Phượng Hí Cửu Thiên

Chương 105: Truyền thuyết Di địa




Vừa bước vào Vãng Sinh động, Phượng Minh đã gặp ngay hai nữ thi đang ngồi ăn một đống thảo dược và linh chi dưới đất. Không thấy bóng dáng của Tùng Âm ma tôn, có lẽ ông rời đi chưa lâu.

Hai nữ thi thấy hắn trở về thì liền tỏ ra vui sướng, vứt đống đồ ăn sang một bên, lao tới ôm chồm lấy hắn.

- Được rồi, các ngươi lại đây giúp ta chọn thi thể.

Điều Phượng Minh muốn làm đầu tiên chính là lựa ra một vạn bộ thi thể phẩm chất tốt để giao cho Lăng Vân.

Sau khi chọn xong, hắn cất hết vào trong túi trữ vật rồi ngồi xuống giả vờ tu luyện, chờ đợi xem Tùng Âm ma tôn có thực sự nắm rõ được tình hình Vãng Sinh động hay không.

Quả nhiên, chưa đầy ba khắc, Tùng Âm ma tôn đã lù lù xuất hiện phía trước cửa động, vẻ mặt u ám nhìn hắn:

- Đệ tử ngoan, nếu ngươi chỉ lấy vài bộ thi thể tu luyện thì vi sư sẽ không để ý. Đằng này ngươi trộm đi hẳn một vạn bộ, định làm gì hả? Bắt chước đại sư huynh ngươi đục khoét sơn khố sao?

Phượng Minh thở dài:

- Sư phụ à, ta vì Thi sơn luyện ra hai bộ Tuyệt Thi mà chỉ nhận được cái danh hão “chân truyền đệ tử”. Ngoài ra đến một công pháp hay đan dược quý báu gì cũng không có. Một vạn thi thể này xem như đổi lại hai bộ Tuyệt Thi không đáng sao?

Tùng Âm ma tôn cau mày, nhưng suy nghĩ lại thì lời hắn nói cũng hợp lý. Công lao luyện ra Tuyệt Thi đủ để trở thành tông chủ, đây hắn luyện tới hai bộ mà không cho hắn chút lợi ích, lòng trung thành của hắn chắc chắn sẽ lung lay.

- Nói ta biết ngươi định dùng một vạn thi thể để làm gì? Giải thích rõ ta sẽ cho, bằng không thì đổi vật phẩm khác. Cùng lắm ta tới Đan sơn xin đan dược gia tăng tuổi thọ cho ngươi!

- Sư phụ gặp tông chủ rồi sao?

Phượng Minh giả lảng hỏi lại, Tùng Âm đề cập tới vấn đề tuổi thọ của hắn, hiển nhiên đã biết hắn bị khuyết thiếu Thai Quang hồn, thọ nguyên không còn nhiều. Mà Phượng Minh chỉ nói trực tiếp chuyện này cho Bất Hối lão nhân, từ đó dễ dàng suy ra được Bất Hối và Tùng Âm đã gặp nhau. Thân phận thật của hắn nhiều khả năng Tùng Âm cũng đã biết.

- Đã gặp…

Tùng Âm ma tôn hừ lạnh:

- Trước đây ta và Phong Vô Kiếm Ma từng giao thủ qua, ta cũng ăn chút thiệt thòi từ y. Không nghĩ đến một ngày truyền nhân của y lại trở thành đệ tử của mình.

“Hóa ra Phong lão lợi hại như vậy”. Phượng Minh nghĩ tới con người lúc nào cũng tỏ ra lạnh nhạt, song thực chất nội tâm ấm áp trong hồi ức. Gần như bất kỳ Sinh Tử cảnh nào nghe đến cái tên “Phong Vô Ảnh” đa phần đều phải tỏ ra căm phẫn, chứng tỏ khi xưa Phong lão thật sự là một nhân vật phong vân đệ nhất Nam Thiệm như những gì ông từng khoe khoang.

- Có điều, ta phải khuyên ngươi một câu. Quá khứ là quá khứ, hiện tại ngươi là Độc Cô Minh đệ tử Nhất Niệm tông. Lão lùn Bất Hối tuy lúc nào cũng tỏ ra hung dữ khi nghe ai đó nhắc đến Phong Vô Ảnh, song thật chất lão ta cũng là người kính nể y nhất. Nếu không phải nguyên do này, ngươi nghĩ lão ta sẽ vì mấy trăm vạn linh thạch mà công khai phá vỡ môn quy, nhận ngươi vào tông môn trước mặt chúng đệ tử sao?

Phượng Minh ôm quyền:

- Đệ tử hiểu! Nhất Niệm tông có ơn che chở, ngày sau đệ tử sẽ báo đáp!

Tùng Âm thở dài:

- Làm việc gì cũng nên tính toán, chừa lại cho tông môn một con đường lui, đừng khiến Nhất Niệm tông phải diệt vong như Phong Kiếm học viện khi xưa. Một vạn bộ thi thể này, nếu ngươi muốn đổi thành đan dược kéo dài tuổi thọ thì hãy nói với ta. Còn không, đó sẽ là phần thưởng bù đắp cho việc ngươi tạo ra hai bộ Tuyệt Thi. Kèm điều kiện không được thi triển Khống Thi Pháp lên số thi thể này. Ngươi có thể đem bán, đem cho tùy thích.

Nghe giọng điệu của Tùng Âm, Phượng Minh hiểu rằng ông và Bất Hối lão nhân chắc chắn đã đoán ra phần nào dự định tiến nhập tông môn của hắn.

Kế hoạch của hắn đúng là sẽ khiến Nhất Niệm tông rơi vào vòng xoáy đấu đá ở Đế đô, nhưng chỉ cần thành công, tiêu diệt Thái tử và Tam hoàng tử, cứu được Vô Nhật đế ra, Nhất Niệm tông sẽ trở thành đệ nhất tông ở Vô Nhật vương triều. Còn lợi ích mà hắn có được, không chỉ là một ân tình với Vô Nhật đế. Hắn muốn Vô Nhật đế cho hắn thay thế vị trí của Lăng Vân, trở thành Bắc Bình vương cai quản ba quận phía bắc. Đây sẽ là tiền đề lớn để Phượng Minh xây dựng quân đội riêng cho mình. Còn Hắc Thủ đang trong quá trình sáng lập, có thể phải mất năm mươi năm, sáu mươi năm mới thấy thành quả. Phượng Minh không muốn chờ lâu đến vậy.

Trong chuỗi kế hoạch này, việc thất công chúa bị giam lỏng đóng một vai trò rất trọng yếu. Cũng có thể coi Phượng Minh đang lợi dụng thất công chúa, nhưng hắn mười phần đảm bảo công chúa sẽ lành lặn không chịu tổn thương gì.

- Nếu rảnh rỗi không có việc gì làm thì hãy đến hậu sơn, tiến vào Mộng Thai để rèn luyện đi. Nếu có thể tiến vào tốp mười bất kỳ cửa ải nào, ta sẽ có phần thưởng lớn cho ngươi. Còn nữa, cố gắng nâng cao tu vi mình lên nhanh hơn. Nửa năm sau là Tầm Bảo đại hội diễn ra ở Di Địa, đến lúc đó cường giả lục quốc sẽ tề tựu đầy đủ. Lần tiến vào Di Địa này rất quan trọng, nhất định phải giống như Tô Hà giành được truyền thừa, rạng danh Nhất Niệm tông chúng ta.

Tùng Âm rời đi.

Phượng Minh đăm chiêu suy nghĩ. Tầm Bảo đại hội này hắn từng nghe qua.

Nếu Hoang địa - nơi có Hạnh Hoa thôn trước kia hắn sống, là vùng giáp ranh giữa Đại Ngu, Linh Tiên và Vô Nhật. Thì Di địa, là vùng giáp ranh giữa Đại Ngu, Vô Nhật và Cửu Thiên.

Xuất hiện từ sau Hậu Diệt kỳ thời thượng cổ, đây là một trong những di tích bí ẩn và khó xâm nhập nhất của Nam Thiệm. Lý do đơn giản vì Di địa không nằm trên mặt đất mà là dưới đáy của Động Đình hồ. Muốn vào được Di địa, trước hết phải có bản lĩnh lặn qua một trăm linh tám tầng cấm chế thượng cổ được bố trí từ mặt hồ trải dài xuống tận đáy hồ. Những cấm chế này dù là đại năng Pháp Thân cảnh không cẩn thận cũng bỏ mạng như chơi. Nói đâu xa, Thái Miếu chính là tổ chức có cường giả Pháp Thân cảnh hy sinh nhiều nhất ở Động Đình hồ.

Phải qua một thời gian dài nghiên cứu, chúng tu sĩ mới phát hiện quy luật của Động Đình hồ là cứ cách ba mươi năm, một trăm linh tám tầng cấm chế sẽ tự dịch chuyển để lộ một thông đạo lớn. Lặn xuống nước theo thông đạo này sẽ đến được vị trí của một mặt gương khổng lồ.

Di địa nằm bên trong mặt gương khổng lồ này. Sau khi chạm vào mặt gương, tu sĩ sẽ được truyền tống đến ngẫu nhiên trong cửu thiên thập địa ở đây. Và sẽ có một trăm lệnh bài chữ Thiên, ba trăm lệnh bài chữ Địa xuất hiện. Nhiệm vụ của chúng tu sĩ là lấy lệnh bài, sau đó tìm đến các truyền tống trận cổ được giấu trong di tích để đến được nơi cất giấu bảo vật. Nếu đủ may mắn, thậm chí còn có khả năng được truyền tống đến nơi có truyền thừa của cửu thiên thập địa.

“Nhất niệm trường hà, nhật nguyệt chi hành, bách thảo phong mậu, thụ mộc tùng sinh”. Không phải ngẫu nhiên mà hai thần thông Tô Hà ngộ ra từ hai tầng cuối của Diễn Sinh quyết đều có liên quan đến mộc thuộc tính. Mọi người đồn đoán rằng thứ truyền thừa mà Tô Hà đoạt được nằm ở Mộc địa trong thập địa. Chỉ là một truyền thừa cấp bậc thấp đủ khiến một thanh niên bình thường quật khởi tại Nam Thiệm, hiển nhiên đủ hiểu những truyền thừa cấp bậc Thiên sẽ còn kinh khủng tới mức nào.

- Hy vọng, chuyện ở Đế đô giải quyết xong xuôi trước khi diễn ra Tầm Bảo đại hội. Còn Mộng Thai, phải tới thử một phen!

…………………………………

Lựa lúc nửa đêm cả Nhất Niệm tông đã chìm trong tĩnh lặng, Phượng Minh mới đi tới Mộng Thai ở hậu sơn.

Nơi đây tách biệt với tứ đại sơn, cũng là điểm cuối cùng của Nhất Niệm tông.

Mộng Thai gồm bảy cửa động, lần lượt là Đạo môn, Thể môn, Thi môn, Đan môn, Niệm môn, Thức môn và Huyết môn.

Mỗi một cửa khảo nghiệm một lĩnh vực riêng biệt.

Đạo môn khảo nghiệm về đại đạo của bản thân. Từ sau khi con đường tu tâm xuất thế thì Bất Hối lão nhân và bốn vị ma tôn đã tức tốc tạo ra Đạo môn để giúp chúng đệ tử Nhất Niệm tông không bị tụt lại với đà phát triển của tu luyện giới.

Thể môn khảo nghiệm về khả năng chống chịu của cơ thể. Vốn dĩ tu sĩ thường chỉ tập trung vào phát triển pháp lực, ít ai chú tâm tới rèn luyện cơ thể của mình. Vậy nên trong chiến đấu rất dễ bị yêu thú, hay mới đây là tu văn giả áp sát gây ra sự khó chịu nhất định.

Thi môn không phải giải thích nhiều, hiển nhiên là khảo nghiệm về Khống Thi Pháp.

Đan môn khảo nghiệm về luyện đan.

Niệm môn đặc biệt hơn một chút, có hai lĩnh vực làm khó chúng đệ tử. Thứ nhất là khả năng nhập định, nhất tâm bất loạn. Còn thứ hai là mức độ thấu hiểu với Diễn Sinh quyết. Rất nhiều người ngộ ra được thần thông Diễn Sinh quyết ở đây, cho nên Niệm môn là cửa ải được chúng đệ tử tới lui nhiều nhất.

Thức môn, tương tự Đạo môn, là sự cập nhật với con đường tu luyện thần thức.

Trong sáu cửa thì Huyết môn khiến các đệ tử ngán ngẩm nhất vị sự máu tanh của cửa ải này. Thậm chí, nếu không cẩn thận rất dễ bỏ mạng trong đó. Nhưng nếu chiếm được một thứ hạng trong Huyết môn, thì sẽ nhận được sự kính trọng rất lớn.

Bên cạnh sáu cửa ải còn đặt một Trắc Linh thạch mà Phượng Minh từng thấy lúc thi tuyển ngoại môn đệ tử. Chỉ cần trích huyết rồi đặt tay lên Trắc Linh thạch thì sẽ biết được độ nồng đậm huyết mạch của mình tới đâu.