"Ngươi chạy nhanh như vậy để làm gì?" Nàng cúi đầu nhìn Nam Cung Hi nằm trên mặt đất, Triệu tiểu thư này đã xảy ra chuyện gì vậy? Cứ đi theo hắn để làm gì? Hắn nhắm hai mắt lại, "Này, người mới vừa rồi là ai vậy? Là người trong lòng ngươi sao?" Mới vừa rồi động tác của hắn rất nhỏ nhưng nàng vẫn nhìn thấy, khi hắn nghe thấy cô gái kia được gọi là Hách phu nhân thì trong mắt lóe lên cảm xúc rất phức tạp.
"Đúng rồi, ta đã quên ngươi bị câm." Nàng ngồi bên cạnh hắn tự nói một mình, thật ra nếu hắn ăn mặc một phen nhất định là vô cùng anh tuấn, chỉ là không biết hắn vẫn cứ để bộ dạng nhếch nhác này làm cái gì..
Nam Cung Hi mở mắt ra, nhìn cô gái không sợ dơ bẩn mà vẫn ngồi bên cạnh hắn, rốt cuộc nàng muốn làm gì?"Cho ngươi, ta thấy hình như ngươi thật sự rất thích cái này, là muốn đưa cho người mới vừa rồi sao?" Nếu như vậy, thì nàng thật sự có chút ghen tỵ, chỉ là người nọ đã thành thân, trong lòng nàng cũng dễ chịu hơn một chút.
Nam Cung Hi không nhận lấy vòng tay, bây giờ đã không còn hữu dụng nữa, nghĩ đến nàng đã thành thân, còn có thai, hắn lập tức cảm thấy mình rất khó thở, ban đầu nếu hắn không đẩy ngã nàng, như vậy. . . Nghĩ tới đây, hắn cảm thấy ẩm ướt trên mặt.
"Ngươi khóc sao?" Triệu Minh Trà nhìn hắn, Nam Cung Hi lập tức dùng tay áo lau mắt."Mặc kệ ngươi có nhận hay không, vòng tay này cho ngươi, còn nữa, ta tên là Triệu Minh Trà, ta sẽ theo đuổi ngươi." Nghe được lời của nàng..., Nam Cung Hi sững sờ nhìn nàng, có nữ nhân nào lại theo đuổi nam nhân? Nàng không mắc bệnh đấy chứ?
Nam Cung Hi đứng lên, không nhìn vật trong tay nàng, cũng không quay đầu lại đi ra, Triệu Minh Trà nhìn theo bóng lưng đã đi xa của hắn, sớm muộn gì nàng sẽ đuổi kịp hắn, hắn đã khiến cho nàng hứng thú.
Từ đó về sau, Nam Cung Hi làm việc càng thêm ra sức, ban đầu là một người làm công việc của hai người, hiện tại đã biến thành công việc của ba người, Trương Đạt rất vui mừng, như vậy có thể bớt đi hai người, mà những người khác ở nơi để hàng nhìn thấy hắn bỏ công như vậy, cũng không khỏi lo lắng cho hắn.
"Haizz, người câm này, ngươi sao lại ra sức làm như thế? Có phải rất thiếu tiền hay không ? Nếu không chúng ta cho ngươi mượn, cứ tiếp tục như vậy thân thể ngươi chịu được sao?" Có người không nhìn nổi, phải biết thân thể là tiền vốn, nếu sụp đổ thì rất nguy hiểm.
Nam Cung Hi lắc đầu một cái, tiếp tục làm công việc của hắn, người nọ thấy không khuyên nổi, cũng lập tức bỏ qua, chỉ là Nam Cung Hi đã phát hiện ra thức ăn mỗi lần của mình đều tăng thêm, tuy không để lộ ra, nhưng không ngờ longfdaj người ở chỗ này lại tốt như vậy.
"Tinh nhi, ta nghe đại nương nhà bên cạnh nói hôm nay nàng bị người ta đụng phải? như thế nào? Có sao không? " Hách Liên Viên tiến lên nhìn quanh kiểm tra một lượt, Qúy Tinh trợn tròn mắt nhìn hắn, “Ta không sao mà!” Nhìn bộ dạng khẩn trương của hắn, chẵng lẽ hắn thật sự coi bọn họ là vợ chồng ư?
"Vậy thì tốt, , ăn một chút gì." Hắn đỡ nàng đi tới cạnh bàn, "Huynh mua nhiều món ăn như vậy? Ăn hết sao?" Nàng chỉ vào đống lớn trên bàn nói, Hách Liên Viên đỏ mặt, gãi đầu, “Cai này,. . . Đều do ta làm.” Thật ra hắn đã học cùng với đại nương nhà sát bên rất lâu.
Quý Tinh nhìn hắn một hồi lâu, đột nhiên nhẹ nhàng thở dài, "Nương tử tương lai của huynh sẽ rất có lộc ăn." Nàng nói xong, sắc mặt Hách Liên Viên thay đổi, nương tử tương lai ư? Hắn chưa từng nghĩ tới người khác.
"Tinh nhi, nàng vẫn là nên ăn đi cho nóng, ta đi bưng canh đến." Nói xong hắn chạy trối chết, Qúy Tinh nhìn theo bóng lưng của hắn, thở dài rồi ngồi xuống, nhìn thức ăn trên bàn, thời gian dài như vậy, sự thay đổi của hắn nàng đều nhìn ra, chỉ là nàng cảm thấy hắn thích hợp nữ nhân tốt hơn, mà nàng thì . . . Nàng sờ bụng của mình.
" Triệu đại tiểu thư người thật tốt, lại có thể cho chúng ta thêm món ăn, đùi gà này, ta đã rất lâu không được ăn." Nơi để hàng có người tán thưởng , Nam Cung Hi lại nhìn đùi gà vẫn không nhúc nhích, là nàng làm như vầy phải không? Hắn lại không thích nàng.
"Người câm, sao ngươi không ăn? Mau ăn đi, ngươi đó mấy ngày nay làm nhiều việc như vậy, cũng nên bồi bổ." Những người bên cạnh thúc giục hắn, Nam Cung Hi gắp đùi gà đến chén người vừa mở miệng, còn mình thì cứ ăn không thức ăn như vậy.
"Hả? sao ngươi không ăn?" Người nọ kinh ngạc nhìn hắn, rốt cuộc hắn đã xảy ra chuyện gì? Chỉ là không đợi hắn hỏi, thấy người vuwfaddi vào cửa thì lập tức hiểu ra, Triệu Minh Trà bưng một chén canh đi tới Nam Cung HI, người ở ko hàng đều kinh ngạc, bọn họ có thêm món ăn, là do đại tiểu thư coi trọng người câm đó.