Đưa mắt nhìn về quang cảnh phía trước, hoàn toàn trắng xóa, sắp tới trời thu mát mẻ, rừng Tuyết Phong cũng đã tiến vào trời đông giá rét, không khí lạnh lẽo, đập vào mặt.
Đế Tuấn, chàng rốt cuộc ở đâu?
. . . . . . . . . . . .
Theo kế hoạch ban đầu, Mộ Lăng Không vốn là sau khi chuẩn bị hết đồ dùng cần thiết, liền lập tức lên đường.
Nếu không phải lúc kiểm tra, không cẩn thận làm vỡ hai vò rượu mạnh, mà rượu ngẫu nhiên là đạo cụ cực kỳ cần thiết tương lai cần dùng, nàng sẽ không vòng ngược lại lúc đã đi dược nửa đường.
Mà nếu như không vòng lại, nàng có lẽ sẽ không nhầm phương hướng, lỡ mất dịp tốt gặp người kia, đã nhiều ngày không thấy mặt.
Đáng tiếc, không như mong muốn, không thuận theo ý của mình.
Gặp lại dưới tình huống này , Mộ Lăng Không cũng không thấy tâm tình vui vẻ nơi nào.
Túy Mộng phường —— thành A Đô, tửu phường lớn nhất trong vòng ba trăm dặm gần đây, sản xuất một loại rượu mạnh, công thức bí truyền.
Rất nhiều lãng khách có kinh nghiệm muốn đi rừng Tuyết Phong, đều sẽ tới chỗ này, mua lấy mấy cân rượu, đặt ở trong ba lô, chuẩn bị sẵn sàng.
Mộ Lăng Không không nghĩ mình sẽ tới nơi đây hai lần trong một ngày, nhưng nàng tới.
Nàng cũng không dự đoán được dưới tình huống hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm tư lại gặp phải người kia, nhưng hắn nhìn thấy rồi.
Như vậy có thể thấy được, số mạng thật ra thì hoàn toàn chính là do trời cao an bài, cũng không phải theo ý nguyện của người kia mà thay đổi.
Một thoáng kích động, sau khi nhìn thấy Băng mỹ nhân cao gầy đang ngồi bên người hắn, tâm trạng rơi xuống chỗ sâu nhất.
Thật là trùng hợp đến làm người ta cắn răng nghiến lợi, bi phẫn không hiểu, nữ nhân kia vừa lúc cũng là người nàng biết, còn có thể được xưng tụng là ‘ cố ’ nhân quen biết.
Duy nhất làm người ta không nghĩ ra là sao hai người kia có thể đi cùng nhau.
Còn dường như rất thân thiết ngồi ở lên bên một cái bàn, bên cạnh có mấy tên chó săn a dua nịnh hót, thỉnh thoảng khoe trai tài gái sắc ... Nói nhảm.