Cảnh tượng ngàn năm có một, đang trình diễn ở trước mặt Thị Vệ Đại Nội.
Hoàng đế Bổn triều mới vừa lên ngôi không lâu, còn không có con nối dõi, như vậy hòa thượng đang mặc triều phục của hoàng tử trước mắt, nhìn gương mặt lại tốt vô cùng, hoặc là giả mạo, hoặc là chính là như tử nào đso của tiên đế.
Không có nghe nói vị hoàng tử kia xuất gia làm hòa thượng nha.
Trong lòng chứa nghi ngờ, bọn thị vệ cẩn thận rất nhiều, đều là người hầu bên trong cung, gặp chuyện sớm đã thành thói quen phải suy nghĩ thật kỹ..
Một đội người kia quát hỏi hòa thượng trước mặt.
Hắn chợt mở bàn tay, một cái kim bài, sáng loáng gần sát trước mắt, ở trên ghi hai chữ to: Thái Nhất.
Rầm rầm, trong nháy mắt một đám người quỳ xuống trước mặt hòa thượng.
Cửa cung mở rộng, đường lớn mặc cho đi.
Hắn thảnh thơi vòng tay ra sau lưng, không có chút nào để ý mình bây giờ trêu chọc tới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc.
Đó chính là Thập nhị hoàng tử Thái Nhất sao?
Là đứa bé năm đó bị đưa ra cung nuôi dưỡng cùng với tân hoàng.
Năm tuổi thì được Linh Đế thưởng lệnh bài, có thể không cần thông báo, tự do ra vào Cấm Cung.
Về sau, chưa có ai gặp lại hắn.
Không ngờ khi xuất hiện lại cạo trọc đầu, làm hòa thượng.
Đây thật sự là chuyện quái dị không thể hiểu nổi nha.
. . . . . . . . . .
Một đường từ cửa cung đến cung Tê Phượng của Hoàng hậu nương nương, có vô số trạm kiểm soát, tầng tầng lớp lớp ngăn cản.
Người bình thường, chưa đi được một nửa đã bị ném ra rồi.
Quản ngươi là hoàng thân quốc thích, hay là kim chi ngọc diệp, cũng không châm chước chút nào.
Nhưng Thái Nhất có thể làm được.
Giờ phút này, Tân hoàng đang ứng phó mấy phái hệ lớn lục đục đấu đá ở trên điện Kim Loan, nỗ lực duy trì thăng bằng, bị chuyện vụn vặt dây dưa bể đầu sứt trán.
Mà trước mặt của Hoàng hậu Mộ Lăng Không, lại nhiều thêm một hòa thượng hoàng tử đang vùi đầu vào bàn ăn, nhìn lớn lên giống Đế Tuấn chừng năm phần, trên đầu sáng loáng kia không có dấu vết đã chịu giới luật.