Phù Thiên Ký

Chương 558: Độc Nhãn Âm Cơ (2)




Vậy, một đại ác ma cao quý như hắn cớ gì lại ở đây, cùng ngồi một chỗ với đám đạo tặc ăn uống chuyện trò?

Lẽ nào Diệp Lang Khải hắn cũng là đạo tặc?

Xem bộ dáng thì dường như không giống lắm.

Khác với Thác Nhĩ Đồ cố tình làm ra vẻ đàng hoàng, nho nhã, ở Diệp Lang Khải này, mỗi một động tác, mỗi một cử chỉ của hắn đều hết sức tự nhiên, vô cùng tùy ý. Nếu đấy là ngụy tạo thì sự ngụy tạo này thật sự phải nói rất cao minh, một chút sơ hở thậm chí cũng chẳng thể tìm ra được.

Động tác, cử chỉ đã vậy, bằng như bàn tới khí chất... Nếu lại mang Thác Nhĩ Đồ ra so thì quả thực đấy sẽ là một sự so sánh khập khiễng vô cùng. Thác Nhĩ Đồ căn bản là không có vốn liếng để mà so.

Diệp Lang Khải này, hắn thật sự rất có khí chất. Khá thanh cao và quý phái, hoàn toàn khác hẳn với đám người Thác Ban, Trần Đức. Sự cao quý ấy, muốn cố tình bày biện tuyệt chẳng dễ, mười thì đến tám chín là phải được rèn luyện, do thói quen sinh hoạt thường ngày mà có...

Với những điểm khác biệt nọ, thay vì là một tên đạo tặc, nói Diệp Lang Khải là một vị thiếu gia quyền thế thì độ tin cậy còn cao hơn nhiều. Dẫu sao thì cử chỉ của hắn cũng rất ư tao nhã, khí chất của hắn cũng rất ư quý phái thế kia mà. Mặc dù nó không quá trọn vẹn.

Tại sao lại bảo không trọn vẹn?

Lý do rất đơn giản, tất cả chỉ bởi một chữ: "tiện".

Diệp Lang Khải tao nhã không giả, quý phái không sai, nhưng ngoài sự quý phái và tao nhã đang có ra thì hiện hữu trên người hắn còn có thêm một chút "tiện" nữa. Là dâm tiện.

Sự dâm tiện này, nó biểu lộ rất rõ thông qua ánh mắt Diệp Lang Khải. Từ nãy tới giờ, nửa như cố ý nửa như vô tình, hai mắt hắn vẫn thỉnh thoảng quét qua thân thể của một nữ nhân. Mặt, cổ, ngực, bờ vai, bụng dưới,..., trên người nữ nhân nọ, hễ phàm là vị trí lồ lộ da thịt, bất kể trên dưới, mười y như một đều bị hắn nhòm ngó, xăm soi.

Có thể thu hút một đại ác ma khí chất cao quý như Diệp Lang Khải, đến mức khiến hắn phải bộc lộ vẻ dâm tiện ra như thế, khỏi phải nghĩ, nữ nhân nọ tuyệt chẳng thể nào lại là hạng dung chi tục phấn được. Hoàn toàn trái ngược, nữ nhân này rất đẹp. Nhan sắc của nàng dù chưa bì kịp với "hồng trần chi mỹ" Lạc Lâm - Lạc Mai Tiên, chưa sánh bằng những đại mỹ nữ diễm khinh thiên hạ như Tố Thanh - Lăng Mị - Nghinh Tử nhưng cấp bậc chắc chắn đã không thua kém bao nhiêu. Chí ít, so với một vị đại mỹ nữ rất có cân lượng khác mà Thi Quỷ từng gặp qua một lần ở bãi tha ma vào hai năm trước là Đột Ti thì đã ăn đứt. Nên nhớ, ở Đại La Thành, Đột Ti - người quản lý đấu trường kia - tuy tu vi chưa phải quá cao, chủng tộc bất quá cũng chỉ là cao đẳng Mị Ma, thế nhưng nếu bàn về tư sắc, tin tưởng trừ bỏ tỷ muội Lạc Lâm - Lạc Mai Tiên và Nghinh Tử ra thì nàng đã chẳng kém thua ai nữa.

Nữ nhân có thể ăn đứt Đột Ti, dung mạo há lại tầm thường? Tầm thường nếu có thì cũng không phải nàng mà là Diệp Lang Khải - kẻ đã và vẫn đang dùng đôi mắt dâm tiện nhìn ngang liếc dọc, quét khắp thân thể nàng.

Nếu đổi lại là một người khác, một nữ nhân khác trong Lam Dương Động, có lẽ dù bị Diệp Lang Khải "nhòm ngó" thế kia cũng sẽ không dám tỏ thái độ bất mãn cái gì. Dựa theo cách xưng hô, từ nãy đến giờ mọi người ở đây, nào Thác Ban, nào Trần Đức, nào Phong Bất Bình, bất kể là ai, khi nói chuyện với Diệp Lang Khải thì đều gọi hắn hai tiếng "thiếu chủ". Như vậy có thể thấy hắn không chỉ đơn giản là kẻ cầm đầu trong đám mà thân phận e còn cao hơn nhiều, quyền uy còn lớn hơn nhiều.

Đứng trước một kẻ có thân phận như thế, quyền uy như thế, trong Lam Dương Động - cái sào huyệt của đạo tặc này, thử hỏi liệu ai đủ tư cách để chỉ trích, bày tỏ "thái độ" với hắn?

Ít nhất thì Thác Ban không dám, Trần Đức không dám, Phong Bất Bình không dám, tất cả đều không dám, ngoại trừ một người. Chính là nữ nhân đã và vẫn đang bị Diệp Lang Khải dùng đôi mắt dâm tiện liếc ngang quét dọc khắp thân thể nọ.

Đừng hiểu lầm, nữ nhân này, nàng chẳng nằm trong đám người đàn ca múa hát hay là ân cần dâng rượu, ôn nhu hầu hạ gì đâu. Địa vị của nàng không thấp đến thế. Tương tự đám người Thác Ban, Trần Đức, nàng cũng đang ngồi đây, ngay bàn tiệc, cùng chung với bọn chúng. Nói cách khác, nàng cũng là một vị thủ lĩnh đạo tặc.

Tuy nhiên, nói đi thì cũng nên nói lại, đạo tặc không chỉ một mà có rất nhiều dạng, thỉnh thoảng vẫn xuất hiện vài cá nhân đặc biệt. Nữ thủ lĩnh đạo tặc này, nàng chính là một trường hợp đặc biệt như thế.

Nhan sắc của nàng thì đã nói qua, chẳng cần bàn thêm làm gì; bằng như xét đến tu vi, không ngoa khi bảo rằng nàng chính là kẻ mạnh nhất ở đây.

Thiên hà đệ tứ trọng hậu kỳ đỉnh phong, đó là cảnh giới hiện tại của nàng, so với mức Thiên hà đệ tứ trọng hậu kỳ của Diệp Lang Khải còn nhỉnh hơn một chút.

Dung mạo, tu vi, vị nữ thủ lĩnh đạo tặc này đều rất nổi bật, đấy là điều hiển nhiên chẳng cần bàn cãi. Nhưng, chúng không làm nên sự đặc biệt ở nàng. Vị nữ thủ lĩnh đạo tặc này, nàng trở nên đặc biệt là vì một nguyên do khác, và nó bắt nguồn từ chính dòng máu đang chảy bên trong thân thể nàng.

Giống như Diệp Lang Khải, nàng cũng là một đại ác ma. Hàng thật giá thật.

Nếu Diệp Lang Khải có mái tóc màu xanh, phù văn chạy dọc quanh cổ thì nàng lại sở hữu một mái tóc dài màu bạc, làn da trắng tuyết, móng màu hồng phấn, nhưng trên tất thảy, khiến người phải chú ý nhiều nhất ở nàng là bộ ngực. Thay vì chỉ có hai như nữ nhân khác thì nàng lại có tới ba bầu ngực, bắt mắt vô cùng.

Với những đặc trưng đó, nhất là cái cuối cùng, tin tưởng chỉ cần là người có chút ít kiến thức thì đều sẽ dễ dàng nhìn ra được lai lịch của nàng.

Di Thù, đấy là danh tự của chủng tộc đại ác ma mà nàng thuộc về.

Xét một cách công tâm, giữa nữ thủ lĩnh đạo tặc này và vị thiếu chủ Diệp Lang Khải kia, dù là dung mạo, tu vi hay tầng thứ chủng tộc thì Diệp Lang Khải đều kém hơn một bậc.

Nói đến dung mạo, Diệp Lang Khải cao lắm cũng chỉ là mỹ nam tử trong khi nữ thủ lĩnh đạo tặc thì rành rành đã là một đại mỹ nữ phong hoa tuyệt đại. Bàn về tu vi, Diệp Lang Khải tu luyện tới Thiên hà đệ tứ trọng hậu kỳ còn nữ thủ lĩnh đạo tặc thì đã là đệ tứ trọng hậu kỳ đỉnh phong. Bằng như ở khía cạnh chủng tộc... Đành rằng cả hai đều là đại ác ma, tuy nhiên, núi có cao thấp, sông có nông sâu, đại ác ma cũng là như thế, dù cùng tầng lớp thì vẫn luôn có sự phân chia rạch ròi.

Trong sự phân chia cấp bậc ấy, giữa Di Thù - chủng tộc của nữ thủ lĩnh đạo tặc - và Lam U - chủng tộc của Diệp Lang Khải, theo nhận định chung của Đà Lan Giới thì huyết mạch người trước vốn là mạnh hơn huyết mạch kẻ sau.

...

Tại thế giới này, chủng tộc Di Thù rất cường đại, thiên phú thần thông của bọn họ cực kỳ quỷ dị, chiến lực lại càng là mạnh mẽ vô cùng. Thậm chí so với bậc bá chủ đang cai trị Hồng Uy Thiên Quốc - Lạc tộc - thì cũng chẳng thua kém bao nhiêu...

Di Thù, bọn họ thực sự rất là cao quý.

Vậy, một kẻ xuất thân từ một chủng tộc cao quý như thế, mạnh mẽ như thế, cớ gì lại chạy đi làm đạo tặc?

"Mười thì đến bảy, tám là có ẩn tình", đó là nhận định chung của mọi người ở đây.

Từ Thác Ban, Trần Đức, Phong Bất Bình,... - những người đã sớm nhận thức - cho đến Diệp Lang Khải - kẻ vừa mới gặp nữ thủ lĩnh đạo tặc hôm nay, ai nấy cũng ít nhiều có suy đoán, có để ý. Nhưng lưu tâm và "nhòm ngó" nhiều nhất thì chắc chắn không ai khác ngoài Diệp Lang Khải.

Một tộc nhân Di Thù cao quý lại đi làm đạo tặc, lần đầu tiên Diệp Lang Khải nghe nói tới trong dạ cũng đã cảm thấy khá là ngạc nhiên, ngờ vực. Đối với nữ thủ lĩnh đạo tặc này, hắn quả thực rất là có hứng thú.

Và sự hứng thú của hắn lại càng tăng nhiều hơn ở hôm nay, sau khi được tận mắt chứng kiến dung nhan của nàng.

Tư sắc hay dáng dấp, bất kể là khía cạnh nào thì nàng đều rất "đẹp". Mặc dù trên khuôn mặt nàng đã khuyết đi mắt trái, chỉ còn lại một con mắt phải, thế nhưng nó cũng không làm vẻ đẹp của nàng giảm đi bao nhiêu cả. Trái lại, đối với Diệp Lang Khải, sự thiếu khuyết kia của nàng càng khiến hắn cảm thấy thích thú hơn mà thôi.

Độc nhãn mỹ nhân, tư vị này trước nay Diệp Lang Khải hắn quả là chưa từng nếm qua bao giờ...

Lùi một bước, cứ cho là Diệp Lang Khải hắn chẳng hài lòng với sự khiếm khuyết trên gương mặt nàng đi, vậy thì thế nào?

Gương mặt nàng thiếu khuyết nhưng ngực nàng thì lại rất dư dả a. Đong qua đếm lại vẫn là một chữ: "Tuyệt".