Phượng Hí Cửu Thiên

Chương 96: Tuyệt Thi?




Sau khi chúng đệ tử đã yên vị, Mã Đằng trưởng lão mở đầu đại điển bằng lời giới thiệu:

- Đã bốn mươi vạn năm kể từ khi Đệ Thất Tổ khai sáng ra Thi sơn - một trong tứ đại sơn của Nhất Niệm tông. Bãi bể nương dâu, thương hải tang điền, từ đó đến nay Nhất Niệm tông trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm. Có đôi lần suýt nữa toàn tông bị diệt, cũng có lần danh khí đạt đến đỉnh, được xưng tụng là Nam Thiệm đệ nhất tông phái. Trong những sự kiện lịch sử như vậy, Thi sơn luôn đóng một vai trò rất quan trọng dù là phản diện hay chính diện.

Thích Tam trưởng lão bên cạnh tiếp lời:

- Kẻ suýt đẩy Nhất Niệm tông vào cảnh diệt vong mười lăm vạn năm trước từng là thành viên của Thi sơn. Y có danh xưng Phương Tu, một thiên tài từng giúp cho Nhất Niệm tông trở thành đỉnh phong ở Nam Thiệm. Tuy nhiên chính lòng tham vô đáy và ma tâm nặng nề đã đẩy y vào bức đường tội lỗi, quay ngược làm phản tông môn. Cũng may lúc ấy Đệ Nhị Thập Tổ sống sót, thành công giữ gìn đạo thống của Nhất Niệm tông nên hiện nay chúng ta mới có tràng thuyết pháp này.

Mã Đằng nghiêm mặt:

- Chúng ta kể cho các ngươi câu chuyện về Phương Tu có hai nguyên nhân. Thứ nhất, để cho các ngươi thấy Thi sơn nhìn thì như thua kém các sơn khác trong tứ đại sơn, nhưng thật chất là sơn hùng mạnh nhất. Phương Tu là một minh chứng cho điều đó. Chỉ bằng Khống Thi Pháp và Diễn Sinh Quyết đã tung hoành Nam Thiệm không có đối thủ. Nguyên nhân thứ hai, ta muốn các ngươi nhìn theo tấm gương của Phương Tu, sau khi hắn tạo phản thành công thì cũng không sống sót được bao lâu, tẩu hỏa nhập ma mà diệt vong. Đó chính là kết cục của một kẻ bất nhân bất nghĩa. Các ngươi đã hiểu chưa?

Chúng đệ tử đồng thanh đáp:

- Đã hiểu!

Thông qua thư điển mà Điệu Vong Vô Nguyệt đem tới, Phượng Minh đã từng đọc qua cái tên Phương Tu này. Y đúng là kỳ nhân, tự mình chỉnh lý toàn bộ Khống Thi Pháp, khiến hai mươi vạn thi thể biến thành Thiên Thi, quả thực kinh thế hãi tục.

Sau khi những vấn đề về lịch sử và đạo đức được hai vị trưởng lão nói xong thì đến lượt Tùng Âm ma tôn giảng pháp.

Về phần Tùng Âm ma tôn, với ngoại hình là một người trung niên và điểm nổi bật là bộ ria mép được tỉa tót rất kỹ ra thì khí chất hoàn toàn bị thiếu chủ Tô Hà áp đảo. Tuy vậy, trong lòng chúng đệ tử Thi sơn thì Tùng Âm ma tôn là một tượng đài không thể bị đánh đổ. Dẫu cho ông không thể đưa Thi sơn trở về đỉnh cao huy hoàng như mười mấy vạn năm trước, nhưng những gì ông đã cống hiến mọi người đều trân trọng vô cùng.

- Thi sơn chúng ta trứ danh với Khống Thi Pháp. Bất cứ vị đệ tử nào cũng biết những khẩu quyết từ cơ bản tới nâng cao của Khống Thi Pháp. Vì vậy trong đại điển lần này ta sẽ lượt bỏ những khẩu quyết này. Thay vào đó, ta sẽ nói về những kinh nghiệm của ta khi luyện thi, để giúp phẩm chất thi thể được tốt nhất.

Ngừng một chút, Tùng Âm ma tôn nói:

- Sự thành công của Khống Thi Pháp được đánh giá bởi chất lượng của thi thể. Đệ Thất Tổ phân chia chất lượng thi thể thành năm loại: “Thiên, Địa, Huyền, Hoàng và Tuyệt”. Trong đó, Hoàng Thi là bộ thi thể được dung hợp hoàn mỹ với một tia ý niệm của tu sĩ. Còn Huyền Thi là thi thể đã được dung hợp với Vẫn Thạch, từ đó tạo ra thần thông riêng của thi thể. Địa Thi cấp cao hơn, ngoài có được thần thông thì cơ thể còn rắn chắc không thể bị tu sĩ cùng cảnh giới phá vỡ. Thiên Thi là đỉnh phong của Khống Thi Pháp, vì có thể khiến thi thể nảy sinh linh trí, biết tự công kích địch thủ theo bản năng. Về phần Tuyệt Thi, ngoại trừ Đệ Thất Tổ từng tạo ra Tuyệt Thi thì trong lịch sử Thi sơn chưa từng có người nào làm được. Tuyệt Thi, không còn là thi thể mà đã chuyển thành một sinh mệnh sống, trí tuệ không khác gì tu sĩ, thậm chí tu hành được.

Lời giảng của Tùng Âm ma tôn khiến Phượng Minh chấn kinh. Trong đầu hắn xuất hiện hình ảnh của hai nữ thi Nha Nhi và Cơ Nhi, chẳng lẽ chúng là Tuyệt Thi hay sao? Còn vị Đệ Thất Tổ kia nữa, liệu ông ta có liên quan tới Vu tộc?

- Hoàng Thi rất dễ tạo ra. Còn Huyền Thi phải cần dùng Vẫn Thạch dung hợp. Mà Vẫn Thạch là gì? Đây là một loại linh thạch biến dị được tạo ra từ Diễn Sinh công của Nhất Niệm tông. Muốn để Vẫn Thạch dung hợp hoàn mỹ với Hoàng Thi thì cách duy nhất là dùng hỏa diễm đẳng cấp cao tôi luyện. Giả dụ Nhất Sắc Hỏa có tỷ lệ tiến giai một phần mười, thì Tam Sắc Hỏa sẽ giúp Hoàng Thi có mười phần tiến giai. Bí quyết tạo ra Huyền Thi cũng vậy, có điều phải phối hợp thêm thảo dược, kim loại quý hiếm. Còn Thiên Thi, phải trông chờ vào số mệnh. Tuyệt Thi thì… Nếu có người nào tạo ra được Tuyệt Thi, đó sẽ là tông chủ đời kế tiếp của Nhất Niệm tông.

Nghe câu này xong dưới đám đệ tử không ít người thở gấp, ánh mắt tỏa ra tham vọng. Chất lượng của thi thể không liên quan tới cảnh giới của chúng, có nghĩa là dù Khai Nguyên hay Pháp Thân thì cũng có thể xuất hiện Tuyệt Thi.

Thấy biểu tình đám đệ tử như vậy, mấy vị trưởng lão và Tùng Âm ma tôn đều nở nụ cười trào phúng. Mỗi một sơn trong tứ đại sơn đều có những báu vật trong truyền thuyết riêng của mình. Ở Thi sơn là Tuyệt Thi, ở Đan sơn là Tuyệt Đan, ở Huyết sơn à Huyết Ma Đao, mà ở Nhất Niệm sơn chính là tầng thứ bảy của Diễn Sinh quyết. Chỉ cần có thiên tài nào thỏa mãn một trong những điều kiện này thì bất kể y có tu vi gì, đều sẽ được phong làm tông chủ.

Nhưng đâu có dễ dàng đến vậy, Tuyệt Thi bốn mươi vạn năm chưa từng xuất hiện. Tuyệt Đan ngay cả hai vị bát phẩm Đan sư duy nhất ở Nam Thiệm cũng không đủ tư cách luyện ra. Tầng thứ bảy Diễn Sinh quyết sao? Thật ra từ lúc thành lập Nhất Niệm tông đến nay, trải qua không biết bao nhiêu đời tông chủ cũng chưa có vị nào luyện hoàn chỉnh được tầng thứ năm, nói chi là tầng bảy. Trong những điều kiện này, khả dĩ nhất vẫn là Huyết Ma Đao của Huyết sơn, song cũng chỉ có hai vị từng làm được.

Phượng Minh suy nghĩ tới lui, không biết có nên la lên rằng mình có thể tạo ra Tuyệt Thi hay không. Tu vi hắn suy cho cùng còn quá yếu ớt, giả dụ trở thành tông chủ thì sẽ có không ít mũi nhọn chĩa thẳng vào hắn. Ai mà biết được Bất Hối lão nhân hay Tùng Âm ma tôn có giết hắn để bảo toàn quyền lực hay không? Giả dụ không giết, bọn họ cũng sẽ khống chế để ép hắn tạo ra Tuyệt Thi cho tông môn sử dụng. Năng lực lớn, đôi khi cũng là một loại nguy cơ tiềm tàng. Giống như trước đây hắn công bố hai con đường tu luyện mới quá sớm, lúc đó tu vi còn thấp không thể tự bảo vệ nên lãnh đủ. Bây giờ hắn nhất định không mắc phải sai lầm tương tự.

Sau khi Tùng Âm ma tôn giảng xong Khống Thi Pháp thì tới lượt thiếu chủ Tô Hà giảng về Diễn Sinh quyết.

Nhìn người thanh niên áo xanh này, Phượng Minh có cảm tưởng đang nhìn thấy bản thân mười năm về trước. Khí chất của Tô Hà thật sự quá xuất chúng. Y chỉ ngồi đó mở miệng thuyết giảng, tất cả chúng đệ tử hay thậm chí năm vị trưởng lão và cả ma tôn đều phải chăm chú nghe theo. Vì quá trình tu luyện của y không dùng tới đan dược và ngoại lực, nên không hề có một lối tắt nào, có những thứ tâm đắc mà những tu sĩ khác không có được.

- Nhất tâm bất loạn, nhất niệm thành thiên. Trong lòng không có tạp niệm thì tự nhiên được như ý…

Tô Hà vừa thốt ra hai câu đầu tiên thì Phượng Minh đã nổi cả da gà. Hai câu khẩu quyết này người tư chất tầm thường nghe thì khó hiểu, nhưng người thông minh như Phượng Minh chỉ cần nghe lần đầu đã hiểu tới sáu bảy phần. Ý nghĩa trong đó thật sự quá cao minh và thâm sâu.

- Thế gian huyễn ảo, vạn pháp vốn không, vạn pháp đã không, chúng sinh cũng diệt. Mắt mù tai điếc, lục căn đứt đoạn. Ý quy tâm, tâm quy thần, thần quy pháp, pháp quy không…

Phượng Minh nghe Tô Hà thuyết giảng đến say mê. Diễn Sinh quyết thật sự quá bá đạo. Từng câu từng chữ khiến Phượng Minh có cảm tưởng nếu mình tu luyện đến tầng thứ bảy thì thật sự có thể sáng tạo ra cả một thế giới.

Nhưng lúc hắn đang cao trào nhất thì Tô Hà kết thúc phần thuyết giảng của mình. Y nói:

- Ta đã giảng xong ba tầng đầu. Diễn Sinh quyết này là trấn tông quyết, muốn đổi lấy những tầng sau phải có cống hiến. Đây sẽ là động lực giúp các ngươi phấn đấu.

Chúng đệ tử đồng thời ôm quyền thi lễ. Chứng kiến cảnh tượng này, Tùng Âm ma tôn vui vẻ vô cùng, ông ta quay sang trưởng lão mặt vàng nói:

- Mã Đằng trưởng lão, hai mươi bộ thi thể lần này đâu rồi? Hãy giao chúng cho hai mươi đệ tử ngoại môn vừa gia nhập Thi sơn. Đại điển hôm nay có sự góp mặt của thiếu chủ, bổn ma tôn rất vui. Hôm nay phá lệ, ta sẽ tự mình thi triển Khống Thi Pháp cho toàn thể đệ tử Thi sơn xem.

- Đa tạ ma tôn!

Chúng đệ tử vui sướng đồng thanh tạ ơn.