Cũng không biết sẽ duy trì trong bao lâu.
Đến quá dễ, cảm giác không đáng tin.
Một đôi không che được con ngươi sáng lóa, ở góc đường dòm ngó hồi lâu, cuối cùng đã tìm được thời cơ, nhanh chân bước qua, trực tiếp vén cửa xe gỗ trên xe, ngồi ở cửa, liếc xéo Lăng Không, đùa cợt nói :''Sư muội, ngươi lại dám dùng diện mạo thật hành tẩu giang hồ, chẳng lẽ không sợ bị người khác phát hiện liên lụy tới sư môn, chẳng lẽ, ngươi đã không đặt sư phụ ở trong mắt.''
Đó là bộ mặt mà nàng không nhận ra.
Nhưng từ trong âm thanh của nàng ta, nàng vẫn dễ dàng nhận ra đối phương, ''Thủy Đinh Lăng.''
''Ngay cả đến sư tỉ đều không tôn trọng? xem ra sư muội thật sự muốn xuất sư rồi.'' Nàng bất mãn hừ lạnh một tiếng, không hài lòng phát hiện, sư phụ và sư môn cũng không có cách nào làm đối phương lộ ra một tia sợ hãi.
Lăng Không có chút ngoài ý muốn, nụ cười căng thẳng, mặt không chút thay đổi, lạnh nhạt nói :''Lần trước sư môn tỉ võ, người thắng là ta, Thủy Đinh Lăng, ngươi mới là sư muội.''
''Ngươi không đi hoàn thành mệnh lệnh sư phụ giao phó, lại cùng với một hòa thường vừa mới hoàn tục làm trò, sư phụ đã biết hết, lần tới, đem ngươi trục xuất ra sư môn cũng không quá đáng, vị trí sư tỉ, tự nhiên để ta làm.'' Đinh Lăng cười một tiếng, rất hài lòng.
Nàng chờ giờ khắc này đã nhiều năm rồi.
Hung hăng giết chết Lăng Không là tâm nguyện trọn đời của nàng.
Hôm nay, người ghét nhất đã để lộ sơ hở, Đinh Lăng không kịp chờ đợi nhảy ra bỏ đá xuống giếng, cả người sảng khoái.
Tâm thần của Lăng Không đại biến, mặt vẫn không biến sắc, ''nếu ta bị trục xuất ra sư môn, cùng ngươi không có chút quan hệ nào, một tiếng sư tỉ, sợ là cả đời ngươi cũng không nghe được.''
''Ngươi........'' dễ dàng bị nàng gây xích mích sinh ra khí nóng, Đinh Lăng giận quá hóa cười......