Cuối cùng Đế Tuấn vẫn không có cơ hôi đi tham gia náo nhiệt, quấy rầy chuyện tốt của Thái Nhất.
Khoảnh khắc hạnh phúc say mê này, chỉ dành cho người có tình ý mà thôi.
Đợi đến sang năm chính là một nhà ba người.
Cuộc sống này hắn mong mỏi lâu lắm rồi.
... ...... ......
Mười sáu năm sau.
Tứ Xuyên, Hồng môn.
Sáng sớm, con quạ ở đầu cành kêu cạc cạc, đuổi đi một lớp, lại tới một lớp, đậu đầy cành cây.
Tân nhậm môn chủ mí mắt nhảy loạn, đứng ngồi không yên, tổng cảm thấy hôm nay nhất định có chuyện xảy ra.
Đúng như dự đoán, sau một tiếng nổ ầm ầm, sáu cánh cửa gỗ dày nặng nổ tung đổ xuống đất.
Sau khi kết thúc, một đôi kim đồng ngọc nữ đứng trước cửa, khuôn mặt tựa tựa nhau, sắc mặt vui vẻ, trăm miệng một lời quát, "Có ai không? Chúng ta tới tìm kẻ thù, trước mắt Hồng môn khốn khiếp các ngươi khi dễ mẫu thân chúng ta, còn không mau ra ngoài, bó tay chịu chói."
(Toàn văn hoàn)
Đôi lời của tác giả:
Cuối cùng quyển sách này cũng xong, trong lòng trống trải.
Gần đây thật sự rất ghét hệ thống hạt ngũ cốc, động một chút là xóa sách, xóa sách ta cũng không có cách nào khác.
Hy vọng mọi người có thể tiếp tục ủng hộ Hàn Hàn, chúng ta xong quyển sách này, hẹn gặp lại.
Gần đây tâm tình không tốt, không có việc gì cũng đau đầu chảy mũi, đầu óc trống rỗng.
Tất cả mọi người chú ý thân thể, đừng để bị cảm.
Được rồi, ta không nói nhảm nữa, hen gặp lại sau một tuần nữa.