Nguy hiểm thật!
Thẩm Nhan thấy Khương Bích Vân cùng Thẩm Văn Bân trước sau rời đi, tâm treo cao của cô mới đột nhiên thả xuống dưới.
Liền ở lúc cô cho rằng một kiếp này thành công tránh được, Triệu Quyên lại dùng ánh mắt hồ nghi nhìn cô từ trên xuống dưới, cuối cùng đem tầm mắt ngắm nhìn ở giữa hai chân cô.
“Trên đùi con dính thứ gì?”
Ngón tay Triệu Quyên chỉ vào một đoàn bạch tinh dính trên sườn đùi phải của Thẩm Nhan, kinh ngạc hỏi.
Thẩm Nhan trong lòng tức khắc lộp bộp một cái, theo bản năng cúi đầu theo phương hướng ngón tay Triệu Quyên nhìn lại.
Ngay sau đó, cô lập tức xoay người bước nhanh đến bồn cầu bên cạnh, từ một bên rút ra khăn giấy trong hộp giấy, vừa chán ghét xoa, vừa đối Triệu Quyên giải thích nói: “Dì, con cũng không biết đây là cái gì, thoạt nhìn giống như nước mũi, quá ghê tởm!”
Triệu Quyên thấy thế, chỉ cho là Thẩm Nhan không cẩn thận dính thứ đồ dơ gì, trong lòng cũng không có nghĩ nhiều.
Tiếp theo, Triệu Quyên xả ra một nụ cười mỉm hiền lành nói: “Về sau chú ý chính mình, mau ra đây đi!”
Thẩm Nhan sợ chính mình chờ lát nữa sau khi ra ngoài, tinh dịch còn trong tiểu huyệt sẽ giống như vậy, tiếp tục chảy xuôi ra tới.
Vì thế, cô giả vờ giở thói quen ở sạch, nói chính mình muốn tắm rửa một cái mới an tâm.
Triệu Quyên nghe vậy, cũng không dám nói cái gì, đành phải gật đầu đáp: “Cái cửa này hiện tại đóng không được, con muốn tắm rửa, trước dùng ghế giữ cửa đi!”
“Tốt!”
Thẩm Nhan xoay người cầm lấy ghế bên cạnh bình thường dùng để đặt quần áo khi tắm, đi tới cửa đối Triệu Quyên cứng đờ cười cười, thuận thế liền giữ cửa đóng lại.
Triệu Quyên rời khỏi, Thẩm Nhan dựa vào trên ván cửa, hai mắt nhìn trần nhà, nhẹ nhàng thở ra thật dài.
Diệp Hạo Hiên trở lại trên bàn cơm, đồ ăn trên bàn đã có điểm lạnh.
Thẩm Văn Bân cùng Triệu Quyên hai người lại vội vàng ở trong phòng bếp hâm nóng đồ ăn, mà Khương Bích Vân tựa như hoa si, vẫn luôn si ngốc nhìn hắn cười.
Diệp Hạo Hiên bị Khương Bích Vân xem đến da đầu tê dại, vì để hiểu biết thêm càng nhiều tin tức của Thẩm Nhan, cũng vì giảm bớt cảm xúc xấu hổ.
Hắn bắt đầu chủ động cùng Khương Bích Vân tìm đề tài, hỏi vấn đề trên cơ bản tất cả đều là về Thẩm Nhan.
Khương Bích Vân ban đầu còn ngây ngốc nhiệt tình trả lời, sau lại càng ngày càng cảm giác không thích hợp.
Dần dần, cô rốt cuộc không chịu nổi tính tình, liền hờn dỗi bĩu môi nói: “Anh như thế nào đối với em gái em cảm thấy hứng thú như vậy nha? Anh cũng không có hỏi một chút em ngày thường thích làm cái gì sao.
”
Diệp Hạo Hiên thấy gương mặt này của Khương Bích Vân, hận không thể cách xa.
Hắn bị cô ta hỏi như vậy, hỏi đến trong lúc nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
Ngay khi hắn vừa định lấy một lý do thoái thác, Thẩm Văn Bân cùng Triệu Quyên hai người vừa lúc bưng đồ ăn đã hâm nóng tốt đi tới.
“Thật không phải! Để con ăn một bữa cơm cũng phải đợi lâu như vậy, tới, bác trước giúp con múc một chén canh nóng đi!”
Triệu Quyên cầm lấy một chén canh nhỏ, nhiệt tình giúp Diệp Hạo Hiên múc canh.
“Cảm ơn bác gái!”
Diệp Hạo Hiên từ trong tay Triệu Quyên tiếp nhận canh chén, ánh mắt theo bản năng hướng phòng vệ sinh liếc mắt.
Triệu Quyên nhạy bén chú ý tới cái chi tiết này, bà vội cười giải thích nói: “Trên đùi Nhan Nhan dính đồ vật dơ bẩn, con bé nói muốn tắm rửa một cái, đứa nhỏ này từ nhỏ liền đặc biệt thích sạch sẽ, ha hả…”
Khương Bích Vân nghe vậy, nhịn không được nhỏ giọng nói thầm nói: “Nó kỳ thật chỉ là nhiều chuyện!”
Lời Khương Bích Vân nói, một chữ không lọt, tất cả đều rơi vào trong tai Diệp Hạo Hiên, hắn theo bản năng chau mày, không vui nhìn cô ta.
Khương Bích Vân xấu hổ cười cười, chỉ vào thức ăn trên bàn nói: “Em là đang tự hỏi anh thích ăn cái gì? Em giúp anh lấy.
”
“Không cần, tôi tự mình lấy.
”
Diệp Hạo Hiên trả lời đông cứng mà xa cách, tuy rằng không có biểu hiện đến rõ ràng như vậy, nhưng lại cũng làm người khác nghe ra được hắn đối Khương Bích Vân chán ghét.
Đúng lúc này.
Thẩm Nhan đầu tóc rối tung ướt dầm dề, từ trong phòng vệ sinh đi ra.
Diệp Hạo Hiên theo tiếng bước chân hướng Thẩm Nhan nhìn lại, khi ánh mắt lạnh nhạt chạm đến cô, lập tức trở nên lửa nóng, hình dáng tuấn bàng đều trở nên vài phần nhu hòa.
Triệu Quyên đem biểu tình biến hóa của Diệp Hạo Hiên tất cả đều xem ở trong mắt, bà ta không kìm được mà liếc mắt nhìn Khương Bích Vân một cái, ở trong lòng tính toán làm như thế nào giúp con gái nhanh chóng đạt thành việc hôn nhân này….