Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 84: Muốn biết nguyên nhân




Edit: gau5555

Beta: Bella Ngân

Nói đến Nhạc Du Du bị Long Ngâm cưỡi ngựa cùng một đường hướng đi phía trước chạy vội, lúc ban đầu có chút khẩn trương cùng lo lắng, về sau lá gan cũng dần dần lớn lên, hiếu kỳ mở to hai mắt, cũng không dùng tay nhéo cánh tay của Long Ngâm nữa, mà lại bắt đầu hưởng thụ cảm giác giục ngựa chạy chồm lên này.

Không nghĩ tới cảm giác của người cưỡi ngựa lại thoải mái như thế

“A…” Rốt cuộc không nhịn được, Nhạc Du Du bỗng nhiên ngước cổ lên kêu lớn lên.

Long Ngâm một chút phòng bị cũng không có, hơn nữa trong lòng cũng không có khái niệm này, một nữ nhân không hề để ý hình tượng hét lớn kêu to, thanh âm kia lại còn rất chói tai, vì thế hậu quả chính làm giật mình một cái, sau đó thân thể lại quơ quơ, thật đáng thương cho thế hệ cao thủ này, lại thiếu chút nữa mà ngã xuống dưới. Mà Truy Phong dưới chân kia tựa hồ cũng lảo đảo một chút, nhưng, bão mã này cũng rất thông minh, sau một hồi trấn tĩnh, lập tức liền khôi phục lại bước tiến mạnh mẽ trước kia, chỉ là, nó cũng rất bất mãn quay đầu lại một chút.

Nhạc Du Du không hiểu quay đầu lại nhìn Long Ngâm, thoáng một cái sao lại đi chậm lại? Phát hiện ra cái tên kia mặt như thế nào lại giống như Bao Công? Không khỏi bĩu môi, quên đi, vẫn là đừng nên hỏi, mình vẫn đang nhờ người ta, tốc độ như thế chấp nhận một chút đi.

“Vương phi, dừng ở phía trước nghỉ ngơi một chút, chờ người phía sau một chút đi.” Tới một chỗ nhỏ dưới sườn núi, Long Ngâm giữ dây cương của Truy Phong, sau đó cũng không xem Nhạc Du Du có đồng ý hay không, hắn liền trực tiếp xuống ngựa, đem Nhạc Du Du  lôi xuống tới.

“Ơ, ngươi không thể nhẹ nhàng một chút sao?” Nhạc Du Du chân vừa mới chạm đất, Long Ngâm liền buông lỏng tay ra, kết quả, hai chân của Nhạc Du Du hơi mềm một chút, liền đặt mông xuống đất, không khỏi nhếch miệng lên, cái mông của mình đắc tội với người nào không biết? Đều quăng ngã nhiều lần như thế, cảm thấy cũng rất tức giận hướng về phía Long Ngâm kêu lớn lên.

“Đối với ngươi sao?” Long Ngâm tuyệt không động đậy, nghe thấy Nhạc Du Du chất vấn, tựa hồ còn rất kỳ quái, “Không cần phải thế.” Hắn nhẹ nhàng chỉ đối với một người…

“Ngươi…” Nhạc Du Du không nghĩ tới Long Ngâm sẽ trắng trợn nói ra như thế, nhất thời bị bất ngờ, “Ta…”

Long Ngâm căn bản là không thèm nhìn nàng, buông dây cương ra cho Truy Phong tùy ý gặm cỏ xanh trên mặt đất ở bốn phía, mà hắn thì đi tới tảng đá bên cạnh ngồi xuống. Nữ nhân này thật không biết tốt xấu, đối với nàng, hắn đã là dị thường khách khí, còn nếu như là nữ nhân khác, hắn sợ rằng cũng không buồn liếc mắt, bây giờ còn ngoại lệ để cho nàng đi cùng mình. Nữ nhân, quả nhiên đều là không biết đủ.

Nhạc Du Du bi ai nắm nắm tóc, xú nam nhân này thế nhưng không nhìn lại mình đi? Không được, hôm nay nhất định phải cùng hắn nói rõ, từ khi tới vương phủ, người kia đối với mình sắc mặt đã không tốt, vì cái gì nha? Tốt xấu gì mình cũng tính là phân nửa chủ nhân của hắn đi, nghĩ tới đây liền hùng hổ đi tới, đứng ở trước mắt Long Ngâm chống nạnh nói: “Họ Long, hôm nay ngươi phải giải thích rõ ràng cho ta, Nhạc Du Du ta rốt cuộc đã đắc tội gì với ngươi ôn thần này? Ngươi đối với ta cứ như tình địch chứ”

Nhạc Du Du nói hoàn toàn là vô tâm, thế nhưng, trên mặt Long Ngâm lại bỗng nhiên trắng bệch, ánh mắt cũng có chút hoảng loạn, lập tức phản bác: “Không có, ta không có coi ngươi như tình địch…”

“Không có?” thanh âm của Nhạc Du Du nhất thời đề cao thêm hai độ, trò đua dai ước số cũng bắt đầu nhảy lên, “Ngươi dám nói ngươi không có? Ngươi dám nói ngươi đối với ta không thành kiến? Lúc nhìn thấy tướng công của ta, thì ánh mắt ôn nhu như nước, đối với bản vương phi liền trừng mắt lãnh đối, ánh mắt kia hận không thể đem ta ăn sống nuốt tươi, ngươi cho rằng ta không nhìn ra được sao?”

Long Ngâm sắc mặt càng thêm khó coi, trên người thậm chí còn hơi run rẩy lên…