Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 73: Không nghĩ ra




Edit: gau5555

Beta: Bella Ngân

Tuy nói Nhạc Du Du đối với Hoa Hồ Điệp không quá hảo cảm, thế nhưng, không thể phủ nhận chính là, có con bướm này đi theo, thật đúng là tăng thêm không ít lạc thú, không có việc gì trêu chọc hắn một chút vẫn là làm cho người ta thấy hài lòng, thế nhưng điều duy nhất làm cho Nhạc Du Du không nghĩ ra chính là, vốn thấy người kia đối với Hạo nhi có loại ý nghĩ xấu xa  thế nhưng, trên đường đi, hắn không có nửa hành vi quá kích, nhiều lắm chính là ánh mắt có điểm phức tạp mà thôi, thế nhưng tổng thể cảm giác chính là kính nể, Nhạc Du Du suy nghĩ một hồi lâu, xác thực chính là kính nể.

Điều này làm cho Nhạc Du Du không thể không thấy kỳ quái. Nếu nói về võ công, đoàn người này lợi hại nhất có lẽ sẽ là Trình Dật cùng Long Ngâm, muốn nói về bối phận cùng với làm việc trầm ổn, thì phải kể đến Ngọc thúc, Lãnh Hạo Nguyệt tuy rằng mang danh hiệu vương gia, thế nhưng dù sao cùng là tâm trí không ổn định, chính mình mặc dù là vương phi, thế nhưng dù sao cũng không biết gì, hắn muốn kính nể, thì mục tiêu cũng nên là Trình Dật bọn họ, cũng không nên là Lãnh Hạo Nguyệt …

Nhưng khi nhìn kia tư thế, Hoa Hồ Điệp nhưng tuyệt không sợ hãi Trình Dật cùng Long Ngâm, đối Ngọc thúc cũng nhiều lắm là khách khí mà thôi.

Nhạc Du Du quan sát cả ngày cũng không nghĩ ra, cẩn thận suy nghĩ thẳng đến tối cũng vẫn nghĩ không ra, vậy cũng không muốn nghĩ, chỉ cần người này đừng đánh chủ ý vào Hạo nhi, nếu không nàng cũng sẽ không không tha cho hắn.

Bởi vì địa phương dừng chân là một trấn nhỏ, khách sạn trên trấn lại quá nhỏ, căn bản là không ở được nhiều người như vậy, cuối cùng đành phải thuê mấy nhà nông ở bên cạnh.

Linh Lung cầm nhiều chăn bông cho bọn hắn làm đệm giường, dù sao nông trại này giường rất cứng rắn, thức dậy sẽ khó chịu.

“Linh Lung ngươi làm sao vậy?” Nhạc Du Du lúc này mới phát hiện Linh Lung hình như hành động có chút không được tự nhiên, bước đi không thế nào lưu loát, “Có chỗ nào không thoải mái?”

“Không có việc gì.” Linh Lung sắc mặt cứng đờ, thế nhưng lại lập tức mỉm cười, “Chính là vừa rồi không cẩn thận vấp ngã…”

“Ngươi, nha đầu kia thật liều lĩnh.” Nhạc Du Du vừa nghe thấy thế không khỏi lắc đầu, sau đó lấy ra một bình nhỏ, “Đây là Ngọc thúc cho ta, có người nói có thể làm tan máu đọng, ngươi cầm xoa xoa xoa, đêm nay không cần hầu hạ, sớm đi về nghỉ ngơi một chút đi.” Nói xong, cầm lấy chăn, chính mình tự tay trải giường chiếu.

“Vương phi, như vậy sao được?” Linh Lung vừa nhìn, sợ đến vội vàng cướp chăn trong tay của Nhạc Du Du, “Đây là chức trách của nô tỳ..”

“Đừng dong dài, ta nói được thì được.” Nhạc Du Du đem nàng đẩy ra bên ngoài “Mau đi nghỉ ngơi.” Sau đó hướng về phía Lãnh Hạo Nguyệt đang bên cạnh nói, “Tướng công, qua đây hỗ trợ đi, tỷ tỷ không phải đã nói với ngươi, chuyện của mình thì mình phải làm …”

“Được nha.” Lãnh Hạo Nguyệt vừa nghe thấy thế lập tức cao hứng bừng bừng qua đây hỗ trợ, sau đó nhìn Linh Lung bên cạnh có điểm đờ ra liếc mắt một cái, “Nương tử nói cái gì thì là cái đấy, Linh Lung phải ngoan nha.”

Linh Lung vừa nghe xong, liền vội vàng khom người thi lễ: “Tạ ơn vương gia, vương phi.” Sau đó vội vàng lui xuống, có thể để cho tôn chủ trải giường chiếu, thiên hạ chỉ sợ cũng chỉ có một mình vương phi, nàng mặc dù đã có chuẩn bị tâm lý, thế nhưng vẫn chịu không nổi kích thích này, vội vàng lưu đi.