Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Chương 127: Phòng phẩu thuật




” Bác sĩ! Mau cứu cô ấy!” Luật Hạo Thiên theo xe đẩy cùng nhau vào phòng phẫu thuật.

” Xin lỗi, Luật tiên sinh anh không thể vào được.”

” Vì sao?”

” Anh sẽ làm ảnh hưởng đến việc trị liệu của chúng tôi.”

Luật Hạo Thiên sửng sốt một chút, túm lấy áo bác sĩ , hung hăng nói:” Cứu không được cô ấytôi bắt các người sẽ chôn cùng!”

Ở bên ngoài phòng nghỉ ngồi xuống, anh cúi đầu, trong đầu rối bời.

Anh biết hiện tại quan trọng nhất cầu cho San San vô sự, mà những thứ khác, tuy rằng anh tận lực tránh cho mình không suy nghĩ, nhưng anh biết, đó là điều không thể trốn.

Ở trên xe cô đã nói những lời này, mỗi một câu đều giống như đam vào lòng anh, làm cho anh thống khổ.

Thật ra cục diện như vậy anh cũng không phải chưa nghĩ qua , chính mình cảm thấy rất tự tin, hiện tại anh rốt cục biết được, giấy không gói được lửa, anh lừa được nhất thời, những không thể lừa được cả đời.

Một cái bác sĩ đi ra:” Luật tiên sinh, đứa bé không bảo đảm, phải nhanh phẩu thuật, anh mau ký tên .”

Luật Hạo Thiên tay run rẩy, ký tên hỏi:” Sao lại vậy?”

” Phảu thuật nhất định có nguy hiểm, chúng tôi không dám cam đoan nhất định thành công.”

” Ông dám!” Luật Hạo Thiên nắm lấy quần áo người bác sĩ.

” Hạo Thiên, anh đừng xúc động!” Giang Trục Thủy không biết khi nào tới, vội vàng ngăn lại:” Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? San San không phải ở trong bệnh viện nghỉ ngơi sao? Làm sao có thể đột nhiên phát sinh chuyện này?”

Luật Hạo Thiên cúi đầu, nhíu mày nói:” Là tôi mang cô ấy ra ngoài tản bộ, không cẩn thận ngã xuống……”

” Không cẩn thận?” Lâm Tường tức giận nói:” Anh là chồng cô ấy, anh sao lại có thể không cẩn thận? Anh không lo cho cô ấy?”

Luật Hạo Thiên kìm nén tức giận:” Không cần cậu giáo huấn tôi!”

” Được rồi, mọi người bớt tranh cãi đi.” Giang Trục Thủy khuyên nhủ:” Chỉ cần San San có thể bình an vô sự, như thế nào cũng được.”

” Anh rể, anh Giang!” Hàm Nhã thở hồng hộc chạy tới, trong lòng ôm một đống này nọ, mang quần áo trẻ con, bình sữa và vâng vâng.

” Em đem đến đây để làm gì?” Giang Trục Thủy ngạc nhiên nói.

” Chị không phải sắp sinh sao?” Hàm Nhã nhìn vào cửa phòng phẩu thuật:” Thế nào? Sinh được chưa.”

Không khí khẩn trương , bị cô phá hư rối tinh rối mù, Luật Hạo Thiên xoay người sang chỗ khác không để ý tới cô, Lâm Tường tức giận nói:” Sinh cái gì mà sinh! Mọi người còn mong cho cô ấy như vậy!”

Giang Trục Thủy thở dài một tiếng, đem những thứ trong tay cô đặt trên ghế, bất đắc dĩ nói:” Ai nói với em là San San phải sinh? Cô ấy mới mang thai sáu tháng, sinh cái gì sinh?”

” A?…… Nga, em không biết……” Hàm Nhã cảm thấy có lỗi nói, cô thật sự không phải cố ý. Vừa nghe chị vào phòng phẩu thuật, liền nghĩ rằng sắp sinh.

” Vậy chị ấy hiện tại như thé nào?” Cô vội hỏi .

” Đứa bé không bảo đảm, đang phẩu thuật.”

” Nga……” Hàm Nhã nhìn mắt sắc mặt dữ tợn của Luật Hạo Thiên, ánh mắt kia, giống như muốn đem mình ăn tươi nuốt sống .

” Anh rể, anh đừng sốt ruột……”

” Cô câm miệng đi.”

Cô không dám nói thêm nữa.

Qua gần một giờ, nhưng một giờ này giống như mười năm, lòng Luật Hạo Thiên , bị dày vò vỡ nát, nặng nề cúi đầu.

Rốt cục, cửa cũng mở, bác sĩ lấy mũ xuống bước ra.

” Cô ấy thế nào!” Mọi người tiến lên hỏi.

” Bệnh nhân đã thoát ly khỏi nguy hiểm.”

Một câu làm cho tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra, lập tức y tá phụ giúp đưa xe đẩy đi ra, Luật Hạo Thiên liền chạy lại :” San San !”

” Bệnh nhân còn đang hôn mê, cần phải nghỉ ngơi vài ngày mới có thể tỉnh lại.”

Luật Hạo Thiên nhắm lại hai mắt, cầu nguyện trời xanh, hoàn hảo cô ấy không có việc gì, anh nguyện ý dùng hết thảy để trao đổi cho sinh mệnh của cô.

Sang ngày hôm sau, Lâm Tư Tư đem bình giữ nhiệt đến.

” Em vừa hầm canh gà, mang cho cô ấy bồi bổ.”

Giang Trục Thủy cười nói:” Vất vả cho em rồi.”

” Không sao, anh mau đưa cho San San uống đi.”

” Em cũng vào đi !”

Tư Tư lắc lắc đầu:” Em không vào đâu.”

Giang Trục Thủy biết, cô không muốn gặp Luật Hạo thiên.

” Được rồi, anh sẽ đem tâm ý của em nói với San San .”

“…… Ừ, anh thay em nói với cô một tiếng xin lỗi, là do em không hiểu chuyện, làm rất nhiều chuyện tổn thương đến cô ấy, hiện tại ngẫm lại thật sự rất buồn cười ……”

” Tư Tư.”

” Vâng?”

” Em trưởng thành rồi.”

Tư Tư vui vẻ cười:” Em trở về đây.”

Quay người lại, tay lại bị anh cầm.

Cô kinh ngạc, chậm rãi quay đầu, anh cười:” Buổi tối cùng nhau ăn cơm đi.”

” Được.”

Từng là công chúa tùy hứng bá đạo, đã trải qua nhiều chuyện như vậy , đã lột xác trở thành một người thành thục, là Trục Thủy làm cho cô thay đổi, hiện tại ngẫm lại, chính mình cảm thấy ngây thơ cơ nào……

Khi San San tỉnh lại, cô chỉ khóc.

Cô biết đứa bé đã không còn, cô có thể cảm giác được, sinh mệnh bé nhỏ kia, đã không còn trong cơ thể cô.

Có lẽ đứa bé này căn bản không nên xuất hiện vào lúc này, đây là ông trời trừng phạt cô……

” San San ……” Luật Hạo Thiên nhẹ giọng gọi.

Cô nghe được thanh âm của anh, không mở mắt, suy yếu nói:” Anh đi đi, em không gặp anh.”

” Chẳng lẽ bởi vì anh làm chuyện này, em sẽ rời khỏi anh ?” Anh cực kỳ bi ai nói:” Em đã quên chúng ta ở trong giáo đường nói gì sao, lúc anh trao nhẫn cho em, em đã nói gì?”