
Trang Yến Bắc cắn môi dưới: “Anh….”
Lời anh nói khi nãy là thật sao?
Về sau không bao giờ có cơ hội gặp lại nữa?
“A?” – Chu Nam Quân mở to mắt, “Tôi làm sao thế?”
Trang Yến Bắc trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng vẫn cúi đầu: “Không có gì.”
Quên đi, như vậy cũng tốt.
Không bao giờ…. Gặp lại nữa, có lẽ sẽ dập tắt được hi vọng cuối cùng.
Chu Nam Quân dùng vẻ mặt khó hiểu nhìn Trang Yến Bắc một cái, chỉ thấy bóng lưng Trang Yến Bắc dần tiến về phía xa.
Mơ hồ có nét bi tráng.
Cậu nhún vai, cũng xoay người đi khỏi nhà vệ sinh.