Đó là một hồ nước yên ả, sương mù bốc lên trên mặt hồ, mặt nước trong veo màu xanh biếc đẹp như thơ như họa, khiến người ta cảm thấy mỹ lệ mà yên tình. Bên hồ có một cây đại thụ không biết cần bao nhiêu người mới có thể ôm hết, cành lá rủ xuống, dưới tàng cây có thảm hoa nhỏ sáng lấp lánh như sao, giờ chính là ban đêm trong trò chơi, trăng tròn treo trên cao, đốm sáng huỳnh quang bay múa trong không trung, vừa thần bí vừa quyến rũ.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Chỗ này thật đẹp!
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Đúng vậy, cảm thấy tốt hơn chỗ kia của chúng ta!
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: Mỗi cảnh mỗi sắc, mỗi người mỗi vẻ.
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Thiết kế phong cảnh trong trò chơi này thật tuyệt! Rất đẹp!
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Vậy lần sau chúng ta sẽ tới nơi này hẹn hò.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: ……
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: ……
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: ……
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Em chỉ nói thế thôi, không có ý gì khác.
___
[Thì thầm] GM001: Tiểu thư Lan Na, em tới rồi.
[Thì thầm] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Đúng vậy! Bốn người bọn em đều tới.
Năm người mải tán thưởng phong cảnh nơi này, lại tự động xem nhẹ hai người bên cạnh, Lan Na vội vàng trả lời.
[Thì thầm] GM001: Để bảo vệ thông tin cá nhân của các em, trong trò chơi anh sẽ gọi bằng tên nhân vật nhé.
[Thì thầm] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Được!
___
[Phụ cận] GM001: Túy Khán Hồng Trần cũng tới này, có thể thấy đại thần ở khoảng cách gần như vậy thật tốt, công ty của bọn mình có rất nhiều người sùng bái bạn, còn bảo mình giúp bọn họ xin chữ kí đấy! Chụp một tấm ảnh chung nhé! Làm phiền bạn đã giúp bọn mình quay clip, lát nữa chụp ảnh bọn họ xong, chúng ta sẽ quay clip, sẽ không làm tốn quá nhiều thời gian của bạn đâu.
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Không sao.
Đây chính là kì thị, kì thị cực kì trần trụi, đối với đại thần thì tôn kính như vậy, hơn nữa đến Gm đều lạm dụng chức quyền đòi chụp ảnh chung, tiền quay clip cũng cao như vậy, đây chính là chênh lệch đó! Phía trên là tiếng lòng đồng thanh của bốn người.
[Phụ cận] GM001: Vị này chính là Thiển Mộng Vị Ương, là đao khách chụp ảnh chung với mọi người, mọi người làm quen một chút đi.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Không cần, bọn em đã quen biết từ sớm rồi, giữa bọn em có gốc rễ sâu xa.
Lan Na quái gở nói, khiến cho GM001 lập tức mù mờ.
[Phụ cận] GM001: Quen là tốt rồi, vậy chúng ta bắt đầu nhé! Đây chính là chỗ công ty chọn để chụp ảnh, các em chỉ cần nghe theo sự sắp xếp của anh là được.
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Ừm.
[Phụ cận] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Không thành vấn đề.
[Phụ cận] Mạt Tiểu Mạch: Ok!
Mọi người đợi hồi lâu cũng không thấy Thiển Mộng Vị Ương có phản ứng gì, từ lúc năm người Cố Nhược An tới, cô ta vẫnđứng yên ở đó, không động đậy.
[Phụ cận] GM001: Thiển Mộng Vị Ương, em có đó không?
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Hừ! Chắc chắn là nhìn đàn ông tới ngu người rồi!
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: A, có đây, thật xin lỗi, vừa rồi em đi rót cốc nước.
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: An An, sao lại lấy cớ giống cậu lần trước thế!
[Phụ cận]: Đạm Nhược An Niên: o(╯□╰)o
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Lấy cớ gì thế?
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: Khụ khụ, không có gì, đừng nghe cậu ấy nói linh tinh.
[Phụ cận] Thiển Mộng Vị Ương: Chào đại thần, em là Thiển Mộng Vị Ương, em cực kì sùng bái anh, có thể chụp ảnh chung với em không?
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Ngại quá, ta không rảnh!
Đối với việc Thiển Mộng Vị Ương này không để ý tới ai, trực tiếp chạy về phía đại thần, trong lòng mọi người đều có chút không thoải mái, kết quả là bị đại thần nói một câu giết ngay tại chỗ, tất cả đều thầm sảng khoái trong lòng, tiện nhân, xem ngươi còn đắc ý được không.
Thiển Mộng Vị Ương đột nhiên bị đại thần chẹn họng không lên tiếng được, vừa rồi GM đòi chụp ảnh chung, đại thần còn vui vẻ đồng ý, đến lượt mình liền trực tiếp từ chối, dù là GM cũng thấy hơi không ổn rồi, vội vàng tiền lên giảng hòa.
[Phụ cận] GM001: Nếu tất cả mọi người đều ở đây rồi thì chúng ta bắt đầu đi! Anh cần ảnh riêng của các em trước, cuối cùng mới chụp chung năm người với nhau, vậy chúng ta bắt đầu từ y sư nhé!
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: À, được!
[Phụ cận] Túy Khán Hồng Trần: Bọn anh ở bên cạnh đợi em!
[Phụ cận] Thiển Mạt Yên Huân Trang: An An, cố gắng lên!
[Phụ cận] Đạm Nhược An Niên: o(╯□╰)o
Thật ra thì cái gọi là hình ảnh cũng chẳng phải việc gì khó khăn lắm, chỉ cần dùng mấy động tác hưu nhàn trong trò chơi, pose mấy hình, hoặc sử dụng kĩ năng, để GM001 tìm góc độ thích hợp, chụp mấy tấm ảnh mà thôi, chẳng qua là phải phối hợp không ngừng, do không phải kĩ năng biểu diễn, lúc kĩ năng được tung ra quá nhanh, không kịp chụp hình nên phải làm lại.
Lúc Cố Nhược An đang tạo dáng cũng lén nhìn sang bên cạnh một cái, ba người Lan Na, lão đại, Hà Tử Mạt đều tụ tập lại nói chuyện phiếm, dùng kênh Phụ cận nên chỉ cần nhìn cũng biết các cô đang nói về việc chụp ảnh này của công ty trò chơi.
Đại thần đứng một mình ở bên kia, không ở cạnh mấy cô gái, chỉ có Thiển Mộng Vị Ương cứ xoay quanh đại thần, hai người nhìn qua thì không thấy làm gì, nhưng Cố Nhược An biết, chắc chắn là Thiển Mộng Vị Ương kia đang nói chuyện với đại thần, hơn nữa còn dùng kênh chat riêng.
Chỉ lát sau, dường như Lan Na cũng phát hiện ra, kêu gào trong kênh Phụ cận, gọi đại thần qua nói chuyện cùng, đại thần cũng lập tức bỏ Thiển Mộng Vị Ương kia lại, gia nhập vòng tròn nhỏ hẹp của mấy người Lan Na, cô lập cô ta ở bên ngoài (sao người biết là đại thần rời đi, người đàn bà kia sẽ không thể tìm đại thần để tán gẫu nữa?) rất tốt! Cố Nhược An âm thầm gật đầu, thế này mới không tệ.
Sau khoảng mười phút đồng hồ, phần của Cố Nhược An hoàn thành, sau đó theo thứ tự là Tử Mạt, Cốc Tuyết, Lan Na, cuối cùng mới là Thiển Mộng Vị Ương kia. Cố Nhược An cũng nhân tiện xem qua trang bị của cô ta, giống như của mấy người Cố Nhược An, đều cường hóa cấp 10, tất cả trang sức đều cường hóa lên cấp cao nhất, chẳng trách công ty trò chơi tìm đến cô ta, đột nhiên Cố Nhược An muốn biết, công ty trò chơi trả cho cô ta bao nhiêu tiền.
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Nghe nói giờ cô ta là đàn bà của Mình Ta Xưng Bá.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Mình Ta Xưng Bá là ai?
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Ngất! Cậu đang tiền mãn kinh hay là già yếu ngu ngốc thế, chính là thằng đàn ông thối tha dám mắng lão nương, nghe nói trang bị của Thiển Mộng Vị Ương này đều do Mình Ta Xưng Bá dùng tiền đập ra.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Thật sao? Sao cậu biết thế?
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: (Xem thường), cậu cho rằng tớ là cậu sao, cậu không nhìn lại xem tớ là ai?
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Cô ta còn dám quyến rũ đại thần, cô ta không sợ Mình Ta Xưng Bá biết sao?
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Xem ra cậu còn chưa ngốc lắm, còn biết cô ta đang dụ dỗ đại thần.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: 囧 Mình Ta Xưng Bá không sợ lại bị đội nón xanh sao!
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Cậu nói cái gì đó, cái gì gọi là lại, nón xanh của hắn ta cũng không phải do tớ đội lên, không chừng hắn vốn chính là một con rùa lông xanh.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: …… Đại thần sẽ không để ý đến cô ta.
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Chỉ sợ cô ta quấn chặt không tha, giờ làm gì có nữ nhân nào nhìn thấy chồng của cậu mà không chảy nước miếng, chỉ bằng cấp bậc của anh ấy, bằng kĩ thuật pk của anh ấy, bằng của cải của anh ấy, đó đều là miếng thịt béo trong mắt những nữ nhân kia! Quyến rũ đại thần có là gì, chỉ cần có thể quyến rũ thật, vậy cũng đã phát tài rồi, chỉ có cậu không biết, cứ ngu ngốc như vậy.
[Hảo hữu] Đạm Nhược An Niên: Có lẽ đại thần thích sự ngốc nghếch của tớ thì sao!
[Hảo hữu] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Ọe! Cậu cứ chờ xem, tớ chắc chắn cô ta sẽ lại tìm tới đại thần.
Quả nhiên, khi tất cả mọi người chụp xong, Thiển Mộng Vị Ương lại mở miệng.