Lộ Nhi thở dài, thấp giọng nói:
“Vậy bây giờ phải làm sao? Phải có giải dược hay là. . . . . .”
Giao hợp? Câu nói kế tiếp Lộ Nhi không nói ra, mặc dù bọn họ đã sớm là vợ chồng, nhưng trước mặt người khác, nàng không thể nói thẳng ra.
“Tốt nhất là phải có giải dược, bằng không, sẽ rất tổn hại sức khỏe. . . . . .”
Cũng đúng, mạnh thì mất trí nhớ, còn không thì sẽ bị tổn hại đến sức khỏe.
“Người đâu ! Mang công chúa tới đây!”
Ánh mắt Hoàng thượng lóe lên, cô công chúa này cũng quá phận rồi, dám thiết kế Hiên Vương như vậy, thật đúng là vì mục đích cũng không chừa thủ đoạn nào.
Thị vệ của Vương phủ tốc độ cũng khá nhanh, trong chốc lát công chúa liền bị dẫn tới đây, ánh mắt của nàng ta có chút ngây ngốc, nhưng khi hỏi giải dược, nàng ta lại nói không có!
Mọi người không tin, Hoàng thượng sai người lục soát phòng ngủ của nàng ta, nhưng lục soát từ trong ra ngoài cũng không tìm được.
Bên trong phòng rất yên tĩnh, Từ thái y nói, trúng loại độc này, bọn họ có một canh giờ tìm thuốc giải, nếu như hết thời gian, vậy . . . . . .
“Công chúa, ta biết cô cũng rất thích Hiên Vương, nhưng chuyện tình cảm, luôn là do hai bên tình nguyện. Cô thích người ta, cũng không nhất định người ta sẽ phải thích cô. Hơn nữa, cho dù cô thật sự thương hắn, tại sao lại nhẫn tâm muốn làm tổn thương Vương gia? Cô cũng biết, dược đó làm tổn hại đến sức khỏe Hiên Vương cỡ nào?”
Công chúa sửng sốt một chút, cái gì mà tổn hại sức khỏe, nàng không hiểu, nàng chỉ biết rằng, nàng muốn tình yêu của Hiên Vương, muốn một hài tử.
“Ta bất kể chuyện gì, ta yêu hắn, sẽ phải chiếm được hắn!”
Đôi mắt đẹp trừng lên, đến bây giờ công chúa vẫn không thừa nhận sai lầm của mình.
Nhưng nàng cũng không phủ nhận, nàng đã hạ dược Hiên Vương.
Mấy thị vệ đi tới, mang một cái bàn hình chữ nhật, phía trên kia, đương nhiên là có rất nhiều hình cụ!