Phù Thiên Ký

Chương 512: Mang xác truy đuổi




Nếu như giờ phút này Lạc Lâm có mặt ở đây thì dám cá là nàng sẽ lại phải một lần nữa trợn mắt há mồm vì rung động. Nguyên do là bởi thần thông mà Thi Quỷ vừa mới xuất ra: Huyết Ma Truy Hồn Chỉ kia.

Huyết Ma Truy Hồn Chỉ, bản chất của nó như cũ vẫn là Huyết Ma Chỉ - một trong những thủ đoạn cơ bản nhất của Huyết Ma Kinh, hay đúng hơn là Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công. Tuy nhiên, "chỉ" này đã thuộc về một tầng thứ khác, so với "chỉ" mà Thi Quỷ đã nén lại rồi âm thầm cất giấu bên trong thi thể Khang Hải còn muốn lợi hại hơn một bậc.

Huyết Ma Truy Hồn Chỉ, nó là một sự đột phá sau đột phá. Nói dễ hiểu hơn một chút thì Huyết Ma Truy Hồn Chỉ này, nó là bản nâng cấp, thành quả sau lần đột phá thứ hai của Huyết Ma Chỉ.

Theo như ghi chép bên trong Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công thì đột phá thần thông tuyệt không phải chuyện đơn giản. Ngược lại và ngược lại, nó là một vấn đề hết sức khó khăn, phức tạp.

Mặc dù theo lý thuyết thì đúng là bất kỳ thần thông nào của Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công đều có thể đột phá lên cấp bậc cao hơn, thế nhưng lý thuyết là một chuyện còn thực tế lại là một chuyện khác. Muốn đi từ lý thuyết đến thực tiễn là cả một quá trình, một quãng đường rất dài.

Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công là công pháp hạng nào? Thần thông của nó há lại là thứ nói đột phá liền đột phá được?

Để đột phá những thần thông của Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công, điều kiện đầu tiên và tiên quyết là cần phải đột phá tầng thứ công pháp mà thần thông ấy được bao hàm. Lấy ví dụ: Huyết Ma Chỉ là thần thông có thể tu tập ở cảnh giới thứ nhất của công pháp, tức Nhất Thiên Cảnh, như vậy, nếu muốn đem Huyết Ma Chỉ đột phá lên nữa thì yêu cầu bắt buộc người tu luyện phải bước vào cảnh giới thứ hai của công pháp, tức Nhị Thiên Cảnh cái đã.

Tất nhiên, đột phá công pháp vẫn mới chỉ là điều kiện cần chứ chưa phải đủ. Muốn nâng cấp thần thông, ngoài đột phá công pháp lên tầng thứ cao hơn thì còn đòi hỏi ở người tu luyện một vài yếu tố khác nữa. Thứ nhất, người tu luyện phải hoàn toàn nắm giữ được thần thông ở đẳng cấp hiện tại, đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực. Tiếp đó, người tu luyện phải dựa vào tư chất, ngộ tính của mình mà suy diễn, cho tới khi thấu triệt cốt lõi vấn đề, tìm ra được cánh cửa để bước vào...

Tóm lại, muốn đột phá thần thông của Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công là một việc cực kỳ khó khăn, thậm chí còn nhọc nhằn và hao tốn thời gian hơn cả đột phá chính tầng thứ công pháp nữa. Đơn cử như một thần thông căn bản là Huyết Ma Chỉ thôi, để có thể đi từ trình độ lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực đến bước đột phá, người tu luyện đôi khi phải mất vài chục năm trời cũng là bình thường...

Ấy thế mà Thi Quỷ, hắn đã mất bao lâu?

Thời điểm trước khi lưu lạc đến Đà Lan Giới, Huyết Ma Chỉ của hắn bất quá vẫn mới chỉ ở mức thấp nhất mà thôi. Như vậy cũng tức là hắn chỉ mới đột phá gần đây, trong hai năm sống tại Đà Lan Giới này.

Thế nhưng trong khoảng thời gian hai năm này, có tới gần một năm rưỡi là hắn lao đầu vào tu luyện Linh Lung Đồng Ngọc Công rồi. Nói cách khác, thời gian hắn đá động đến Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn Công tính ra cũng chỉ khoảng chừng sáu tháng. Mà trong sáu tháng này, Thi Quỷ hắn lại còn bỏ ra thời gian để nghiên cứu, tìm hiểu về hồn tâm, về sự tác động của Tiên Linh Chi Huyết, về kẻ ba phần giống người bảy phần giống thú bên trong hắn nữa...

Vậy, thời gian còn lại mà hắn dành cho tu luyện thần thông là bao nhiêu?

Ba tháng? Hay là bốn tháng?

Bình thường, người ta muốn đột phá thì cần đến hàng chục năm, còn Thi Quỷ hắn lại chỉ dùng mấy tháng thời gian. Đáng nói hơn nữa là sau mấy tháng này, thần thông của hắn chẳng những tăng cấp một lần mà tới tận hai lần!

Vài tháng liền đột phá thần thông hai lần? Tiến độ bậc này... nó cũng không khỏi quá thần tốc đi.

Lạc Lâm, nếu nàng chứng kiến, nếu nàng biết được rằng Thi Quỷ đã tu luyện Huyết Ma Chỉ tới cấp thứ ba - Huyết Ma Truy Hồn Chỉ - thì nhất định là sẽ rất rung động. Chắc chắn là như vậy.

Đáng tiếc, hiện giờ nàng lại không có ở đây. Người duy nhất có mặt và tận mắt nhìn thấy Huyết Ma Truy Hồn Chỉ cũng chỉ có mỗi mình Ban Đạt. Nhưng dám cá là trong lòng hắn chẳng rung động hay thán phục gì đâu. Ngự trị ở hắn... thiết nghĩ hẳn là sợ hãi. Tột cùng. Và dĩ nhiên là tính ở vài giây trước thôi. Còn hiện tại...

Ban Đạt, hắn đã không còn sợ nữa rồi. Một xác chết thì còn biết gì nữa mà sợ.

Phải, Ban Đạt, hắn đã chết rồi. Chính là bị Huyết Ma Truy Hồn Chỉ giết chết. Một chút trì trệ cũng chẳng thể làm ra nổi thì đã bị chỉ pháp xuyên tâm.

...

"Sột soạt...".

Hắc y phần phật, Thi Quỷ từ trên không trung đáp xuống đất, chân từng bước tiến lại gần thi thể Ban Đạt, nhanh chóng đem hết túi trữ vật, không gian giới chỉ, Linh châu bên trong thể nội cùng tất cả đồ vật giá trị trên mình đối phương thu lấy, vừa thu vừa nói:

"Giết người đoạt bảo đúng là một việc làm cám dỗ nhân tâm".

Nói xong, thu xong, lúc này Thi Quỷ mới đem thi thể Ban Đạt dựng dậy.

Đặt bàn tay phải lên đầu tử thi, hắn ngước mặt lên trời, nhìn về phương nam mà hung ác thốt ra:

"Kẻ ta muốn giết thì đừng hòng thoát được!".

Dứt câu, một giây chẳng nán thêm, Thi Quỷ lập tức hóa thành một đạo huyết quang hướng thẳng phương nam truy đuổi. Đối tượng mà hắn truy đuổi thì hiển nhiên là Thiên Nguyên rồi. Con cá lớn nhất này, Thi Quỷ hắn sao có thể để lọt lưới được chứ.

Có hai điểm không thể không đề cập trong quá trình truy đuổi này của Thi Quỷ. Thứ nhất, hắn đã chẳng truy một mình mà còn mang theo cả thi thể Ban Đạt nữa. Thứ hai, cũng lại liên quan đến Ban Đạt. Giống hệt Khang Hải trước đó, máu huyết từ bên trong thi thể Ban Đạt cũng đang chảy ra ngoài, ngược hướng lên đầu theo tay Thi Quỷ hắn để rồi bị hắn hấp thụ...

Cánh tượng nắm xác người, vừa truy vừa hấp thu tinh huyết này, so với Sej0y4m hình ảnh đạp thi hấp huyết trước đó thì sợ rằng cũng không thua kém bao nhiêu. Khá là rùng rợn...

Với việc mang theo thi thể rồi hấp thu tinh huyết như thế kia có ảnh hưởng gì đến quá trình truy đuổi của Thi Quỷ hay không thì chưa biết, nhưng có một điều có thể tuyệt đối khẳng định, đó là tốc độ độn quang của Thi Quỷ vẫn cực nhanh, so với tiêu chuẩn bình thường của một tu sĩ Linh châu đệ cửu trọng thì vượt xa không biết bao nhiêu lần. Thậm chí so với cường giả Thiên hà đệ nhị trọng cũng là nhanh hơn một bậc.

Lực lượng kinh nhân, tốc độ khiếp người, hết thảy đều cho thấy Thi Quỷ hôm nay đã "lột xác". Hắn đã bước vào một tầng thứ khác.

Ngẫm lại, thời điểm hai năm trước, lúc ấy hắn dù sử dụng Tam Thiên Cảnh, huyết mạch hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La, dốc hết toàn bộ vốn liếng thì cùng lắm cũng chỉ đủ sức để bảo vệ mình trước một cường giả Thiên hà đệ nhất trọng mà thôi. Bằng như phải chạm trán với cường giả Thiên hà đệ nhị trọng... quả thực khó mà đấu nổi. Còn bây giờ, Thiên hà đệ nhất hắn tùy tiện vung tay liền diệt sát, Thiên hà đệ nhị một đòn liền dọa cho đối phương phải chạy trối chết, chiến lực bậc này...

Thi Quỷ, hắn thực sự là đã "lột xác" rồi.

...

Khoảng mười phút sau.

Ở vị trí cách Đàm Nghi Sơn tầm độ hơn ba trăm dặm, tại một đỉnh núi vô danh, một đạo lưu quang đã vừa mới bay qua.

Ẩn trong đạo lưu quang này cũng không ai xa lạ, đích thị Thiên Nguyên.

Thần sắc của hắn lúc này chẳng tốt gì mấy, thay vì hồng hào thì hiện đã tái nhợt. Xem ra vì muốn đề thăng tốc độ mà hắn đã phải tổn hao rất nhiều linh lực. Thậm chí chỉ e chân nguyên cũng đã bị sử dụng không ít.

Thiên Nguyên, coi bộ là đã bị dọa không nhẹ.