Tiểu Tuệ vẫn tự trách mình, đúng lúc này Hiên Vương lên tiếng:
“Lần này là ngươi sơ sót, nhưng về sau nàng ta nhất định có thể tới tìm ngươi. Nhớ rõ, sau này phải nói với ta bất cứ lúc nào có thể, hiểu chưa?”
Tiểu Tuệ liền vội vàng gật đầu, Hiên Vương ý bảo nàng lui ra, Lộ Nhi kinh ngạc nhìn hắn:
“Công chúa và Tiểu Tuệ? Giữa các nàng. . . . . .”
Có chút không hiểu, cũng có chút khó hiểu!
“Công chúa đã từng mua chuộc Tiểu Tuệ, nhưng người của ta an bài, làm sao có thể dễ dàng mua chuộc được chứ?”
Bên kia cũng đã tạm đối phó, như vậy cũng tốt, gần đây hắn có thể nắm giữ động thái của công chúa.
Phòng thủ của Ngạo Vũ Các, cũng tuyệt đối không thể nới lỏng, Hiên Vương thầm nói.
Mồ hôi, thật sự là do nàng sơ sót, chẳng qua là Tiểu Tuệ vẫn luôn đi theo bên cạnh nàng, công chúa từng thu mua Tiểu Tuệ khi nào ?
Lộ Nhi nhăn mày, đến bây giờ cũng không hiểu rõ, có điều Hiên Vương không cho phép nàng lại thất thần, hắn quay người Lộ Nhi lại, hai mắt sáng quắc nhìn nàng:
“Lộ Nhi, nói cho nàng biết một tin tức tốt, nàng đoán thử xem. . . . . .”
Tin tức tốt?
Trên đầu Lộ Nhi như có một đàn quạ bay vòng, Hiên Vương làm sao vậy, tại sao vào lúc này, đột nhiên lại hỏi một vấn đề không liên quan vậy?
Nhìn vẻ mặt hắn, là chuyện tốt không phải là chuyện xấu, Lộ Nhi cũng đoán được, nhưng cụ thể là chuyện gì, làm sao nàng có thể đoán ra chứ?
“Chuyện về hai người chúng ta, đoán thử đi?”
Không đành lòng nhìn Lộ Nhi vắt óc suy nghĩ, Hiên Vương tiếp tục gợi ý, hắn vốn có thể trực tiếp nói, nhưng hắn càng muốn để cho Lộ Nhi tự mình đoán được a.
“Cái này, Hiên, về hai chúng ta. . . . . . Không phải là chàng sẽ nói rằng, hôn lễ của chúng ta lần đó được tính chứ?”
Có thể để cho hắn hưng phấn như thế, lại là chuyện về hai người bọn họ, cũng chỉ có vấn đề này. .