Phúc Hắc Tổng Giám Đốc, Đừng Ăn Ta

Chương 11: Ngày đầu làm vệ sĩ




“Thực xin lỗi, Lâm tiểu thư, tôi……” Tiết San San đứng trước mặt Lâm Tư Tư, thở hồng hộc nói.

” Không sao, Hạo Thiên đã nói cha tôi, cô bên ngoài uống rượu, đánh nhau với người ta nên bị thương.” Tư tư mặt tươi cười nhìn cô.

Tiết San San mặt đỏ lên, không nghĩ tới Luật Hạo Thiên dùng lý do này giải thích dùm cô, chỉ thấp giọng nói:” Thực xin lỗi.”

“Không sao, bất quá nếu cô muốn làm vệ sĩ cho tôi, nói ngăng phải khéo léo, không thể tùy tùy tiện cùng người khác đánh bị thương.”

“……Vâng, đại tiểu thư.”

” Ở trong trường, cô gọi tôi là Tư Tư là được.”

” Vâng…… Tư Tư.”

” Tốt lắm chúng ta đi học thôi.”

Lâm Tư Tư nói xong cất bước đi về phía trước, Tiết San San âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hoàn hảo này đại tiểu thư vẫn là thông tình đạt lý, so với cái tên họ Luật kia tốt hơn nhiều.

Hai người đi vào phòng học, tiết này là tiết kinh tế, thầy giáo là một giáo sư đã năm mươi.

Tiết San San lần đầu tiên được học ở nơi cao quý như vậy , là người mới vào nơi này. Cô hết nhìn đông tới nhìn tây trong chốc lát, phát hiện những người ở đây cũng không giống như lời đồn mặc đồng phục, đi học cũng không chuyên tâm nghe giảng, cũng có ngủ cùng đùa giỡn, thậm chí còn có một đôi nam nữ xưng anh anh em em, ai nấy đều tự do làm việc riêng của mình.

Bỗng nhiên cómột nữ sinh chỉ vào cô cười nói:õem học sinh mới vừa chuyển đến kìa, thực xấu xí, nên về nhà đi!”

Dứt lời cùng mấy nữ sinh kia cùng nhau cười lên.

Tiếếnan San nhìn họ cười đến như vậy, thật không rõ iều gì đáng cười. Lâm Tư Tư quay nhìn cô một cái, thản nhiên nói:” Ngày mai tôi mang cô đi mua vài bộ quần áo, đừng cho tôi mất mặt.”

“…… Nga.” Cô đáp ứng, cũng không chấp nhận.

Bỗng nhiên giáo sư hỏi vấn đề kiến thức, không có ai trả lời được, Tiết San San cảm thấy thật là kỳ quái, rõ ràng vấn đề đơn giản như vậy, vì sao lại không có ai đứng lên trả lời?

Sau đó giáo sư thực tức giận, gọi tên người đứng lên trả lời, lại gọi đúng Tư Tư, San San thấp giọngnói đáp án cho cô.

Giáo sư kia thực vừa lòng, khen ngợi Lâm Tư Tư, lúc tan học, Tư Tư cũng không hờn giận nhìn Tiết San San:” Cô vì sao nói đáp án cho tôi?”

San San ngẩn cả người, vội hỏi: “Thực xin lỗi, Tư Tư. Tôi lần sau sẽ không như vậy.” Nguyên lai tiểu thư là người thành thực, không thích loại lừa dối này.

Không nghĩ tới Lâm Tư Tư lại như cũ sắc mặt không vui:” Cô thực thông minh, vấn đề nan giải như vậy cũng đoán ra?”

San San không biết nên nói cái gì, đành phải trầm mặc.

Cô đã thông minh như vậy, vậy thì khi giáo sư hỏi,cô liền thay tôi trả lời.”

Tiết San San ngẩn ra, không nghĩ tới cô ấy lại thay đổi nhanh như vậy, có chút mờ mịt nhìn cô, Tư Tư nhíu mày nói:” Như thế nào? Nghe không hiểu ý tứ của tôi sao?”

” Không…… Tôi biết, biết.”

Đi theo Đại tiểu thư vào phòng nghỉ, nhiều bạn học khác đều ngồi ở trên sô pha xem tạp chí, hoặc là tụ họp lại nói chuyện phiếm, uống này nọ.

” Đi giúp ta pha cà phê, không cần thêm đường.”

” Vâng.”

Tiết San San chạy tới chỗ phục vụ, pha cà phê, những thứ kia đều là miễn phí, nhưng là muốn giống tiệm Fastfood lý giống nhau chính mình đến nơi đây tới bắt, cho nên nàng lưu ý đã có thật nhiều giống nàng giống nhau chạy chân, qua lại chạy tới chạy lui lấy đồ ăn.

Cô bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô thật giống bảo mẫu a!

Trở lại chỗ bọn họ, phát hiện đám người nhà giàu kia vây xung quanh tiểu thư Tư Tư, bộ dáng cười nói.

” Phiền cho tôi qua một chút……” Cô cẩn thận đi vào, đem cà phê đặt ở trước mặt Tư Tư.

“Tư Tư tiểu thư, đây là vệ sĩ của cô sao?” Một nữ sinh nói:” Nghe nói cô ta công phu thật lợi hại a, không bằng bảo cô ta biểu diễn cho chúng ta xem được không?”

Tư Tư cười nói:” Các người không cần nói như vậy, cô ấy cảm thấy xấu hổ a.” Quay đầu nhìn Tiết San San:” San San a, mọi người quan tâm cô như vậy, hay là cô biểu diễn cho xem đi?”

San San nhíu mày:” Tiểu thư, tôi không phải xiếc ảo thuật……”

Thấy mặt Tư Tư đã dần chuyển đen, liền nhớ tới lời nói của Luật Hạo thiên, phải làm cho đại tiểu thư vừa lòng, cô đành cắn chặt răng:” Được rồi.”