Phu Quân Lạnh Lùng, Thê Tử Đáng Yêu

Quyển 1 - Chương 4: Chiếc hôn nhẹ nhàng




Edit: rinnina

Beta: 

Xuống xe ngựa, ôm Mộc Mộc trở về phòng ngủ của hắn, nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, để tất cả người hầu lui ra ngoài. Mới bắt đầu cởi y phục cho Mộc Mộc, lại ôm nàng vào hồ tắm trong phòng tắm cho nàng, bên trong có dẫn một suối nước nóng tự nhiên.

Ôm Mộc Mộc từ từ ngồi vào nước, mới vào nước Mộc Mộc đã quấn chặt Hiên Viên Diễm như bạch tuộc vậy, Hiên Viên Diễm vốn sợ mình khắc chế không được lúc tắm cho nàng, không cởi trung y của nàng, ai ngờ tiểu nha đầu không mặc yếm, hơi dính nước thì dán thật chặt trên người, cảnh tượng bên trong vừa nhìn đã rõ không sót gì, khiến bụng hắn vọt lên từng trận sóng nhiệt, cả người cứng ngắc, vậy mà nha đầu này còn không nghe lời cứ nhích tới nhích lui trong lòng hắn, đây không thể nghi ngờ đang đốt thêm một cây đuốc lên người Hiên Viên Diễm.

"Ngoan, bé cưng chớ lộn xộn" Hiên Viên Diễm âm thầm điều chỉnh nhịp thở của mình, nghĩ mình nhất định phải nhịn xuống, bảo bối của hắn còn nhỏ, hắn không thể muốn nàng ở tình huống như thế. Nhưng bình thường Mộc Mộc ngủ cũng không ngoan, huống chi giống như bây giờ mơ mơ màng màng trôi trong nước, khiến nàng không có cảm giác an toàn, càng không thể nào nghe lời không nhúc nhích.

Hiên Viên Diễm thật sự là không thể nhịn được nữa cảm thấy không cần nhịn nữa, dù sao cũng do tiểu nha đầu này chọc dục hỏa của hắn, cũng nên để nàng phụ trách tắt lửa cho hắn mới đúng, vì vậy một tay ôm eo Mộc Mộc, một tay nâng đầu của nàng, hôn lên cái miệng nhỏ giờ nào khắc nào cũng dụ dỗ hắn, nhẹ nhàng ngậm lấy, dùng đầu lưỡi tỉ mỉ vuốt ve cánh môi mềm mại, từ cạn đến sâu trằn trọc thỏa thích mút.

Mộc Mộc mơ mơ màng màng cảm thấy hít thở thật là khó khăn, muốn há mồm hút một chút không khí, lại để Hiên Viên Diễm thuận thế trượt đầu lưỡi vào làm bậy trong miệng nhỏ của Mộc Mộc, tay cũng trượt đến vạt áo cầm bánh bao nhỏ đầy đặn xoa nắn.

"Ừm" Mộc Mộc vừa như khóc khẽ vừa như quyến rũ, không thể nghi ngờ như đang mời gọi Hiên Viên Diễm, khiến hắn cảm thấy bất lực (Bất lực ở đây là vì nhìn mà không ăn được chứ không  phải anh í bị bất lực phương diện đó nhé *đỏ mặt –ing*), ôm Mộc Mộc lên giạng chân ngồi trên người hắn, hôn dọc theo khóe miệng, mắt, vành tai rồi đến chiếc cổ thon nhỏ, cuối cùng vùi đầu ở nơi mềm mại của nàng, thỏa thích liếm mút cắn khẽ, vẽ ra nhiều đóa hồng mai ướt át đỏ tươi.

"Ô ô, ô ô, đừng, đừng như vậy, thật khó chịu" Mộc Mộc ríu rít khóc khẽ, giọng nói quyến rũ đánh thẳng vào lòng Hiên Viên Diễm, khiến hắn không thể kiềm chế.

"Ngoan, bảo bối đừng khóc, cứ để cho ta ôm một lát, một lát là được rồi" Hiên Viên Diễm ôm thật chặt Mộc Mộc, cho đến lúc mình bình tĩnh lại, mới ôm Mộc Mộc ra khỏi suối nước nóng, đặt lên giường, tỉ mỉ lau người cho nàng, nhìn vết hôn đầy người nàng, trong lòng thấy vui vẻ, rồi lại không nhịn được mà ảo não, sao mình không thể dịu dàng một chút nữa chứ, lau xong mặc trung y cho nàng rồi đắp kín chăn.

Đứng lên hôn một cái trên trán Mộc Mộc, cưng chiều nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say  này, nghĩ thầm khi nào bé con này mới hiểu tình cảm mình dành cho nàng nhỉ, hi vọng không hiểu quá muộn, nếu không cuộc sống khổ sở của mình lúc nào mới hết đây. Xem ra mình phải đi tắm nước lạnh mới được, nếu không chỉ lo một đêm cũng không thể dập tắt lửa này, lại nhìn bé con xinh xắn trên giường một cái mới xoay người đi ra ngoài.

Tắm xong thì về thư phòng xem sổ con, kết quả một chữ cũng không đọc vào, trong đầu đều là hình ảnh một cái nhăn mày một nụ cười của nha đầu kia, khiến mình hoàn toàn không có cách nào hoàn thành công việc như bình thường. Thay vì như vậy còn không bằng thuận theo lòng mình, nên cũng không làm gì nữa mà về phòng ngủ, lên giường ôm cả chăn lẫn người vào lòng mình, khóe môi mỉm cười thỏa mãn ngủ thiếp đi. Hi vọng ngày mai Mộc Mộc đừng dỗi hắn.

_hết chương 4_