Editor: Rice ☘
Thanh âm Mộ Hướng Tuyết mang theo một phần kinh hoảng, cố giả bộ trấn định uy hiếp nói, "Mộ Tư Nguyệt, tôi mang thai chính là cốt nhục Quý gia, cho dù cô khiêu khích ly gián cũng vô dụng, sự thật sẽ chứng minh hết thảy. Hiện tại cô cả ngày đều quấn lấy cha của con tôi, cô nhất định phải tới, tôi với cô nói chuyện cho rõ ràng..."
"Phải không!" Mộ Tư Nguyệt nghe thấy phần tự tin này của cô ta, đáy lòng càng cảm thấy không thích hợp.
"Mộ Hướng Tuyết, nếu như cô mang thai thật sự là hài tử của Quý Thần, như vậy phiền cô quản tốt anh ta. Đừng để anh ta làm phiền tôi cả ngày, tôi không cần anh ta lấy lòng, đừng gửi cho tôi trang sức và quần áo, tôi không thèm đồ của anh ta. "
Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn Mộ Tư Nguyệt trầm xuống, lập tức cúp điện thoại di động.
Hít sâu một hơi, nhìn quanh căn nhà ấm áp này một vòng, sống một mình ở đây, cô chỉ hy vọng cuộc sống có thể yên tĩnh và bình thản.
......
"Khó có được một hôm Tề Duệ rảnh rỗi, nhất định phải vui vẻ..." Mấy vị công tử ăn chơi trác táng tràn đầy phấn khởi nói chuyện, mở tiệc, chơi đùa nữ nhân.
Mà một người đàn ông trong đó cúi đầu mày nhíu chặt nhìn điện thoại di động, cũng không để ý tới bọn họ, vẻ mặt anh lạnh lùng phức tạp, giống như là đang xử lý một ít chuyện trọng yếu.
"Tề Duệ, anh cầm điện thoại di động làm cái gì vậy?" Có người tò mò hỏi một câu.
Một người trong đó trêu chọc một câu, "Chuyện của phụ nữ? "
"Ngốc hả, Tề Duệ khi nào để nữ nhân ở trong lòng..." Mấy người đàn ông cười hì hì thảo luận.
Sở Phi Phàm ý tứ không rõ cười khẽ, "Cũng không hẳn..."
"Tề Duệ, cậu đi đâu vậy?" Sở Phi Phàm còn chưa dứt lời, lại kinh ngạc nhìn Tề Duệ đứng thẳng đi về phía cửa phòng.
"Tiệc tùng còn chưa bắt đầu, lát nữa còn có người mẫu quốc tế trẻ sẽ tới đây, đừng đi nhanh như vậy..."
Tề Duệ không để ý tới bọn họ, tay phải nắm chặt điện thoại di động, dư quang liếc mắt nhìn WeChat một cái, Mộ Tư Nguyệt chết tiệt, vẫn không chịu thêm anh làm hảo hữu phải không!
Đã mười ngày rồi, lần trước mắng cô vài câu mà thôi, cư nhiên lá gan mập mạp dám cùng anh nháo lâu như vậy!
Ba một tiếng, không kiên nhẫn mở cửa xe, "Sở Phi Phàm toàn cho ra chủ ý phá hoại..."
Trực tiếp lái xe qua bắt cô về nhà, xem ai dám ngăn cản tôi!
Kít——
Bugatti màu đen còn chưa đến khu biệt thự Cảnh Viên, nhưng đã dừng lại gần đại học thành phố A.
"Mộ Tư Nguyệt?" Ánh mắt Tề Duệ nhìn về phía cửa bên trái phía Tây đại học A
Xe vững vàng dừng ở đầu đường, không ít sinh viên đại học đi qua tò mò nhìn về phía chiếc xe thể thao quý giá có hạn này, chỉ thấy một người đàn ông dáng người trác tuyệt từ trong xe đi ra.
Tề Duệ một thân tây trang màu đen định chế, bên trong màu trắng phối hợp với cà vạt màu lam sậm, dáng người cao lớn anh tuấn, đứng trên đường phố người đến người đi, trong nháy mắt trở thành tiêu điểm chói mắt, ngũ quan lai Á-Âu hoàn mỹ của anh, tuấn mỹ, tinh tế nhưng cũng lộ ra một phần lạnh lùng xa cách, làm cho người ta không dám nhìn thẳng anh.
Khuôn mặt anh lạnh lùng, sải bước đi về phía cửa bên trái phía Tây.
"Oa, đại soái ca đối diện kia là ai?"
"Ngôi sao nước ngoài à... Nhưng minh tinh cũng không có khí chất như anh..."
"Tay trái anh ấy kìa, chiếc đồng hồ Patek Philippe đó tôi đã nhìn thấy trên tạp chí hàng năm, giá bán đấu giá hơn 300 vạn franc Thụy Sĩ, trời ạ, gần 20 triệu NDT, một chiếc đồng hồ đó có thể mua mấy căn nhà..."
"Hình như anh ấy đang nhìn bên này!" Nữ sinh ở cổng trường hét lên trong sự phấn khích.
Một đám học sinh tò mò nhìn về phía người đàn ông đối diện đường cái, nhìn dáng người trác tuyệt của nam nhân kia, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng đều không khỏi kinh diễm, lộ ra bộ dáng ái mộ ngơ ngẩn.
"Cẩn thận một chút." Mộ Tư Nguyệt bị đám người vây quanh phía trước đẩy một cái, một vị nam nhân bên cạnh lập tức tiến lên đỡ lấy cô.
Mộ Tư Nguyệt hướng anh lễ phép cười cười, "Cám ơn. "
"Tư Nguyệt, nhiều năm như vậy không gặp, cậu vẫn hiền lành nhu thuận như trước." Đối phương cười trêu chọc.
Mộ Tư Nguyệt nhìn bạn học cũ trước mắt, nở nụ cười nhạt có chút cảm thán, "Bản tính khó dời nha, thoáng cái chúng ta đã trưởng thành, cậu cư nhiên trở thành trợ giảng đại học A, không hổ là lớp trưởng của chúng ta, trước kia lúc học trung học ở bên cạnh Phong Ca, thiếu chút nữa bị cô ấy dạy hỏng. "
"Hiện tại cô ấy vẫn chuyên môn đầu độc tôi, đã năm giờ rồi, chúng ta mau đi qua đi, Tư Nguyệt cậu xuất ngoại bốn năm, những người bạn học cũ như chúng tôi đều đặc biệt nhớ cậu." Đối phương cười đến sáng lạn, đưa tay vỗ vỗ bả vai Mộ Tư Nguyệt giống như anh trai.
Mộ Tư Nguyệt tâm tình không tệ, Phong Ca là bạn tốt nhất của cô, đã lâu không gặp cô ấy.
"Oa, vị đại soái ca kia đi về phía chúng ta!" Đột nhiên một đám nữ sinh phía trước thẹn thùng thấp giọng hét lên.
Mộ Tư Nguyệt vừa ngẩng đầu, cả người lại cứng đờ.
Cách một lòng đường cái, tầm mắt Mộ Tư Nguyệt cùng nam nhân đối diện bốn mắt giao nhau, con ngươi thâm trầm của nam nhân gắt gao nhìn chằm chằm cô, ánh mắt kia có một phần tức giận.
Là anh ta, tại sao anh ta lại ở đây?
Mộ Tư Nguyệt không biết vì sao đáy lòng có một phần chột dạ kỳ quái, vội vàng lui về phía sau, cách bạn học cũ của mình xa ba bước.
"Làm sao vậy?" Đối phương thấy vẻ mặt cảnh giác của cô, hơn nữa cùng mình bảo trì khoảng cách xa lạ cảm giác có chút kỳ quái.
"Không có gì." Mộ Tư Nguyệt biểu tình có chút khẩn trương.
Tề Duệ tới nơi này làm cái gì...
Nam nhân từng bước từng bước băng qua đường, rõ ràng chỉ là bước chân đơn giản, nhưng mà nam nhân này lại có được một phần mị lực đặc biệt, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Khi bước chân của người đàn ông kia càng lúc càng gần, Mộ Tư Nguyệt cảm giác nhịp tim mình cũng dần dần tăng nhanh, anh làm sao lại xụ mặt.
Khi bóng đen cao lớn rơi xuống trên người Mộ Tư Nguyệt, phần khí tức quen thuộc lạnh như băng kia trong nháy mắt quẩn quanh bên cô, mơ hồ thậm chí còn có một phần thịnh nộ.
Mộ Tư Nguyệt đại não có chút hỗn loạn, anh tìm cô? Anh muốn làm gì...
"Tề Duệ!"
Nhưng đúng lúc này, một chiếc xe trên đường cái vững vàng dừng lại, một thanh âm nữ trong trẻo truyền đến, thanh âm này khiến Mộ Tư Nguyệt bừng tỉnh.
"Tề Duệ, sao anh lại ở chỗ này, anh là tới tìm em sao?"
Động tác của người phụ nữ có chút vội vàng từ trong xe đi ra, trong giọng nói không kìm nén được kích động vui sướng.
Phía sau Mộ Tư Nguyệt có một đôi nam nữ tướng mạo tuyệt hảo, cô thủy chung đưa lưng về phía bọn họ, Mộ Tư Nguyệt không hiểu sao cảm thấy ngực mình có chút không thoải mái.
Tốt xấu gì cô cũng là thê tử trên danh nghĩa của anh, ăn vụng cũng đừng kiêu ngạo như vậy, cư nhiên ở ngay trước mặt cô.
"Tề Duệ, anh tới đại học A vì sao không nói cho em biết..." An Dĩ Nhu thanh âm làm nũng như hờn dỗi.
Trong ánh mắt cô lộ ra vẻ ái mộ nhìn người đàn ông trước mắt, trên mặt nổi lên ửng đỏ, "Cảnh quay bên đại học A đã quay xong, may mắn người trong đoàn làm phim nói hình như nhìn thấy anh ở bên này, nếu không anh có lẽ sẽ không tìm được em. "
An Dĩ Nhu ánh mắt bình tĩnh nhìn anh, cũng không chú ý bốn phía, nũng nịu mở miệng, "Bạn em nói anh và Phi Phàm bọn họ chơi ở Sương Mù bên kia, không bằng chúng ta bây giờ cùng nhau đi qua, em cũng đã lâu không gặp qua Phi Phàm bọn họ. "
Tề Duệ cũng không trả lời cô, dư quang nhìn về phía nữ nhân co rúm bên trái, Mộ Tư Nguyệt giống như cảm giác được cái gì đó, cô ngẩng đầu lên, nhất thời cùng tầm mắt Tề Duệ đối diện.
Chỉ là trong nháy mắt nhìn nhau, Mộ Tư Nguyệt vội vàng cúi đầu, thầm nghĩ làm bộ hoàn toàn không nhận ra anh.
An Dĩ Nhu cảm giác được Tề Duệ có chút không thích hợp, theo ánh mắt của anh nhìn lại, khi cô nhìn thấy Mộ Tư Nguyệt ở một bên, đáy lòng sinh ra một phần bất an.
Mộ Tư Nguyệt sao cô ta lại ở bên đại học A.
Tề Duệ hôm nay tới đây không phải là tìm cô, chẳng lẽ là... Không có khả năng, Mộ Tư Nguyệt này chẳng qua chỉ là nữ nhân cưới nhanh để sinh hạ hài tử, cô ta cái gì cũng không phải.
"Tề Duệ, mấy tháng nay em đều bận rộn quay phim không có thời gian bồi anh, hôm nay em hảo hảo bồi anh..." An Dĩ Nhu đột nhiên mở miệng, thanh âm mềm mại của cô có một phần ái muội.
Nghe đến đó, Mộ Tư Nguyệt biểu tình hiện lên không được tự nhiên, quả nhiên hai người bọn họ vốn là một cặp.
Biểu tình rất nhỏ này của cô bị nam nhân thu hết vào đáy mắt, trên ngực Tề Duệ có một phần cảm xúc kỳ quái, ánh mắt lạnh lùng của anh híp lại, sải bước tiến lên.
Nhưng Tề Duệ còn chưa tới gần cô, Mộ Tư Nguyệt lại giật mình, nhanh chóng xoay người, kéo bạn học cũ bên cạnh có chút vội vàng lên một chiếc taxi.
Ánh mắt Tề Duệ âm lãnh nhìn chằm chằm bóng xe đang dần đi xa, sắc mặt trong nháy mắt đen sâu xuống.
An Dĩ Nhu cảm giác được cả người Tề Duệ tức giận, anh rất tức giận, là bởi vì Mộ Tư Nguyệt?
Tề Duệ cùng An Dĩ Nhu lái xe đến câu lạc bộ tư nhân Sương Mù, nơi này là nơi tận tình thanh sắc, phí trăm vạn, dịch vụ hạng nhất, ở chỗ này tất cả khách nhân đều là người chơi hạng nhất.
"Tề Duệ, tôi còn tưởng rằng cậu bận rộn làm tư bản hút máu không trở về." Sở Phi Phàm vẻ mặt cười hì hì, trái phải ôm hai vị mỹ nữ dáng người nóng bỏng đi về phía bọn họ.
"Amy, Sunny còn không mau hầu hạ Duệ thiếu chúng ta..." Đẩy hai vị mỹ nữ tiến lên, các cô vẻ mặt ái mộ nhìn Tề Duệ, điệu đà gọi một tiếng, "Duệ thiếu. "
Hai người mẫu non nớt nắm tay Tề Duệ ngồi trên sô pha, ôn nhu rót rượu cho anh, thỉnh thoảng còn dùng ngực lớn cọ vào thân thể anh, nhưng Tề Duệ chỉ cầm ly rượu uống một hơi, trên mặt không có biểu tình dư thừa.
An Dĩ Nhu sau đó cũng đi vào, cô luôn cảm thấy tâm tình Tề Duệ rất tệ, cư nhiên bỏ cô ở phía sau.
"Tiểu An? Đã lâu lắm rồi. "
Sở Phi Phàm khi nhìn thấy An Dĩ Nhu ngược lại có chút ngoài ý muốn, bất quá An Dĩ Nhu tốt xấu gì cũng là bạn gái cũ của Tề Duệ, mọi người ở đây đều biết cô.
Câu lạc bộ tư nhân cao cấp Sương Mù, phòng bao rộng rãi xa hoa, ánh đèn mờ ảo tạo ra một phần mập mờ, nam nữ tán tỉnh uống rượu cười lớn...
"Tôi đi toilet một chút."
Mộ Tư Nguyệt buồn bực nhìn ngực mình một mảnh vết rượu.
Đã nói không thể uống rượu, nhưng đám bạn học cũ nhiều năm không gặp lại đều cực kỳ nhiệt tình, hôm nay mặc quần áo bình thường, bụng ba tháng tuổi cũng không rõ ràng, mà cô cũng không muốn nói nhiều, miễn cho bị bọn họ truy vấn.
Mộ Tư Nguyệt lần đầu tiên đến câu lạc bộ cao cấp như vậy, vị đồng học Phong Ca kia của cô chính là thiên kim tiểu thư hào môn, hôm nay hẹn Mộ Tư Nguyệt mở họp lớp, phi thường hào khí mời mọi người đến nơi này tụ tập.
Tò mò đánh giá trang trí bốn phía giàu sang xa hoa, khi đi ngang qua một vài phòng, mơ hồ có thể nghe được một ít tư vị mập mờ, Mộ Tư Nguyệt mặt đỏ lên, lập tức cúi đầu sải bước đi về phía toilet.
Nhưng mà biểu tình của cô cả kinh, đột nhiên bước chân dừng lại, "Thanh âm này..." có chút quen thuộc.
Ngẩng đầu nhìn lại, ở chỗ rẽ toilet, hai bóng người dựa vào vách tường triền miên một chỗ tình tứ hôn nồng nhiệt...
Nơi này người tới người lui, cư nhiên vội vàng như vậy, hơn nữa hai người đều là nam!
"Đừng ở bên Phong Ca nữa." Trong đó có một nam nhân thanh âm khàn khàn mê ly sát ở bên tai đối phương thấp giọng.
Một người đàn ông khác thì giơ cằm của anh lên, hung hăng hôn lên xương quai xanh của anh ta, "Anh cho rằng em thích người phụ nữ điêu ngoa tùy hứng kia sao, chẳng qua là bởi vì trong nhà cô ta có tiền..."
Ba!
Đột nhiên một đạo thân ảnh cao ngạo nhanh chóng lướt qua Mộ Tư Nguyệt, giơ lên bàn tay thẳng tắp đánh về phía nam nhân, "Tôi điêu ngoa tùy hứng như vậy thật sự là làm cho anh chịu ủy khuất! "
Mộ Tư Nguyệt nhìn hoàn toàn ngẩn người, bạn học cũ vừa rồi gặp cô ở đại học A, hắn hóa ra là GAY! Vì tiền mới cùng Phong Ca qua lại.
"Phong Ca..." Mộ Tư Nguyệt có chút bất tri bất giác, thấy bạn tốt tát đối phương một cái rồi sải bước rời đi, liền lập tức đuổi theo.
"Phong Ca, chờ mình."Mộ Tư Nguyệt nhìn nữ nhân phía trước nghiêng mặt lộ ra nước mắt, đáy lòng lo lắng hô to.
Có lẽ là bởi vì bước chân của cô quá mức vội vàng, đột nhiên nghiêng người một chút, cả người lảo đảo ngã xuống.
"Mộ Tư Nguyệt, vì sao cô lại ở đây!" Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng tràn ngập tức giận vang lên bên tai cô.