Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Quyển 4 - Chương 438: Là người, thì có dục vọng (8)




Mấy người bước chân lên địa bàn Đại Tuyết Sơn, chung quanh tuy rằng vắng vẻ không người, nhưng không dám đảm bảo đến lúc nào đó từ nơi bí mật bỗng xuất hiện mấy tên cao thủ chạy ra, vẫn là sớm lên kế hoạch, mới là thượng sách.

"Chúng ta đi thôi." Mộ Lăng Không đứng lên, dặn dò lần nữa "Ta không ngăn cản các ngươi đi, nhưng là tuyệt đối không được khinh thường sơ suất, định nghĩa cao thủ ở Đại Tuyết Sơn hoàn toàn khác so với Trung Nguyên, lấy công lực trước mắt của ta mà nói, nhiều nhất bằng ba thành của Hậu Thổ thánh mẫu."

Có Đế Tuấn ở bên người, Mộ Lăng Không có cơ hội cực nhỏ để có thể xuất thủ.

Ba thành theo lời từ miệng nàng, chỉ là một khái niệm rất mông lung, dọa đến không ít người.

Không lâu sau, khi bọn họ có cơ hội đối diện với Đại Tuyết sơn trong truyền thuyết Đại thì mới hiểu được Mộ Lăng Không lo lắng tuyệt không phải vô căn cứ.

Có đôi khi người khác cảnh cáo vẫn là nên nghe thỏa đáng một chút.

Kẻ tài cao gan cũng lớn, đích xác không sai.

Nhưng còn có một câu tục ngữ tên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

... ...

Toàn bộ bố cục của Đại Tuyết Sơn, đều là lấy Chủ Điện triển khai.

Mấy trăm năm trước, cũng là có nơi này đầu tiên, rồi sau đó mới theo thời gian trôi qua, dần dần xuất hiện cảnh tượng phồn hoa bên ngoài điện.

Chủ Điện, được một thế hệ gọi là Hậu Thổ Thần Điện, chính là chỗ tâm tạng của Đại Tuyết Sơn, nơi này đứng đầu ở Đại Tuyết Sơn, cùng với thành quả trí tuệ của mấy trăm vị cao thủ trong Đại Tuyết Sơn.

Giống như miêu tả bên ngoài, Đại Tuyết Sơn là một chỗ thế ngoại đào viên tránh xa hồng trần, như vậy chắn chắn Hậu Thổ thần điện chính là nơi cất giữ trưng bày trân bảo.

Vàng bạc có giá trị, những bí tịch võ công tư mật được xưng tục là vật vô giá, cho dù chỉ truyền ra một quyển, cũng có thể trở thành chí bảo mà người giang hồ đổ xô vào.

Mà bây giờ, nó đang mở rộng cánh cửa, vắng vẻ nghênh đón khách nhân từ xa tới.

Không? ?

Không sai!

Giống thành trấn phía dưới, một bóng người cũng không có, trong trong ngoài ngoài, trừ bỏ xanh vàng rực rỡ, bài trí vô giá ở ngoài, có vật sống gì thở ngược lại trở thành việc lạ.