Phúc Hắc Đại Thần: Dụ Dỗ Tiểu Y Sư

Chương 1: Tiểu y sư ngu ngốc




[Đội ngũ] Lão đạo trưởng Võ Đang: +++

[Đội ngũ] o Thượng Đế sủng nhi o: ++

[Đội ngũ] Hắc sắc lễ phục: nhũ mẫu….

[Đội ngũ] Trương mỗ mỗ chủ: Tại sao? Tại sao hả nhũ mẫu? Tại sao không thêm máu? Ta sắp chết…

Trên màn hình vi tính lóe lên ánh sáng xanh yếu ớt, một người ngồi trước bàn một tay nhấn phím tắt thêm máu, một tay cầm chuột không ngừng bấm, trán toát mồ hôi.

[Đội ngũ] o Thượng Đế sủng nhi o: Ngất, chết rồi.

[Đội ngũ] Lão đạo trưởng Võ Đang: ta cũng chết tiếp.

[Đội ngũ]: Thất Nguyệt Ly Ca: Đi thôi, đi tổ đội với y sư khác, lại đánh lại lần nữa!

[Đội ngũ] Trương mỗ mỗ chủ: Nhũ mẫu, cả chiều nay ta đã chết ba lần rồi, ngươi đang làm cái gì thế?

[Đội ngũ] o Thượng Đế sủng nhi o: Một buổi chiều, kinh nghiệm mất đi còn nhiều hơn kinh nghiệm đánh quái, tốn công…

[Đội ngũ] Lão đạo trưởng Võ Đang: Đi thôi, đi thôi…

Chỉ lát sau, trong huyệt mộ lớn như thế chỉ còn một tiểu y sư mặc hồng y tay cầm quạt, bị quái đuổi theo chạy tán loạn.

Rầm một tiếng, cửa kí túc xá bị đẩy mạnh, chỉ nghe thấy một giọng nói êm ái: “Nhược An, ăn cơm thôi.”

“Tớ chắc chắn cậu ấy đang chơi game! Để tớ nhìn xem, để ta xem xem, cấp bao nhiêu rồi?” Lan Na ôm một chồng tài liệu đi tới.

“Na Na, Na Na, mau tới đây, quái cứ đuổi theo tớ!” Nghe thấy thanh âm của Lan Na, vẻ mặt Cố Nhược An đang đưa đám, cứ như nhìn thấy cứu tinh vậy.

“Cậu thật đần!” Lan Na khinh bỉ nói, vẫn chạy tới cạnh Cố Nhược An, véo má cô, “Nha đầu chết tiệt, cậu mới cấp bao nhiêu hả? Với kĩ năng của cậu mà cũng dám chạy tới Thiên Mộ! Đây chính là khu vực luyện cấp cho level từ 110 trở lên đấy, tránh ra tránh ra! Để tớ!” Lan Na chặn ngang gạt Cố Nhược An ra, thuần thục thao tác, không ngừng uống Đại Hồng (thuốc bổ sung máu), sau đó cẩn thận đi thành hình chữ Z, bỏ rơi những con quái kia, nhanh như chớp chạy ra khỏi khu vực có quái.

“A, may mà không chết, Na Na, cám ơn cậu!” Cố Nhược An vui vẻ ôm lấy Lan Na thơm một cái.

“Nha đầu chết tiệt, cậu muốn làm tớ buồn nôn tới chết sao!” Lan Na tức giận lau mặt.

“Nhược An, cậu lại chạy đi đâu thế?” Lão đại của phòng kí túc, cũng là lớp trưởng – Cốc Tuyết nhẹ nhàng cười nói. “Không chết là tốt rồi!”

“Lão Đại, tớ oan uổng quá, tớ chỉ đi ngang qua thuận tay thêm trạng thái 1, 2 cho bọn hắn (2 trạng thái đã giới thiệu trong phần giới thiệu trò chơi), kết quả là mấy người kia kéo tớ vào đội, nói gì đó mà nơi đó kiếm được nhiều kinh nghiệm, bọn họ có trang bị tốt, tớ chỉ cần thêm trạng thái 1, 2 là ok, ai ngờ….” Cố Nhược An làm bộ lau nước mắt nói, “Tớ còn chưa kịp ra kĩ năng đoàn thể (trị liệu đoàn thể, thêm máu cho các đồng đội cùng lúc), cho tớ một trăm lá gan tớ cũng không dám quay lại đó, trong đó thật âm u, quái nhiều kinh khủng, ôi trái tim nhỏ của tớ…”

“Được rồi, đừng giả vờ nữa!” Lan Na không nhịn được cắt ngang, “Với kĩ thuật bỏ đi của cậu, lại còn học máy tính, ra ngoài đừng nói rằng tớ biết cậu, làm mất mặt tớ.”

“Lão đại, cậu ấy khinh bỉ tớ….”

“Ha ha, các cậu thật là! Đúng rồi, Tử Mạt đi đâu rồi? Sao lại không thấy cậu ấy?”

“À, cậu ấy đi siêu thị mua đồ rồi.” Cố Nhược An cho nhân vật dừng ở cửa Thiên Mộ ngồi thiền để hồi máu, sau đó đứng lên duỗi lưng, “Đi thôi, tớ đói rồi, cậu ấy nói không về ăn cơm đâu, chúng ta đi ăn trước thôi.”

Ba người cười cười nói nói xuống lầu, đi thẳng tới nhà ăn của trường….

Trò chơi Cố Nhược An chơi tên là “Thần Chi Triệu Hoán online”, là game 3D đề tài tu chân mới ra của công ty game online OLM, bây giờ đang rất được ưa chuộng, có rất nhiều người chơi. Cố Nhược An chơi nhân vật y sư, thường được gọi là nhũ mẫu, thường tổ đội với người chơi khác, người trong bang để thêm máu thêm trạng thái, công kích của bản thân không cao. Tại sao lại chơi nhân vật y sư ư? Theo lời giải thích của Cố Nhược An, đó là thiên thần áo trắng yêu chuộng hòa bình, là Bồ Tát sống tế thế cứu người, được nhiều người tôn kính, có ai chơi trò chơi mà không cần y sư sao? Kẻ nào từ chối thêm máu chính là đồ ngốc, cho nên y sư chính là nghề nghiệp có tiền đồ nhất game “Thần Chi Triệu Hoán online”. Vì thế mà Lan Na luôn khinh bỉ cô, rõ ràng chính thao tác của cô không thuần thục, không chơi được các chức nghiệp yêu cầu kĩ năng thao tác cao khác, nhũ mẫu là đơn giản nhất, chỉ cần đứng yên dùng kĩ năng đoàn thể là xong rồi.

Nhưng thực tế là, mọi người đều không cần y sư, vì thế mà Cố Nhược An tương đối bị đả kích. Hóa ra là thời kì đầu của “Thần Chi Triệu Hoán online” chơi rất đơn giản, chủ yếu làm nhiệm vụ chủ tuyến, trước level 60 thăng cấp rất dễ, công kích của quái cũng không quá cao nên rất nhiều người chơi đều tự đánh, làm vậy cũng không cần chia sẻ kinh nghiệm với người khác, thăng cấp cũng nhanh hơn. Mà kĩ năng quần liệu* của y sư phải level 80 mới học được, trước level 80 chỉ có thể thêm máu cùng trạng thái cho bản thân và một cá nhân khác, cho nên giai đoạn level 60 – 80 của y sư là khoảng thời gian khó khăn nhất, nếu có đội ngũ cố định còn đỡ, mọi người đều có thói quen tìm một y sư chuyên quần liệu, một y sư chuyên thêm trạng thái, nhưng các y sư chuyên thêm trạng thái quá nhiều, Cố Nhược An không được vào đội, chỉ có thể ra một phần lực lúc mọi người trong kí túc xá luyện cấp.

*quần liệu: trị liệu đoàn thể

Trường của Cố Nhược An là đại học N thuộc tỉnh S, trừ mấy khoa luật, máy tính, doanh nghiệp, Anh ngữ còn tương đối tốt ra, các khoa khác đều bình thường. Mà mấy người Cố Nhược An học khoa máy tính đại học N. Theo sắp xếp của khoa thì ban của các cô chỉ có 4 nữ sinh, vừa vặn chia vào một phòng kí túc, chính là Cố Nhược An, Cốc Tuyết, Lan Na và Hà Tử Mạt.

Cốc Tuyết là lớp trưởng, tổng thành tích luôn đứng nhất lớp, lớn lên thông minh linh hoạt, vừa nhìn đã thấy rõ là tuýp con gái ngoan ngoãn được người lớn yêu thích, hơn nữa tính tình thân thiện, đối xử với mọi người hòa nhã, xử sự trầm ổn, rất dễ thân cận.

Lan Na là thành viên tích cực trong lớp, lớn lên quyến rũ, tính cách hướng ngoại, mạnh dạn đáo để, tóc uốn sóng xoăn lớn màu nâu, dáng người nóng bỏng, đôi mắt phượng câu hồn đã làm say mê không biết bao nhiêu nam sinh, đặc biệt là lễ tình nhân hàng năm, mấy người Cố Nhược An ăn không hết socola, nhưng vị Lan mỹ nhân này lại nói một câu: “Lão nương nhìn các ngươi chỉ thấy chướng mắt”, lập tức làm mọi người chết khiếp, nhưng vẫn có những kẻ tre già măng mọc không sợ chết.

Hà Tử Mạt ở trong lớp luôn lãnh đạm, mọi người gọi cô là “Băng sơn mĩ nhân”, thật ra thì “Băng sơn mĩ nhân” lớn lên không xấu, rất có ý vị của mĩ nhân cổ điển, một mái tóc ngắn ngang tai, đôi mắt như nước nhưng lúc nói chuyện lại lạnh như băng, cự tuyệt người khác từ xa ngàn dặm, làm chùn bước những người nhắm trúng cô vốn muốn nói chuyện. Nhưng ở kí túc xá, cô lại không lãnh đạm như vậy, luôn cười nhạt cùng mọi người, nhưng trong nụ cười luôn có một tia bi thương.

Về phần Cố Nhược An, mọi người đều cho rằng cô là tài nữ bình thản, luôn mang theo ưu thương nhàn nhạt. Chúc mừng mọi người, mọi người nói đúng một nửa. Tại sao lại là một nửa? Đúng là cô là tài nữ, nhưng không phải là tài nữ bình thản, mang theo tâm trạng ưu thương. Vì sao lại nói như vậy, thật ra thì thành tích của Cố Nhược An rất tốt, lúc thi tốt nghiệp trung học đạt điểm cao hơn điểm chuẩn mấy chục điểm, thậm chí điểm Anh ngữ còn đứng đầu trường, thi đỗ đại học N, mới học trung học đã qua tiếng anh cấp 6. Lúc này nhà trường đang đi theo hình thức thi tiếng Anh chuyên nghiệp, các khoa khác đều có thành tích như nhau, ở mức trung – thượng đẳng, mà khoa máy tính lập trình, lúc nào cả kí túc cũng phải cố gắng mới có thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Cố Nhược An gọi việc này là khiêm tốn, chỉ cần ở mức trung bình của khoa là được, nếu cái gì cũng giỏi thì người khác còn sống thế nào, mỗi lần lời này được nói ra, ba người khác trong phòng kí túc đều vô cùng khinh bỉ, đáng tiếc là khả năng máy tính của Cố đại tiểu thư thật mất mặt. Vốn là tiếng Anh của cô rất tốt, thời trung học lại học khoa văn, cha mẹ đã hướng cho cô học khoa Anh ngữ nhưng cô sống chết chọn khoa máy tính. Ngươi hỏi tại sao sao? Theo tin tức thì Cố đại tiểu thư nói lúc học trung học rất mệt mỏi, khoa văn cả ngày phải học thuộc lòng, học lịch sử, học chính trị, học từ đơn, luyện nghe, lên đại học phải thay đổi, theo tinh thần dĩ dật đãi lao*. Trường này có khoa máy tính rất tốt, sau này ra trường cũng có tương lai, hơn nữa cô phải liên tục bảo đảm sẽ không bỏ quên Anh ngữ, cha mẹ mới đồng ý; nhưng căn cứ vào một tin tức nho nhỏ thì lúc Cố đại tiểu thư còn học trung học, lúc lên mạng đã yêu ảo, quen một bạn trai qua mạng, vì tương lai yêu qua mạng hạnh phúc ngọt ngào nên mới chọn khoa máy tính. Kết quả là lên đại học chưa tới nửa năm thì bạn trai ảo đã chạy cùng bạn gái ảo, Cố đại tiểu thư cực kì bi thương, đau lòng tròn một tháng, hàng ngày đều buồn bực không vui, lúc này mới bị phần tử sôi nổi là Lan Na kéo vào game “Thần Chi Triệu Hoán online” này, mỹ danh thì nói là “chữa khỏi đau đớn vì thất tình, dùng lão công trong trò chơi để bù đắp”, cho nên người chỉ biết đánh chữ, đến QQ cũng chưa dùng là Cố đại tiểu thư cứ như vậy mà biến thành nhũ mẫu bi thương.

*dĩ dật đãi lao: lấy sự thanh nhàn để đối phó với mỏi mệt.

Thật ra thì nói xinh đẹp, Cố Nhược An rất xinh đẹp, mái tóc đen bóng mượt mềm mại xõa tung sau lưng, hàng mi cong dài, làn da mịn màng như có thể véo ra nước kia là điểm mà Lan Na hâm mộ nhất, cũng ghen tị nhất, thường xuyên nhân lúc Cố Nhược An không chú ý mà để lại hai dấu véo đỏ, hai hàng lông mày thon dài như vẽ, đôi mắt sáng như sao, mũi đẹp đẽ tinh tế, miệng nhỏ nhắn hồng nhạt như hoa anh đào, chỉ hơi nhếch miệng cười thôi là hai lúm đồng tiền trên má như ẩn như hiện, vóc người lanh lợi đáng yêu nhưng có lồi có lõm, làm cho người ta sinh ra dục vọng muốn bảo vệ. Nhưng vị này lại không có chút tự giác của mĩ nữ, thường chỉ mặc quần jeans áo T-shirt, hơn nữa bình thường trên sống mũi luôn đeo cặp kính chống phóng xạ, theo lời Lan Na nhì, Tây Thi lại mặc thành Đông Thi, nếu cô nàng ăn mặc tử tế, nhất định giết sạch mĩ nữ của đại học N, ổn định ở danh hiệu đầu bảng, cái gì mà hoa khôi của trường chắc chắn chỉ có thể đuổi theo sau mông