Edit: gau5555
Beta: dark Angel (Bella Ngân)
Nhạc Du Du nói làm cho Long Ngâm cũng hơi nở nụ cười, nữ nhân này nói không sai, so với mình, nếu mọi người biết thân thế của hắn như thế, chỉ sợ không phải là quái vật đơn giản như vậy, mà sẽ bị trở thành yêu quái.
“Sư phụ nói qua, thế gian vạn vật, có rất nhiều điều không biết, chúng ta không biết không có nghĩa là sẽ không phát sinh…”
“Sư phụ của ngươi thật là một cao nhân a.” Nhạc Du Du nhịn không được hô nhẹ lên, “Hắn ở nơi nào a? Ta có thể đi gặp hay không?” Trong tiềm thức, nàng cảm thấy Vô Ưu lão nhân này có thể cho mình biết đường trở về.
“Sư phụ vân du bên ngoài, hành tung mơ hồ bất định, vì thế, chúng ta cũng không có phương pháp tìm được người.” Long Ngâm lắc đầu.
A. Nhạc Du Du không nói gì chỉ có hơi thất vọng, thế nhưng lại có chút may mắn, nếu quả thật có thể trở về nàng sẽ thực sự bỏ được Hạo nhi rời đi sao? Đáp án là không xác định, vì thế, cũng không bằng không có hi vọng, như vậy nàng cũng sẽ an tâm chờ đợi hơn một chút.
Từ trong tiểu viện của Long Ngâm đi ra, tâm tình Nhạc Du Du có chút phức tạp, lần nói chuyện này tuy rằng làm cho Long Ngâm tiêu trừ địch ý đối với nàng, thế nhưng, chuyện của Long Ngâm, nàng cũng không biết mình làm đúng hay không, cổ vũ hắn đi biểu lộ, cũng không biết sẽ ra kết quả gì, vạn nhất người kia lúc đó thực sự coi thường hắn, vậy làm sao bây giờ? Chính mình chẳng phải là đã giúp ngược sao?
Bất quá, buồn bực chính là, người kia rốt cuộc là ai a? Long Ngâm này từ đầu chí cuối cũng không tiết lộ.
Nhạc Du Du vừa đi vừa suy ngẫm, trong đầu bỗng nhiên điện quang như lửa đánh chợt lóe, người kia mà Long Ngâm nói tới? Hắn tình nguyện cứ yên lặng bảo vệ người kia như vậy? Mà người kia cũng đã lấy vợ, vậy người này sẽ là ai chứ? Trình Dật? Hắn không kết hôn a, chẳng lẽ… Nghĩ tới đây, Nhạc Du Du bỗng nhiên kinh ngạc há to miệng, mắt cũng trợn tròn, nên không phải là… Nếu quả thật chính là, nàng làm sao bây giờ?
Tuy rằng không muốn thừa nhận, thế nhưng, càng nghĩ càng cảm thấy đúng, đồng thời kết hợp với các loại dấu hiệu mà từ khi nàng bắt đầu nhận thức Long Ngâm, nàng càng ngày càng khẳng định, Long Ngâm thích người nam nhân kia không ai khác, chính là tướng công của nàng Lãnh Hạo Nguyệt.
Nhận thức điều này làm cho tâm Nhạc Du Du bất an lên, nàng thật ra vẫn nghĩ tới mình sẽ có tình địch, thế nhưng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, tình địch của mình lại là nam nhân a…
Kết luận này cũng làm cho Nhạc Du Du phát điên, càng làm cho nàng không biết phải làm sao.
“Làm sao bây giờ?” Trong lòng Nhạc Du Du lần thứ hai rơi vào bế tắc, nàng thế nhưng lại cổ vũ “Tình địch” của mình đi biểu lộ với tướng công, phỏng chừng so với mình không hề kém hơn? Gì chứ không biết trước mà còn phát biểu ý kiến đây? Mình tại sao lại không phát hiện ra sớm đâu? Nàng rốt cuộc cũng nhận ra lời của bạn học cùng đại học của nàng, cũng chính là trong lúc ngủ nữ nhân kia nói: Nhạc Du Du, tình thương của cậu cùng chỉ số thông minh là kém xa, hoặc là nói đại bộ phận là thành ngược lại, đừng nhìn cậu chỉ số thông minh cao học giỏi, đáng tiếc, ở phương diện cảm tình, cậu chính là người ngu ngốc…..
Nguyên nhân gây ra chính là trường học có một thanh niên đầy hứa hẹn thích Nhạc Du Du, không có việc gì cũng chạy đến ký túc xá của các nàng, kết quả, Nhạc Du Du ngu ngốc căn bản không phát hiện ra, kết quả, đã bị nữ nhân kia chiếm mất đi, lúc nàng biết thì ảo não đã lâu. Kết quả là bị người chế giễu, nàng nhớ kỹ, lúc đó nàng đã trả lại cho nữ nhân kia một quyền.
Hiện tại xem ra, tình thương của mình đích xác là có chuyện a a a a.
Bất quá, Nhạc Du Du có phong cách cư xử đặc biệt của mình, không biết nên xử lý chuyện tình như thế nào, thì không nên để ý tới nữa, điển hình cho tinh thần đà điểu, vì thế, đối với “Cảm tình gút mắc” của Long Ngâm cùng Lãnh Hạo Nguyệt nàng quyết định sau này đều áp dụng thái độ chẳng quan tâm, tuy rằng làm được điều này có chút khó khăn.
Nhạc Du Du đối với Long Ngâm là xúc động rất lớn, tuy rằng hắn không biểu hiện ra ngoài, thế nhưng, trong lòng cũng là phong ba cuộn trào mãnh liệt, tuy rằng hắn sẽ không lập tức đi tìm Lãnh Hạo Nguyệt để biểu lộ, thế nhưng, cũng không tự ti nữa, giống như Nhạc Du Du nói “Tình cảm là không phải giá cả ”.
Ngày đó chỉ có một biến hóa nhỏ như vậy, năm ngày sau liền qua đi.
Rốt cuộc cũng đến ngày giỗ của Tuyết phi nương nương.
Trong thư phòng.
Ra ngoài đã nhiều ngày Lạc Băng ngồi ở ghế trên, chau mày: “Hạo nhi, bạo động ở Bắc bộ đã được thái tử mạnh mẽ trấn áp, có mấy ám vệ hy sinh…”
“Phi ưng bị thương làm sao?” Sắc mặt của Lãnh Hạo Nguyệt cũng rất là ngưng trọng.
“Trúng độc, nhưng hoàn hảo không có trở ngại…” Lạc Băng lắc đầu, hắn xuất thủ, chính là người chết cũng có thể kéo từ quỷ môn quan trở về, “Chỉ bất quá, chất độc này rất kỳ quái, hiển nhiên là độc củaNamCương…”
“Ý của ngài là, thái tử có thể cấu kết với Liệt Nhật quốc?”
“Ta là lo lắng phía sau Đường lang bộ có người của hoàng tộc…”
Lãnh Hạo Nguyệt không khỏi trầm mặc, thực sự sẽ có người của hoàng tộc sao? Người kia là ai chứ?
“Hạo nhi, ngày mai chính là ngày giỗ của mẹ ngươi, ta lo lắng sẽ có người phá hư.” Lạc Băng dẫn đầu phá vỡ trầm mặc, “Hắn đang hoài nghi là ngươi đang giả bộ ngớ ngẩn.”
“Hắn cho tới bây giờ đã không tin tưởng.” Lãnh Hạo Nguyệt cười nhạt, “Lần này, chỉ là nghiệm chứng cho việc hắn vẫn lo lắng mà thôi.” Ám vệ của hắn ở trong Tấn Vương phủ có tiêu chí, nếu bọn họ bị bắt được, đồng thời sát hại, cũng sẽ không kiểm tra, lại không thể không nhìn thấy hoa văn mặt trăng ở trên cánh tay của bọn họ.
“Vẫn là nên cẩn thận tuyệt đối.”
“Uh.” Lãnh Hạo Nguyệt gật đầu, “Hay là, đã tới lúc chính diện giao phong đi.” Nói xong, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Ngọc Tuyền, “Ngọc thúc, ám vệ hi sinh này đều là người đã theo chân bản vương nhiều năm hãy trấn an người nhà của bọn họ cho tốt…”
“Lão nô đã hiểu.” Ngọc thúc gật đầu, “sẽ đi làm ngay.”
Một đêm không nói chuyện. Ngày thứ hai, tất cả mọi người đều một thân đồ trắng, sau đó mang theo các loại tế phẩm, lục đục kéo tới vùng ngoại ô. Tuyết phi nương nương sinh tiền được phong là quý phi, vì thế, sau khi lăng tẩm thi công cũng là rất đồ sộ, tuy rằng thua hoàng lăng ở kinh thành, thế nhưng cũng được coi như là U Châu đệ nhất lăng.
Người thủ lăng sớm đã đem lăng mộ quét dọn sạch sẽ, chờ ở ngoài lăng.
Nhạc Du Du theo Lãnh Hạo Nguyệt, ở tế điện dưới sự hướng dẫn của người, dâng các loại cống phẩm, sau đó dưới mộ của bà bà dập đầu ba cái, rồi lại thắp lên ba cây hương.
“Bà bà a, con là Nhạc Du Du, là con dâu của người a.” Nhạc Du Du giơ hương nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, “Người yên tâm đi, con sẽ chiếu cố Hạo nhi thật tốt, người xem, Hạo nhi đều mập đâu…”
Lãnh Hạo Nguyệt bên cạnh nghe Nhạc Du Du nói, thì dở khóc dở cười, thể trọng của mình không hề thay đổi đúng hay không?
“Nhưng, bà bà a, con dâu còn có một sự việc muốn nhờ a.” Nhạc Du Du dập đầu một chút, sau đó lại tiếp tục nói tới, “Đó chính là, làm cho Hạo nhi tốt hơn…”
Lãnh Hạo Nguyệt trong lòng hơi giật giật, nữ nhân này, việc gì cũng đều nghĩ cho hắn a? Mà mình đây? Vẫn đang lừa gạt nàng a.
“Nương tử, ta kỳ thực..” Lãnh Hạo Nguyệt muốn nói cho Nhạc Du Du biết chân tướng, tấm lòng của nàng làm cho hắn xấu hổ. Thế nhưng, lời còn chưa ra khỏi miệng xung quanh lăng tẩm bỗng nhiên liền xuất hiện không ít hắc y nhân, không nói hai lời, hướng về phía Lãnh Hạo Nguyệt cùng Nhạc Du Du đang quỳ trên mặt đất tấn công.