Hoàng thái hậu nức nở mấy tiếng, thở dài nói:
“Bọn họ cũng đều biết, Hiên không sao, thật ra Phá băng đan trong người Hiên, làm sao có thể dễ dàng giải trừ như vậy? Bọn họ chỉ giúp hắn chế trụ. Nhưng áp chế không phải là trừ tận gốc, Lộ Nhi, con phải biết, một ngày nào đó, khi Phá băng đan tái phát . . . . . .”
Phá băng đan, Lộ Nhi lần đầu tiên nghe nói, không nghĩ tới Hiên Vương trúng loại độc này.
“Tái phát? Nếu như phát tác, sẽ có triệu chứng gì?”
Tâm Lộ Nhi hơi run rẩy, nàng nghĩ đến ngày đó thấy màu xanh trong mắt Hiên Vương, lúc hắn rất bình tĩnh, hình như vẫn phát hiện thấy ánh xanh.
“Màu xanh sẽ càng ngày càng đậm, cho đến khi thứ gì cũng không thấy được. . . . . .”
Thái y nói, đó là kết quả tốt nhất, mà xấu nhất lại là. . . . . . . . . . . .
“Cái gì? Không thấy được?”
Không, làm sao có thể? Không phải là trúng độc sao? Nhưng qua nhiều năm như vậy, tại sao Hoàng thái hậu bọn họ chưa tìm được giải dược?
“Nương nương, cũng đã nhiều năm như vậy, bọn họ còn chưa. . . . . .”
Tâm, cực kỳ đau đớn, nàng sẽ không ghét bỏ hắn bị mù sau khi độc phát tác, nhưng nàng đau lòng Hiên Vương, về sau sẽ không thấy được thế giới rực rỡ bên ngoài!
Kiêu ngạo như hắn, làm sao có thể tiếp nhận số mệnh như vậy.
“Trúng độc Phá băng đan, rất khó có hài tử, rất có thể cả đời cũng không có hài tử . . . . . .”
Hoàng thái hậu thở dài một tiếng, trong mắt tràn đầy bi ai, là bà không bảo vệ tốt các con của mình, để cho bọn chúng chịu khổ.
“Cái gì? Nương nương, nhưng Bảo Bảo. . . . . . Bảo Bảo thật sự là hài tử của Hiên Vương . . . . . .”
Không thể sinh con? Đây cũng là nguyên nhân Hoàng thái hậu hoài nghi mình sao? Nhìn gương mặt của Bảo Bảo, căn bản là giống nhau như đúc a.
“Nếu như người không tin, có thể làm giám định DNA. . . . . . A, thử máu cũng được, chính là giám định con ruột. . . . . .”