Phượng Câu Tình: Đặc Công Thế Tử Phi

Chương 56: Cái người bên kia, ngươi vừa ý không?




“Vậy đành phải ủy khuất thế tử phi hiện giờ của con lui xuống làm sườn phi thôi.” Thái hậu vốn đã không thích Vân Thanh Nhiễm, lấy thân phận cùng thanh danh của nàng ở kinh thành, để cho nàng làm sườn phi của phủ Trấn Nam vương là đã nâng cao nàng ta rồi.

Thử hỏi một chút, một người nếu không có vấn đề gì, thì làm sao lại đột nhiên bị điên? Nhưng mà đã điên lâu như vậy rồi, một nữ nhân như thế, thì có vị công tử thế gia nào dám thú nàng? Đến quý tộc bình thường còn không muốn thú, huống chi là thế tử gia của phủ Trấn Nam vương!

Nghe thái hậu nói những lời này, Quân Mặc Thần không nhanh không chậm ngẩng đầu lên nhìn Thác Bạt Yến, đây là lần hắn nhìn Thác Bạt Yến lâu nhất, “Nàng ta rất xấu, bản thế tử không thích.”

Xấu?

Vị công chúa Đảng Ngụy này xấu chỗ nào?

Mặc kệ là nhìn theo góc độ nào, đây rõ ràng là một mỹ nhân đấy có được không?

“Thần Nhi, con cẩn thận ngắm lại xem, đôi phượng mâu của Yến công chúa có thể so với vì sao trên trời, đôi môi đỏ tươi như hoa đỗ quyên nở rộ, hai hàng lông mày như đôi lá liễu, không hề thua kém tú nữ được tuyển vào trong cung. Thần Nhi có phải không thích cách ăn mặc của Yến công chúa hay không? Thế thì không có vấn đề gì, trở về sẽ để Hoa ma ma đặt cho Yến công chúa mấy bộ y phục trong cung chúng ta, con sẽ không còn cảm thấy không quen nữa.” Thái hậu tiếc hận nói.

Thái hậu nói những lời này tuy rằng có chút cảm tình cá nhân bên trong, nhưng mà cũng là nói thật, bộ dạng Thác Bạt Yến xác thực hết sức xinh đẹp, nghe nói nàng không chỉ được xưng là phúc tinh giáng thế của Đảng Ngụy, còn là đệ nhất mỹ nhân của Đảng Ngụy.

Quân Mặc Thần đối với những lời thái hậu nói, một chút cũng không ủng hộ, chỉ nghe hắn tinh tế kể ra, “Ánh mắt này, không sáng ngời như ái phi, cái mũi này, không cao thẳng bằng ái phi, cũng không đẹp như ái phi, còn về đôi môi kia, sáng thế này thì nhìn thấy cũng không tệ lắm, chỉ là nếu so sánh với ái phi, liền cảm thấy còn không bằng miệng heo…”

Quân Mặc Thần rất ghét bỏ kể ra những chỗ không bằng Vân Thanh Nhiễm trên người Thác Bạt Yến, khiến Thác Bạt Yến tức giận không nhỏ.

Thác Bạt Yến nghe vậy bỗng cảm thấy vô cùng ủy khuất, nàng nhào vào trong lòng thái hậu nương nương, hướng thái hậu khóc lóc kể lể, “Thái hậu nương nương, ta đâu có xấu đến thế, vì sao hắn phải nói ta như vậy chứ…”

Thác Bạt Yến biết thái hậu hướng về nàng, liền khóc không kiêng nể gì.

Tiểu mỹ nhân rơi lệ luôn làm cho người ta thương tiếc.

“Được rồi, Yến công chúa đừng khóc.” Thái hậu thấy Thác Bạt Yến khóc thành như vậy, cũng có chút không đành lòng, liền nhẹ nhàng mà vỗ lưng Thác Bạt Yến an ủi nàng.

“Hoa ma ma, đi mời thế tử phi đến đây.” Nếu không ra tay bên Quân Mặc Thần được, thái hậu liền muốn xuống tay nơi Vân Thanh Nhiễm.

“Nô tài lĩnh chỉ.” Sau khi Hoa ma ma lĩnh chỉ, có chút nghi hoặc, thế tử gia ở đây, vậy thế tử phi ở đâu?

“Nàng ta được cửu hoàng tử đưa đến điện Lăng Vân rồi!” Vân Yên Nhiên vừa mới được hạ nhân giúp đỡ lên khỏi ao, lúc này cả người ướt đẫm, bộ dáng cực kỳ khó coi.

Nếu không phải trên người nàng ta còn mặc cung trang biểu thị thân phận của công chúa, thì mọi người gần như không nhận ra được nàng ta.

Thế tử phi đi theo cửu hoàng tử? Đi đến điện của cửu hoàng tử? Trong khi thế tử gia còn ở nơi này!

“Hoang đường!” Thái hậu giận giữ quát một tiếng, Vân Thanh Nhiễm này thật đúng là hồ nháo! Nàng cũng không nhìn xem bản thân nàng có thân phận gì! Nếu Thần Nhi đi cùng nàng đến nơi ở của Minh Uyên thì cũng thôi đi, đằng này nàng ta là một phụ nhân lại có thể một mình đi theo một hoàng tử, nếu như truyền ra ngoài, thì thể diện hoàng gia bọn họ đều bị nàng ta làm cho mất hết! “Còn không mau đi mang nàng ta tới đây cho ta!”

Nghe thấy khẩu khí nói chuyện của thái hậu cũng biết thái hậu thực sự tức giận.

Bản thân Vân Yên Nhiên hiện rất chật vật, nhưng nghe thấy giọng nói mang theo tức giận của thái hậu thì rất vừa lòng với lời mình vừa nói ra, nàng nói là sự thật, không biết liêm sỉ chính là người điên Vân Thanh Nhiễm kia!

Một lát sau, Vân Thanh Nhiễm được Hoa ma ma mang về điện Tử Ngọc, cả Dạ Minh Uyên cũng cùng đi theo.

“Thần thiếp thỉnh an thái hậu.”

“Nhi thần thỉnh an thái hậu.”

Hai người lần lượt hướng về phía thái hậu thỉnh an.

Mắt thái hậu lạnh lùng nhìn thoáng qua Vân Thanh Nhiễm, chuyện hôm nay sẽ tính với nàng ta vào ngày khác, thái hậu tính toán như vậy hoàn toàn là vì không muốn làm to chuyện, dù sao cũng không phải việc gì tốt.

“Thế tử phi, hôm nay ai gia đến tìm ngươi là vì muốn cho thế tử gia nạp phi, vị này là Yến công chúa của Đảng Ngụy.” Thái hậu nương nương tiên lễ hậu binh, muốn thông báo với Vân Thanh Nhiễm trước, nếu không được thì sẽ hạ chỉ.

Lúc này Thác Bạt Yến đã lau khô nước mắt, vừa rồi khi Vân Thanh Nhiễm mới tiến vào nàng ta đã nhìn chằm chằm Vân Thanh Nhiễm, nàng ta cũng muốn nhìn xem nữ nhân đều hơn nàng ta kia có bộ dáng thế nào!

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng quả thực Vân Thanh Nhiễm có được ngũ quan khiến cho mọi nữ nhân đều ghen tị, hừ! Gầy quá, vừa nhìn đã biết không được mấy lạng thịt!

“Ngươi chính là thế tử phi à?” Ngữ khí Thác Bạt Yến nghe qua đã thấy tràn ngập địch ý đối với Vân Thanh Nhiễm.

Vân Thanh Nhiễm ở điện Lăng Vân nhìn thấy Hoa ma ma cũng biết đang đợi nàng chính là một hồi hồng môn yến, nàng nhìn mọi người ở trong điện Tử Ngọc một vòng, trừ bỏ một số người có tâm tư, thì đều là bộ dạng xem kịch vui.

Vân Thanh Nhiễm đi đến trước mặt Quân Mặc Thần, “Cái người bên kia, ngươi vừa ý không?” Vân Thanh Nhiễm trực tiếp chỉ vào Thác Bạt Yến, hỏi Quân Mặc Thần.

Câu hỏi này của thế tử phi thật đúng là trực tiếp!

“Khụ khụ khụ…” Quân Mặc Thần vừa ho vừa lắc đầu, “Ái phi phải tin tưởng bản thế tử đối với nàng một mảnh tình si có thiên địa chứng giám, khụ khụ khụ…”

Câu nói phía sau chỉ sợ chính Quân Mặc Thần cũng không tin.

“Được rồi, ta đã biết. Câu sau có thể lược bớt.”

Vân Thanh Nhiễm chỉ muốn hỏi ý kiến Quân Mặc Thần một chút, dù sao thái hậu muốn nữ nhân này làm phi tử của hắn, nếu hắn vừa ý, nàng liền gật đầu, cho nữ nhân kia hầu hạ hắn, chỉ cần hắn có phúc khí cùng năng lực để hưởng lạc, nàng tuyệt đối không có ý kiến.

Bất quá Quân Mặc Thần không đồng ý, vậy thì nàng hà tất không có việc gì lại để nữ nhân đó ở trước mặt làm tổn thương hai mắt của mình chứ? Sau này thú về chẳng phải nàng sẽ buổi sáng thấy buổi tối thấy ngày ngày đều nhìn thấy à.

“Thế tử phi, đây là ai gia hỏi ý kiến của ngươi, ngươi hỏi Thần Nhi làm cái gì?” Thái hậu không vui nói.

“Thật xin lỗi, thần thiếp không đồng ý.” Vân Thanh Nhiễm rõ ràng trực tiếp từ chối.

Đúng, là ngay trước mặt thái hậu, bác bỏ mặt mũi bà ta, chính là không nể mặt!

“Ngươi nói cái gì?” Thái hậu nhíu mày, tức giận lại tăng thêm một bậc.

“Thần thiếp không đồng ý để vị công chúa Đảng Ngụy này gả đến phủ Trấn Nam vương. Thứ nhất, không lâu nữa muội muội của thần thiếp sẽ xuất giá đến Đảng Ngụy, về sau sẽ là mẫu phi của công chúa điện hạ, tính như vậy thần thiếp hẳn là trưởng bối của Yến công chúa, vậy thế tử gia đương nhiên cũng được tính là trưởng bối của Yến công chúa, thần thiếp làm sao có thể để cho thế tử gia thú một người có vai vế nhỏ hơn hắn đây? Thứ hai, thần thiếp vừa mới thành hôn với thế tử gia không lâu, thế tử lại nạp sườn phi, vậy người trong kinh thành này, hay cả người trong thiên hạ chẳng phải sẽ chê cười thần thiếp sao? Thần thiếp không có lý do gì để chính mình đeo chuyện chê cười này trên lưng. Thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, chỉ một mình thần thiếp mà thế tử gia đã phải cố gắng, hiện tại thêm một người, thần thiếp sợ rằng thân thể thế tử gia không chịu được.”

Tìm lý do cự tuyệt? Đưa tay tùy tiện có thể vơ được một đống, Vân Thanh Nhiễm tùy tiện giơ ngón tay ra cũng đếm được một loạt.

Hay cho mồm miệng sắc bén!

Mọi người bên trong điện Tử Ngọc đưa mắt nhìn nhau, đây thật sự là tiểu thư bị điên nhiều năm? Sao thoạt nhìn còn minh mẫn hơn so với người có đầu óc bình thường nhiều năm chứ? Nghe xem, những điều điều khoản khoản kia đều nói rất rõ ràng!

Thác Bạt Yến nghe xong liền tức điên, nàng ta giậm chân, đem ánh mắt mong mỏi hướng về phía thái hậu, hy vọng thái hậu làm chủ cho mình, “Thái hậu nương nương! Ta, ta…”

Thái hậu bị lời nói của Vân Thanh Nhiễm làm cho có chút lung lay, lại nhìn Thác Bạt Yến, tâm liền cứng lại, “Chuyện tình hôm nay ai gia sẽ định đoạt, ai gia làm chủ, ai gia trở về sẽ công đạo với hoàng thượng một tiếng, chuyện của Thần Nhi và Yến công chúa cứ quyết định như vậy đi.”

Thái hậu không giảng đạo lý với Vân Thanh Nhiễm, trực tiếp hạ mệnh lệnh. Bởi vì Thác Bạt Yến là công chúa Đảng Ngụy, cho nên thái hậu muốn tứ hôn thì cần phải bàn bạc qua với hoàng thượng trước.

Vân Thanh Nhiễm nhìn trời liếc mắt xem thường, dựa vào đâu, đây là trực tiếp không coi trọng nàng? Vậy thì còn hỏi ý kiến của nàng làm cái gì? Bọn họ đây là không có ý định giảng đạo lý với nàng à? Được thôi, bọn họ không giảng, nàng cũng không giảng.