Mắt thấy vũ khí của mình sắp sửa cường hóa thành công, vào đúng thời khắc mấu chốt này lại bị cắt ngang mà nổ tung, trong lòng Cố Nhược An nổi lên đại hỏa, lớn tiếng mắng: “Mẹ nó chứ, đồ không có mắt, không thấy ta đang cường hóa trang bị sao? Lúc này xác nhận cái p!…” Ba người Cốc Tuyết thầm mặc niệm cho người kia, chọc giận Cố đại tiểu thư, người nào không biết lúc cô ấy làm trang bị luôn kiêng kỵ bị cắt ngang chứ.
Cố Nhược An vừa mắng vừa tiện tay mở ra xác nhận hảo hữu, muốn xem đây là ai, chuẩn bị di chuyển, làm cho kẻ đó biết hậu quả của việc chọc giận mình, ai ngờ vừa nhìn câu nói trên màn hình…, Cố Nhược An lập tức u mê.
Hệ thống thông báo: người chơi [Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên] xin được kết hảo hữu, có đồng ý hay không?
Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên? Đây không phải là người nằm trong mười người đứng đầu bảng xếp hạng sao? Dù không thể so sánh với Hồng Trần đại thần kia nhưng với Cố Nhược An mà nói, đã là nhân vật cao không thể với tới.
“Sao thế An An? Sao đột nhiên không nói nữa?” Cốc Tuyết thấy hơi kì quái, quay đầu hỏi.
“Nha đầu chết tiệt kia, bị người ta mắng đến đần độn rồi sao? Không sao, tỷ tỷ giúp muội mắng lại!” Lan Na cũng quay sang giơ giơ nắm đấm lên.
“Ừ!” Hà Tử Mạt luôn đơn giản.
“Không… không phải! Là Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên muốn thêm tớ…. thêm tớ làm hảo hữu!” Cố Nhược An lắp bắp.
“Cái gì? Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên? Chính là thích khách cấp 124 đứng thứ 3 trên bảng xếp hạng?” Lan Na hét lên, “Nha đầu chết tiệt kia, mau thành thật khai ra, tại sao lại dính vào một chỗ với hắn. các cậu quen biết nhau sao?”
“Không… không biết mà!” Cố Nhược An suy nghĩ, quả thật không biết, có thể là lầm người, cho nên vung tay lên, nhấn thẳng vào “Từ chối”.
“Ơ kìa, sao cậu lại từ chối mà không thêm hảo hữu?”
“Tớ có quen đâu!” Cố Nhược An ra vẻ có lý chẳng sợ, đúng vậy, mình không quen, sợ cái gì.
“Ngốc vậy, bây giờ không quen thì sau này sẽ quen, thêm một chỗ dựa đằng sau có gì không tốt chứ?” Cốc Tuyết tỏ ra vẻ mặt rèn sắt không thành thép.
“Á… “ o__o…
“Được rồi, dù sao cũng từ chối rồi, có thể là thật sự lầm người, dù sao chúng ta và mấy đại thần kia thật sự không liên quan đến nhau.” Hà Tử Mat an ủi mọi người.
Đang lúc Lan Na ảo não, Cốc Tuyết thất vọng, Hà Tử Mạt hơi tiếc nuối thì lại có hai tiếng “Đinh đinh” lại vang lên.
Hệ thống thông báo: người chơi [Tả Ngạn Vân Yên] xin được kết hảo hữu, có đồng ý hay không?
Hệ thống thông báo: người chơi [Tử Chi Chung Chương] xin được kết hảo hữu, có đồng ý hay không?
Phòng ký túc 411 lập tức im lặng như tờ, rất lâu sau Lan Na mới kịp phản ứng đầu tiên, ấp úng hỏi: “Đại thần thêm bạn tập thể sao?”
Tả Ngạn Vân Yên là đao khách cấp 123 đứng thứ 4 trên bảng xếp hạng, Tử Chi Chung Chương là pháp sư cấp 123 đứng thứ 5.
“Tử Mạt, cậu cho tớ véo một cái, xem xem có phải chúng ta đang mơ không?” Lan Na nuốt nước miếng.
“Sao cậu không tự véo mình?” Hà Tử Mạt khinh bỉ trợn mắt.
“Vì tớ sợ đau!”
╭n╮(︶︿︶)╭n╮ Khinh bỉ ngươi!
Bốn người lập tức sôi nổi bàn bạc về việc đại thần tới cửa tập thể, ban đầu Cố Nhược An từ chối Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên còn nói là nhầm, giờ hai người kia cũng đến khiến cả bốn người kinh hãi.
[Thì thầm] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Đại tẩu, đệ và Tả Ngạn Vân Yên, Tử Chi Chung Chương là bằng hữu của lão đại, mong đại tẩu thêm hảo hữu!
[Thì thầm] Đạm Nhược An Niên: Đại tẩu gì? Lão đại gì? Ta không quen!
[Thì thầm] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Lão đại chính là Túy Khán Hồng Trần!
[Thì thầm] Đạm Nhược An Niên: Túy Khán Hồng Trần là ai?
Ba tên con trai trong phòng kí túc ngất xỉu tập thể, lão đại à, hóa ra chuyện xấu truyền đi cả nửa ngày, lại là do một mình cậu truyền, người ta hoàn toàn không biết cậu, thật bi ai… Mà bốn người phòng 411 thấy Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên cả buổi không phản ứng gì, đang muốn hỏi một câu thì thấy có người khác nhắn lại.
[Thì thầm] Tả Ngạn Vân Yên: Đại tẩu, Túy Khán Hồng Trần là bạn trai của tẩu, chính là người song tu với tẩu đấy!
[Thì thầm] Đạm Nhược An Niên: Cái gì?
Hệ thống thông báo: người chơi [Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên] xin được kết hảo hữu, có đồng ý hay không?
Lúc này, Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên lại xin thêm hảo hữu, Cố Nhược An run tay, sợ hãi nhấn “Đồng ý” ba lần, chuyện gì thế này? Chẳng qua là mình giận quá nói một câu, giờ người ta lại tìm tới cửa rồi, cô im lặng nhìn xa xăm…
[Hảo hữu] Tử Chi Chung Chương: Chào đại tẩu!
[Hảo hữu] Tả Ngạn Vân Yên: Đại tẩu, sau này có chuyện gì cứ tìm bọn đệ, bọn đệ nhất định sẽ nghĩa bất dung từ*.
*nghĩa bất dung từ: không từ chối, không thoái thác
[Hảo hữu] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Đại tẩu, lão đại vẫn chưa về, khi nào hắn về sẽ tới tìm tẩu.
Lúc này Cố Nhược An vô cùng buồn bực + không nói nên lời, có thể không gọi như thế được không, còn sợ chuyện chưa đủ loạn sao?
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Không cần đâu, không cần tới tìm ta, chắc hắn mọi người đều công việc bề bộn, các ngươi cứ làm chuyện của các ngươi, không cần để ý đến ta!
[Hảo hữu] Tử Chi Chung Chương: Đại tẩu, tẩu vẫn chưa gia nhập bang phái nhỉ, chờ lão đại về, bảo hắn thêm tẩu vào bang, mọi người có thể chiếu cố lẫn nhau.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Các ngươi thuộc bang gì?
[Hảo hữu] Tả Ngạn Vân Yên: Nghịch đồng thiên.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Orz.
Ba vị nam phụ à, các ngươi chắc chắn là suy nghĩ của các ngươi giống với suy nghĩ của đại thần à?
“An An, tớ không nhìn nhầm chứ, là Nghịch đồng thiên đấy, là bang đứng thứ nhất bảng xếp hạng, bọn họ đang nói đến bang này sao?” Cốc Tuyết trợn tròn mắt.
“Hình như là vậy?”
“Nha đầu chết tiệt kia, bảo bọn họ thêm cả tớ vào bang đi, tớ lập tức rút khỏi bang hiện tại, mẹ nó, có ai không mơ được gia nhập đệ nhất bang hội chứ?” Lan Na lo lắng không yên nói.
“Tớ có quen bọn họ đâu? Hơn nữa tớ cũng không gia nhập đâu!”
“An An, cậu quá may mắn rồi!” Hà Tử Mạt nhàn nhạt tổng kết.
“Tớ có thể nói đây là bắt đầu của cơn ác mộng không?” Mọi người yên lặng….
Trong một phòng kí túc nam.
“Lão đại, cậu về rồi!” Nam phụ số một tên là Cao Mân niềm nở nghênh đón.
“Ừ? Lại làm ra chuyện gì rồi?” Vị đại thần nào đó nhướn mày, bắt đầu có dự cảm xấu.
“Lão đại, không có, có làm gì đâu?” Nam phụ số hai tên Bành Phái nhìn lão đại nhà mình một cái, cảm thấy hơi sợ hãi.
“À? Vậy sao các cậu kì quái thế?” Chân mày đại thần nhăn chặt đến mức có thể kẹp chết một con muỗi, ánh mắt lạnh lùng mạnh mẽ nhìn chòng chọc ba người.
“A, lão đại, thật ra cũng không có gì, chỉ là bọn tớ mới giao lưu kết bạn với đại tẩu.” Nam phụ số ba Phương Thiên Dật cố giả vờ bình tĩnh nói.
“Đại tẩu? Giao lưu kết bạn? Các cậu đang nói ai?” Mặt đại thần đầy nghi ngờ.
“Lão đại, chính là Đạm Nhược An Niên đấy, chẳng phải hôm qua cậu nói cô ấy rất có ý tứ sao?”
“Tớ có nói sao?” Đại thần sờ cằm, thật sự suy nghĩ lại.
“Có, có mà lão đại, ba người bọn tớ đều nghe thấy!” Ba người lập tức gật đầu.
“Cho dù là đúng thì, sao tớ lại không biết, giờ các cậu có thể tự tiện quyết định hộ tớ rồi?” Vị đại thần nào đó nhìn ba người, khóe miệng nhếch lên độ cong đẹp mắt.
“À, lão đại, tớ buồn tiểu!” “Tớ cũng buồn!” “Lão đại, tớ đi với bọn họ!” Thấy chuyện không ổn, ba người nhanh chóng lùi lại, chạy nhanh như bôi dầu ở chân.
“Mấy người này!” Đại thần mỉm cười, “Đạm Nhược An Niên, ha ha! Thú vị!”