Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 86: Yêu đương vụng trộm hay là bỏ trốn




Edit: gau5555

Beta: Bella Ngân

Trong lúc đầu óc của Nhạc Du Du vòng vo khoảng ba giây đồng hồ, trong nháy mắt liền hiểu được hình thức của bọn người trước mặt, không khỏi lôi kéo y phục của Long Ngâm: “Cái kia, hình như chúng ta gặp phải thổ phỉ …”

Long Ngâm liếc nàng một cái, cho nàng một biểu tình “Thật trì độn.”

Nhạc Du Du không nói gì sờ sờ mũi, trong lòng cảm thấy bất mãn nhưng không dám tỏ vẻ bên ngoài, xe ngựa phía sau tốc độ cũng chậm quá, đã ở đây cả buổi rồi mà chưa thấy đi qua, vì thế, vẫn là không nên chọc giận nhóm thổ phỉ này, không có biện pháp, ai bảo mình không có võ công đâu, quy củ của giang hồ không phải là, ai lợi hại thì người đó chính là lão đại thôi! Bản thân muốn thoát hiểm, còn phải dựa vào người khác a.

“Đại ca, nơi này có một đôi tình nhân nhỏ đang yêu đương vụng trộm.” Lúc này, trong đám thổ phỉ kia một tiểu đầu mục nhìn nam nhân có râu quai nón nói kia “Bất quá, nhìn cách ăn mặc hẳn là phi phú tức quý, hắc hắc…”

“Này, nói cái gì đó?” Nhạc Du Du vừa nghe đã không vui, nàng trông thế nhưng là phụ nữ đã có chồng a, tại sao có thể nói nàng yêu đương vụng trộm? Hơn nữa đối tượng cũng không đúng a, cùng Long Ngâm? Kiếp sau đi, không không, kiếp sau sau sau nữa đi, lập tức từ trong lòng Long Ngâm nhảy ra ngoài, tròng mắt trừng lên, “Ngươi kia con mắt nào của ngươi thấy chúng ta yêu đương vụng trộm? Ta có thể tố cáo ngươi tội phỉ báng biết không?”

Râu quai nón kia vừa nghe thấy, liền vui vẻ: “Không phải yêu đương vụng trộm? Thì đó là bỏ trốn …”

Nhạc Du Du vừa nghe xong, có điểm bi ai, người kia không phải là thổ phỉ sao? Thế nào lại giống như ký giả nhà báo? Tặng một cái liếc mắt cho hắn: “Chúng ta đang làm gì thì cùng ngươi không có một xu quan hệ. Ngươi rốt cuộc là đang tra hộ khẩu hay là đánh cướp a…”

“Chúng ta đương nhiên là đánh cướp a.” Tiểu đầu mục vừa nghe xong, nhất thời quơ quơ đao trong tay, “Chẳng lẽ cái này làm dao thái rau không được?”

“Đánh cướp liền đánh cướp a, dong dài làm cái gì a.” Nhạc Du Du khinh bỉ nhìn bọn họ liếc mắt một cái, “Lời đầu tiên của thổ phỉ không phải là ‘Đường này là ta mở, cây này là do ta trồng, muốn đi qua đường này, phải lưu lại lộ phí’ sao? Ta chưa thấy người nào nói đâu?” Nói xong lắc đầu, “Hiện tại các người nha, làm việc thực sự không chuyên nghiệp, một chút hành vi của công việc thường ngày cũng không có, không biết mà lại muốn làm thổ phỉ sao? Nghĩ đến các ngươi như thế làm sao có thể tiến bộ được đây? Các ngươi không tiến bộ thì xã hội làm sao có thể phát triển đây…”

“Tiếp tục như vậy có thể không làm được a.” Nhạc Du Du càng nói càng dũng cảm, đơn giản đi tới chỉ điểm từng người, “Ngươi nhìn lại ngươi một chút, cầm đao mà một chút khí thế cũng không có, còn ngươi nữa, ánh mắt thì dại ra, một điểm ngoan độc cũng không có, quay lại ngươi, trên mặt dữ tợn không ít, phải run rẩy mới đứng lên được a…” Càng nói lời càng lợi hại, “Không được, nếu tiếp tục làm thổ phỉ như vậy, tiền đồ cùng công việc của thổ phỉ sẽ đều bị các ngươi đạp xuống mất, nếu cứ như thế đi xuống, thì xuống dốc cũng là chuyện sớm hay muộn …”

Long Ngâm không khỏi xuất hiện hắc tuyến, nữ nhân này đầu bị ngựa đá sao? Các Thổ phỉ hai mặt nhìn nhau lên, thế nào lại cảm giác nữ nhân này mới là thổ phỉ nha? Không khỏi đưa ánh mắt đều về phía lão đại của mình, nam nhân râu quai nón kia.

“Vì thế a, đại gia nên giải tán đi.” Nhạc Du Du hướng về phía đại gia khoát khoát tay, “Trở lại chỉnh đốn nội bộ một chút, sau đó sẽ đi ra… giải tán đi…”

Lời này vừa nói ra, mọi người giống như có mà làm, không hẹn mà cùng xoay người hướng trên núi đi. Thế nhưng, đi không được vài bước, bỗng nhiên quay trở về vị trí cũ, không đúng a, bọn họ mới là thổ phỉ có đúng hay không? Dựa vào cái gì mà lại nghe nữ nhân này ở chỗ này dài dòng?